Yêu Hận Triền Miên - Yêu Hận Triền Miên - Chương 13: Thoả Mãn Tôi, Tôi Đồng Ý Với Cô (2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
208


Yêu Hận Triền Miên


Yêu Hận Triền Miên - Chương 13: Thoả Mãn Tôi, Tôi Đồng Ý Với Cô (2)



“ Gấp như vậy sao?”

Thanh âm lạnh lẽo không mang theo bất kì tình cảm nào vang lên ở sau lưng, không cần phải nói, đã biết là ai. . Nhược Tuyết cúi đầu không dám quay đầu lại cũng không trả lời.

“Sợ? Không làm được. Không làm được thì không cần đến đây.”

Đây có được xem là phép khích tướng không?. Chân thon dài bước một bước, Lương Úy Lâm đã dễ dàng lướt qua người cô, đi về phía phòng bên trái bên trong cùng. Khi anh đi xuyên qua người cô, hơi thở nam tính mãnh liệt khẽ quét qua, khiến trái tim trẻ tuổi của cô run rẩy?

Sợ anh rồi sao?. Không đuổi theo anh? Lương Úy Lâm nhẹ nhàng dùng dùng tay xoay nắm đấm cửa, không quay đầu nhìn cô một cái. Thì ra anh đánh giá cô quá cao, ngay cả lá gan cũng không có

Anh xoay mở cửa phòng ra, chân sau vẫn còn ở bên ngoài, tiếng bước chân vụn vặt mà lo lắng mau mau chạy tới, khi anh đóng cửa phòng lại, thì người đã đứng sau lưng anh. Rất tốt, tối nay có trò vui để chơi rồi!

“Đi vào.”

Giọng nói trầm thấp vang lên trên đỉnh đầu. Nhược Tuyết thở cũng không dám, đi theo vào trong

“ Lên giường chờ tôi”

Có như vậy đã xấu hổ sao?. Cũng không dám nhìn anh. Người phụ nữ của anh sao có thể như vậy. Đợi, anh nhất định sẽ làm cho cô ngay cả chữ thẹn thùng cũng không biết viết như thế nào

Bên trong phòng, đèn ngủ mờ nhạt, Nhược Tuyết liếc mắt nhìn chiếc giường to lớn trong phòng, lập tức qua bên đó ngồi xuống

“ Cởi quần áo xong, chờ tôi ra ngoài”

Cái cô gái này, đối với mệnh lệnh của anh, cô ngoan ngoãn chấp hành, thật là một cô gái ngoan hiếm thấy a! ( Ngoan khi có điều kiện thôi ạ, còn sau này anh sẽ biết chị có ngoan ko =))

“ A…”

Anh ta cố ý mở lớn đèn, tựa hồ muốn nhìn thấu cả nội tâm của con người, khiến Nhược Tuyết bắt đầu cảm thấy khẩn trương

Cô cho là anh ta sẽ không mở đèn, như vậy, mặc kệ có làm gì, ít nhất cô không cần cảm thấy khẩn trương và xấu hổ. Nhưng nguyện vọng này, lại bị hoàn toàn phá vỡ trong tích tắc

“ Ở trên giường của tôi, phụ nữ không cần quần áo. Đừng để cho tôi phải nhìn nó nữa”

Anh cố ý cúi thấp thân thể, ở bên tai của cô thì thầm giống như ác ma, sau đó xoay người đi về phía phòng tắm

Anh ta tạm thời rời khỏi khiến trái tim đang treo lơ lửng của Nhược Tuyết tạm thời buông lỏng, cũng lấy lại tâm tình quan sát phòng của anh

Bố cục và trang trí trong phòng, khiến cho cô cảm thấy bị áp bức, bởi vì chủ nhân của gian phòng này sử dụng màu tối làm chủ đạo, khiến cho lòng của người ta cảm thấy tối tăm theo

Trong phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy ào ào, làm cho cô quên mất việc anh muốn cô làm trước khi vào. Cô cứ ngồi như vậy, ngồi ở trên giường lớn màu đen, gương mặt khẩn trương không biết phải làm sao

Anh nói muốn cô thỏa mãn anh?. Như thế nào mới gọi là thỏa mãn. Dùng tay như lần trước?. Hay là dùng miệng?

Vừa nghĩ tới hình ảnh đó, không cần làm, chỉ nghĩ thôi cũng khiến cô không chịu nổi, khí huyết toàn thân đều xông lên mặt khiến ặt cô đỏ bừng ( Em cũng ghét edit cảnh đó lắm ạ. Cho nên em mới không thích edit mấy chương này :-

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN