Yêu em từ cái nhìn đầu tiên
CHƯƠNG 11: NHAM HIỂM, QUÁ NHAM HIỂM (p2)
Được một lúc sau, Vi Vi liếc mắt thấy hệ thống đã cập nhật tin tức mới.
[Hệ thống] Kinh thiên đại đạo Mạnh Đông Hành vượt ngục khỏi Thiên Lao, xâm nhập hoàng cung, lấy cắp hộp trang điểm của công chúa Hương Tuyết, to gan tày đình, tội không thể tha, mời các anh hùng trong thiên hạ bắt lại Mạnh Đông Hành giao nộp cho quan phủ, tất sẽ được hậu tạ.”
Vi Vi thốt lên: “Boss Mạnh lại chạy trốn tán loạn rồi kìa, có đi bắt không?”
Boss Mạnh Đông Hành thuộc một trong những boss khá là lợi hại trong Mộng Du Giang Hồ, ngày nào cũng vượt ngục khỏi Thiên Lao một lần, hễ ra khỏi ngục là lập tức hành nghề đạo chích, sau đó hệ thống phát lệnh thông báo, game thủ bắt đầu đi tìm bắt, bắt được rồi thì giao nộp cho quan phủ để nhốt trở lại vào Thiên Lao, ngày hôm sau Boss Mạnh lại tiếp tục vượt ngục. Có điều Boss Mạnh đồng thời cũng là Boss rất được ưa thích, vì cứ bắt được thì những thứ nó lấy trộm đều thưởng cho game thủ tóm được nó, mà những thứ Boss Mạnh lấy trộm thường thường đều rất tuyệt.
Vi Vi có lần rất may mắn, Boss Mạnh lấy cắp một rương ngân phiếu, Vi Vi vừa may nhìn thấy, một mình một ngựa liều mạng tóm Boss, rương ngân phiếu đó đã thuộc về cô. Đương nhiên cũng có lúc xui xẻo một chút, như có một lần hệ thống thông báo Boss Mạnh lấy cắp thanh đao hộ thân của Đông Phương Bất Bại, công cáo vừa ra là toàn thiên hạ sôi sục, đao của Đông Phương Bất Bại, chắc chắn là thần binh cấp cao nhất rồi, thế là các game thủ không kể cao thấp, lần lượt bỏ hết nhiệm vụ đang làm để đi tóm Boss, cuối cùng Boss Mạnh bị một cao thủ trong bảng xếp hạng bắt được, nhưng cao thủ đó vừa cầm thanh đao nhìn một cái, đã tức đến mức suýt bỏ không chơi game này nữa.
Vì nói rõ thanh đao đó là…
Thanh đao mà Đông Phương Bất Bại năm đó dùng để tự thiến.
Hầu Tử Tửu nói: “Hộp trang điểm của công chúa? Không có hứng.”
Mô-za-a: “Không muốn làm.”
Ngu Công Leo Núi: “Tớ đang dạo diễn đàn, đoạn clip kia đã bị xóa rồi.”
Hầu Tử Tửu: “Haizzz ~ ~ tên này sao biết nghe lời thế nhỉ.”
Vi Vi: “>o<, Sao muội lại thấy huynh tiếc nuối quá thế!”
Hầu Tử Tửu: “Thì đúng là tiếc nuối vô cùng mà!”
Ngu Công Leo Núi: “Nếu hắn mà không xóa thì tụi này sẽ, hây hây hây hây.”
Hầu Tử Tửu: “Hack máy của hắn.”
Ngu Công Leo Núi: “Thanh toán tài khoản của hắn.”
Mô-za-a: “Vậy tớ làm gì? Bán vợ của hắn à?”
Ngu Công Leo Núi: “Bây giờ hắn đã xóa rồi, chúng ta xem như thất nghiệp.”
Vi Vi: “= = Các huynh đê tiện quá đấy!”
Ngu Công Leo Núi vờ vịt: “Quá khen quá khen, so với Nại Hà thì như châu chấu đá xe thôi.”
Vi Vi toát mồ hôi, “châu chấu đá xe” có thể được dùng như vậy sao?
Nại Hà: “Vi Vi, chúng ta đi.”
“Ừ, đi đâu?” Vi Vi vừa hỏi vừa add đội của anh.
“Nơi không có bọn họ.”
Vừa add xong, cảnh tượng lập tức thay đổi, trong chớp mắt, Vi Vi phát hiện ra mình đã đứng ở Lạc Hà Phong.
Đứng trên Lạc Hà Phong ngắm ráng chiều.
Đây là nơi đẹp nhất, không vương bụi trần nhất trong Mộng Du Giang Hồ, vì ở đây không có quái vật không có nhiệm vụ, không có kinh nghiệm để lấy. Nhưng sau khi quen biết Nại Hà, đây là một trong những nơi Vi Vi thường lui tới nhất.
Mặt trời đã lặn một nửa nấp sau những đám mây, ráng chiều rực rỡ tỏa rọi khắp nơi, chiếu lên người Hồng Y Nữ Hiệp đang đứng trên đỉnh núi mỗi lúc một rực rỡ diễm lệ, còn Bạch Y Cầm Sư càng lúc càng cô ngạo xuất trần.
Vi Vi chống cằm ngắm một lúc lâu, chầm chậm gõ chữ: “Nơi đây thật đẹp!”
Nại Hà: “Ừ.”
Trong một lúc chẳng ai lên tiếng, hồi lâu sau Nại Hà mới nói: “Chuyện này vốn định đợi muội đến giải quyết, nhưng trên thế giới người quan tâm quá nhiều, ta nghĩ vẫn nên đánh nhanh rút gọn thì hơn.”
Vi Vi ngồi trước máy tính chớp chớp mắt, ngẩn ngơ hồi lâu, mới ý thức ra anh đang giải thích với cô nguyên nhân mời Chân Thủy đến quyết chiến.
Thực ra anh ấy không cần giải thích với mình, anh đã giúp cô xử lý rất gọn mà… Nhưng không biết vì sao, trong lòng Vi Vi dần dần nảy sinh ra một tâm trạng như là cảm động vậy.
Vi Vi bỗng không biết nên nói thế nào, ngón tay ngưng trên bàn phím một lúc lâu, cuối cùng gửi đi một khuôn mặt cười.
Nại Hà không nói gì nữa, Vi Vi cũng lặng lẽ đứng bên cạnh anh, không làm gì, cũng không bỏ đi, ngắm cảnh vật yên tĩnh trước mắt, chỉ cảm thấy giờ này phút này, bình yên và xa vắng.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!