Yêu Em! Tomboy Lạnh Lùng! - Chương 27: Nhật ký của anh
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
114


Yêu Em! Tomboy Lạnh Lùng!


Chương 27: Nhật ký của anh


Ngày..tháng…năm… 

Hôm đó,tôi gặp em vào một bầu trời đầy nắng,em không như những cô gái khác:son,phấn,trang điểm,…em chẳng màng tới.Hotboy?Không! Tôi nhầm thôi,em là tomboy,không son,không phấn,chỉ tóc giả và bộ quần áo nam sinh,em làm tôi ấn tượng về cái nhìn đầu tiên…

“Bớt khùng đi!”,đó là câu nói đầu tiên em dành cho tôi,nhưng chẳng biết sao tôi lại cứ nhớ…nhớ những từ ngữ ấy…

Ngày…tháng…năm… 

Đó là em sao?Một chàng trai “hotboy” lại là một cô gái với nhan sắc nghiêng thành,đổ nước sao?Em định làm tôi thẫn thờ đến khi nào đây? 

Ngày…tháng…năm

Sáng ngày hôm đó,Thiên Ái và Duy Thành bắt tôi đến nhà em,em biết không? Em đúng là một con sâu ngủ đấy! Đã 10h trưa rồi nhưng em vẫn cứ nhất quyết cho rằng là còn rất sớm.

Hợp nhau sao?Tôi đã không nghĩ đến nó…Phải! Tôi và em như bản sao của nhau vậy,tôi lạnh lùng,em băng giá,tôi hoàn hảo,em tuyệt mỹ…nhưng…bản gốc thì lúc nào cũng chỉ có duy nhất có một thôi nhỉ?… 

“Đại tỷ?”,bọn họ gọi em là “đại tỷ”sao?Tôi dở khóc dở cười…mạnh miệng nói hai bang King và Queen thân thiết nhau từ rất lâu…nhưng tôi lại chẳng hề biết tới sự tồn tại của em…bang chủ Queen…

Ngày…tháng…năm… 

Đi chơi? Tôi đã rất vinh dự khi được ngồi cùng với em đấy! Nhưng có lẽ em đã chẳng hề để ý đến tôi…rồi…tôi lại chẳng biết sao lại đau lòng khi thấy em dựa vào cửa kính xe ngủ…nhẹ nhàng đặt đầu của em lên vai tôi…”thình thịch…thình thịch…”tim tôi chắc sẽ có ngày nổ vì em mất thôi… 

Em mặc đồ bơi sao?Cô gái nhỏ à! Tôi đã rất ghen đấy! Em có biết có bao nhiêu người đàn ông nhìn chằm chằm vào em không? Nhưng…vào lúc đó…tôi lấy tư cách là gì của em mà ghen đây?…

Em cứu bé gái ấy mà chằng hề quan tâm đến tính mạng của mình sẽ trôi về đâu,tôi lo đến chết đi được!thực sự muốn mắng em một trận nhưng…nhìn lại…có lẽ điều đó cũng tốt…nhờ nó…mà tôi đã có thể cõng “cả thế giới” trên lưng… 

Ngày…tháng…năm… 

Bệnh yêu?Tôi thề rằng y học tôi đã biết tất cả,nhưng…bệnh yêu?đối với tôi lại chẳng biết gì…muốn bảo vệ em,che chở cho em,quan tâm em,…những điều đó là yêu sao?

Hôm ấy,trường tổ chức văn nghệ,buồn cười lắm!tôi và em lại chẳng hề hay biết gì,rồi Duy Thành và Thiên Ái lại giở ra trò đùa…giọng hát của em…có thể nói là thiên thần không? Đồ hoàn hảo! 

Ngày…tháng…năm… 

Ngày hôm ấy,tôi gặp “hôn thê”của mình,Từ Ngọc Nhi! Tôi đã tự tin nói rằng em là bạn gái của tôi,nhìn thấy khuôn mặt của em đỏ ửng,rồi lại tức giận với cô ta,tôi lại có cảm giác lâng lâng hạnh phúc…

Ngày…tháng…năm… 

Em thực sự là tốt bụng đến ngốc! Hôm đó,em thấy chú chim non dưới đất,rồi thì cũng trèo lên cây đưa nó về tổ,và…*Bộp*…em rơi vào vòng tay tôi…rồi cũng nhanh chóng thoát khỏi đó…

Bảo bối? Chỉ là mộc nhĩ mà thôi,em thực sự lớn gan đấy! Vừa rơi tự do từ cành cây kia rồi bây giờ thì lại đòi trèo lên cành cây nọ…em muốn tôi lo chết sao?…

Ngày…tháng…năm

Em thực sự tốt bụng hóa điên sao?Không màng bản thân,em chạy ra che chắn cho Thiên Ái,kết quả là em vào bệnh viện…Aishhh cái IQ 305 của em để trưng sao?

Đêm dạ hội hôm đó,em đẹp,thực sự rất đẹp…Tảng băng Cinderella…tôi mời em nhảy,em đồng ý,đêm đó,tôi đã hạnh phúc suýt ngất…cảm ơn em… 

Ngày…tháng…năm… 

Từ Ngọc Nhi! Tôi nhất định sẽ giết cô! Bắt cóc cô ấy? Cô có phải vì yêu mà hóa điên rồi không?…đến nơi em bị giam,nực cười lắm!tôi đã không bảo vệ được cho người tôi yêu…từng vết roi trên người em…một vết…tôi đau ngàn lần… 

Nhưng em không hề đơn giản đến thế,em đã tự cởi trói,rồi ráp hai gót giày thành khẩu súng nhỏ,vậy tại sao? Tại sao em không làm thế sớm hơn mà lại im lặng chịu những đòn roi ấy? Em đúng là thiên thần đấy! Từ Ngọc Nhi cô ta đã suýt giết em,nhưng em lại tha cho cô ta cái mạng sống quèn ấy… 

Ngày…tháng…năm… 

Chăm sóc cho em?tôi là đang mơ sao?chỉ mình tôi và em?Cô nàng này!em có biết khi em ngủ rất dễ dụ dỗ người khác không hả? Thiên Ái nói với tôi…em vẫn chưa có nụ hôn đầu…biết gì không?tôi đã bị đôi môi em quyến rũ mất rồi…và em đã chẳng biết được…nụ hôn đầu của mình bị lấy đi như thế nào…

Ngày…tháng…năm… 

Leo núi? Lần này em không giống như lần đi biển trước,em tự chọn cho mình một chiếc motor khác chạy một mình,Speed Queen, em nhanh hơn cả tôi tưởng tượng. Nhưng khi đến nơi,nhìn thấy em ngồi trên cái cây gần khe núi ấy,tim tôi đã muốn rơi ra ngoài… 

Một lần nữa,em gặp nguy hiểm,cheo leo giữa vách núi ấy,em thực sự rất kì lạ! Em chĩa súng vào đầu tôi rồi nói “Nếu anh không buông tôi sẽ bắn!”,tôi dở khóc dở cười,em chấp nhận hy sinh vì tôi sao? 

Ôm em rơi từ vách núi ấy xuống,tôi không sợ,cho dù sống hay chết…bên cạnh em tôi vẫn hạnh phúc… 

Lúc tỉnh lại, tôi kể cho em nghe về người tôi yêu…hay đúng hơn là người bên cạnh tôi,quay sang thì tôi lại chợt thấy một con mèo đang ngủ say sưa trên vai tôi…mỉm cười hạnh phúc rồi cũng ôm chặt em mà ngủ…

Ngày…tháng…năm… 

Em 18,tôi 19,hai ta lại gặp một kẻ thù không đội trời chung khác-Từ Ngọc Nhiên,cô em gái của Từ Ngọc Nhi,đúng là Từ gia thật mặt dày,cô ta gian xảo gấp chục lần Từ Ngọc Nhi,tôi sợ,sợ cô ta sẽ làm hại em giống như cách cô ta đã hại mẹ kế của mình…và…tôi chấp nhận kết hôn với cô ta để bảo vệ em… 

Ngày…tháng…năm… 

Ngày đám cưới,tôi như người vô hồn,nhớ em,cần em…rồi…tôi thấy một người con trai bên cạnh em… Ngô Tử Mặc…tôi thực sự rất muốn chạy đến đấm cho anh ta một cái nhưng…lấy tư cách gì để làm như thế? Tôi sắp làm chồng của Từ Ngọc Nhiên rồi… 

Tôi ngập ngừng khi nghe cha xứ hỏi có đồng ý hay không…nhìn em…em đáp lại tôi bằng cái ngoảnh mặt vô tình…

Ha! Tiền tài?Danh vọng? Từ gia muốn Từ Ngọc Nhiên kết hôn với tôi chỉ để chiếm những thứ đó? Video của Tử Mặc mở lên,tôi không tin vào mắt mình,Từ gia các người…chỉ là một lũ cẩu huyết!…

Tôi cười khẩy,em đến cạnh tôi,làm tôi rất muốn đứng phóc dậy mà hôn lấy em…cảm ơn em…đã cho tôi thêm một cơ hội… 

Ngày…tháng…năm… 

Em hỏi tôi:hẹn hò là gì? Tôi im lặng,đơn giản vì tôi cũng chẳng biết nó là cái quái gì nữa…đưa em đến bãi biển chúng ta đi cùng với lớp…tôi bật cười…mọi người bảo tôi và em là một cặp đôi đam mỹ đấy! Lại còn chúc chúng ta hạnh phúc nữa! Nếu biết trước tôi đã không cho em mặc đồ nam rồi… 

Ngày…tháng…năm… 

Sinh nhật em,tôi chịu khổ đi cải trang thành con gấu Pooh ngốc nghếch đó để làm em vui,nhưng không,ngược lại em còn la vào mặt bọn này…chúc mừng sinh nhật em…cô gái nhỏ… 

Ngày…tháng…năm… 

Tôi tỏ tình với em,em đồng ý. Lúc đó tôi thực sự muốn nói cho cả thế giới biết rằng:cô gái này đã là của tôi rồi!

Ngày…tháng…năm… 

Sau tốt nghiệp, tôi lên chức Trương tổng,nhân cơ hội đưa em đi xem mắt ba mẹ…rồi…em họ của tôi…Trương Nguyệt Anh xuất hiện… 

Nực cười lắm!Cô em họ ấy nói yêu tôi! Là yêu giữa nam nữ chứ không phải đơn thuần là anh em… 

Cô ta vờ lấy dao cắt vào mạch máu của chính mình,lấy nước sôi đổ lên tay rồi đổ lỗi cho em… 

Tôi nhất thời tức giận…mắng em một trận rồi tim lại nhói đau… 

Xem video camera quay lại,tôi thực sự muốn hét lên rằng tôi đã sai rồi…

“Tiện nhân?”là cô ta đang tự nói mình sao?Tìm đến nhà em,điện thoại thuê bao liên tục,nhấn chuông thì bác quản gia lại nói em không muốn gặp tôi…nhưng rồi em cũng mở cổng ra cho tôi ôm lấy…tôi hối hận…em tha lỗi cho tôi…em đã chịu đựng tôi quá nhiều rồi nhỉ?… 

Ngày…tháng…năm…

Này! Em giả vờ điên hay em thật sự điên vậy? Trương Nguyệt Anh cô ta quay lại,chĩa súng vào người em rồi ba phát liên tiếp,em vẫn ngồi đó nhấp ly rượu,em bình thản đến thế sao? 

Tôi lại làm em đau khổ nữa rồi…đáng lẽ…người nằm trên chiếc giường trắng ấy phải là tôi…em ngốc lắm!Tôi là người đã hứa sẽ bảo vệ em suốt cuộc đời…nhưng em…lại đánh đổi mạng sống của mình để cứu tôi… 

“Chúng tôi đã cố gắng hết sức!”chỉ một câu nói thôi mà đã làm tôi như mất trí…em rời xa tôi sao?hãy nói đây chỉ là mơ đi…

Ngày…tháng…năm…không có em… 

Những ngày tháng không có em bên cạnh thật sự là những ngày tháng địa ngục đối với tôi…sao em còn chưa quay về?…tôi nhớ em…tôi dường như mất trí khi thiếu em…Từ ngày em rời bỏ tôi…tôi lao đầu vào công việc,bia rượu…em biết không? Phải rồi…em làm sao biết được chứ? Em đang rất hạnh phúc ở thế giới bên kia mà…phải không?…

Ngày…tháng…năm…thiếu em…

Tôi đã cho người điều tra rồi,Trương Nguyệt Anh là người bày ra mọi việc…em đã biết chưa? Nếu rồi thì mau quay về bên tôi đi…

Ngày…tháng…năm…vắng em… 

Ha!Em đang đùa tôi phải không? Em sẽ về! Nhất định sẽ về mà…Băng Băng… 

Ngày…tháng…năm…yêu em… 

Câu nói này không biết em đã nghe chưa nhỉ?Tôi…yêu em… Chẳng biết là cố ý hay vô tình…nhưng tôi đã lỡ sa vào lưới tình của em rồi…

Còn tiếp… 

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN