Yêu Em! Tomboy Lạnh Lùng!
Chương 19: Hẹn hò...là gì?
Sáng chủ nhật,chỉ mới có…10h sáng thôi nên cô vẫn trùm chăn ngủ ngon lành…
*Rengg rengg…*
Cô bật dậy,cầm lấy chiếc điện thoại rồi áp vào tai,giọng còn mơ ngủ,hỏi đúng một từ
-Ai?
“Em còn ngủ?”-đầu dây bên kia là một người con trai
Giật mình,cô nhớ đến cảnh tượng hôm qua…
“Anh hôn nhẹ lên trán cô rồi mỉm cười:
-Em nghĩ tôi yêu Ngọc Nhiên sao? Ừ thì…tôi cũng có yêu một người có tên đệm là Ngọc đấy!”
Cô trợn to mắt rồi dụi dụi,tỉnh cả ngủ:
-M…Minh Phong?
“Ừ! 10p nữa tôi sẽ tới Nguyễn gia! Chuẩn bị đi!”-anh nói
-Đi đâu?-cô đứng dậy
“Bíp…bíp…bíp…”
Chưa gì mà đã tắt rồi…
Cô vận áo phông đen, quần bó đen và đôi giày bata đen, đội cả tóc giả nam cùng chiếc nón kết…đen…
Nhìn vào gương,cô bất giác cười nhẹ:
-Cũng lâu rồi nhỉ?-ý cô là cũng đã lâu rồi cô chưa giả nam thôi…
Đúng 10p,cô bước xuống lầu thì thấy anh đứng đó…hôm nay anh cũng như cô…từ trên xuống dưới toàn là màu đen…
Anh ngước lên nhìn cô rồi cười…
-Anh muốn đi đâu?-cô khoanh tay
*Bộp*
Anh nắm tay cô kéo đi:
-Hẹn hò!
-Hẹn…hò?-cô nhìn anh bằng ánh mắt như nhìn người ngoài hành tinh
-Đi thôi!-anh kéo cô chạy ra chiếc xe Lamborghini đen ngoài cổng
-Ahh! Cô…cô chủ đi vui vẻ!-người làm trong nhà cũng bất ngờ,hẹn…hẹn hò sao?hai cái con người lạnh lùng này đi hẹn hò?
Trên xe,anh lái xe còn cô thì cứ nhìn anh chằm chằm làm anh mất tập trung…
-Em nhìn gì?
-Không!…tôi chỉ muốn hỏi…hẹn hò…là gì?-cô tròn mắt
*Kéttttt*
Tiếng xe thắng gấp,anh cũng tròn mắt…
-Hẹn hò…là gì ấy nhỉ?
-Haizzz-cô thở dài, bởi cả hai người này chưa yêu ai bao giờ,làm sao ra được cái khả năng hẹn hò chứ?
*Flash back*
Sau khi cô rời đi…
-Mày phải tận dụng cơ hội đi chứ!-cậu câu cổ anh
-Cơ hội?-anh nhìn cậu đăm đăm
-Rủ Băng Băng đi hẹn hò thì sao?-nhỏ đập hai tay vào nhau
-Được đó!-Tử Mặc cười-Cậu hãy dẫn con bé đi đâu đó chơi đi!Dù sao cả hai cũng mệt mỏi vì công việc rồi!
-Nhưng…-anh mấp máy môi
-Aishh không nhưng nhị gì nữa! Quyết định vậy đi!-cậu đập đập vào lưng anh
-Này!…
-Vậy nhé! Tụi này đi trước!Tạm biệt anh! -nhỏ vẫy tay chào anh rồi kéo cậu và Tử Mặc đi
-Hẹn hò…là sao?-anh đứng như trời trồng
Vậy là cả tối hôm đó anh không ngủ được…
*End flash back*
-Có phải ba người kia xúi anh không?-cô chán ngẩm lắc đầu
-À…Ừ!…
Cô nhìn người con trai trước mặt đang bối rối vì lần đầu yêu một người, không khỏi nhịn cười…
-Đi!-cô chống cằm
-Đi đâu?-anh nhìn cô
-Anh còn nhớ bãi biển chúng ta đi cùng lớp chứ?
Hiểu ý,anh tăng ga chạy nhanh đến bãi biển…
Đến nơi…
Cô bước xuống bãi cát mịn…anh cũng đi theo…
Mọi người đi ngang không thể không nhìn hai soái ca đang đứng gần nhau…
-Này xem kìa! Là hai anh ấy đang yêu nhau sao?-người thứ nhất
-Phải đó phải đó! Hình như anh bên phải (cô) là thụ thì phải?-người thứ hai
-Soái ca bây giờ đều yêu nhau thế sao?-người thứ ba
-Tớ thích cái anh thụ kia! Trông thật soái a~-người thứ tư
-Riêng tớ thì lại thích anh công kia cơ! Trông mạnh mẽ thật!-người thứ năm
-Thôi đi!Người ta đang yêu nhau đấy!-người thứ sáu
-Này hai anh đẹp trai kia ơi!-mọi người la lớn
Cô và anh giật mình xoay sang…
-CHÚC HAI NGƯỜI HẠNH PHÚC!!
-Hơ…hả?-hai người hóa đá,chẳng biết chuyện gì đang xảy ra…
Lập tức cả hai mặt đỏ như cà chua…
Thật là! Chẳng lẽ con người ta dù có lạnh lùng đến mấy nhưng khi yêu cũng trở nên ngốc nghếch như thế này sao?
-Này! Em muốn chơi gì đó không?-anh hỏi cô, mắt vẫn nhìn ra biển
-Chơi?-cô nhìn anh…
*Uỳnh*
Cô bị anh đẩy xuống biển,quần áo ướt sạch,anh thì ở trên không thể nhịn cười…
-Anh!…-cô nghiến răng rồi cũng nhếch miệng
*Uỳnh*
Cô cũng kéo luôn anh…cả hai chơi với nhau rất vui…và họ chỉ mong…khoảnh khắc này là mãi mãi…
Chiều tối, hoàng hôn kéo xuống…
Cả hai đứng nhìn biển lần cuối…
-Em ở đây đợi!Tôi mua nước cho!-anh xoa đầu cô rồi chạy đi
Cô nhìn anh mỉm cười…hóa ra cảm giác được yêu là thế này sao?…
Love in your eyes
Sitting silent by my side
Going on Holding hand
Walking through the nights.
Hold me up Hold me tight
Lift me up to touch the sky
Teaching me to love with heart
Helping me open my mind.
I can fly
I”m proud that I can fly
To give the best of mine
Till the end of the time
Believe me I can fly
I”m proud that I can fly
To give the best of mine
The heaven in the sky.
*Giọng hát này…*-anh mua nước rồi quay lại, nghe được giọng hát thiên thần của cô…
Stars in the sky
Wishing once upon a time
Give me love make me smile
Till the end of life
Hold me up Hold me tight
Lift me up to touch the sky
Teaching me to love with heart
Helping me open my mind
I can fly
I”m proud that I can fly
To give the best of mine
Till the end of the time
Believe me I can fly
I”m proud that I can fly
To give the best of mine
The heaven in the sky
Can”t you believe that you light up my way
No matter how that ease my path
I”ll never lose my faith
See me fly
I”m proud to fly up high
Show you the best of mine
Till the end of the time
Believe me I can fly
I”m singing in the sky
Show you the best of mine
The heaven in the sky
Nothing can stop me
Spread my wings so wide.
(Proud Of You-Fiona Fung)
Cô nhìn ra biển rồi cất tiếng hát,vì đã tối nên chẳng còn ai ngoài cô và anh ở lại,nên cô mới cất tiếng hát…mọi khi đông người thì không bao giờ…
*Bộp*
Anh từ phía sau đặt tay lên đầu cô,cười nhẹ:
-Về thôi!
Cô ngước lên nhìn anh,mỉm cười rồi gật đầu…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!