Yêu Hoặc Phật Tâm - Chương 31: Thiếu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
72


Yêu Hoặc Phật Tâm


Chương 31: Thiếu


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: V.O

Đêm đó, ta để lại một bức thư cáo biệt Lộ Thành. Mặc dù ta không muốn làm một người phụ lòng, nhưng ta rất rõ người ta yêu rốt cuộc là ai, cho dù muốn cuộc sống yên ổn, ấm áp cỡ nào, đối với Lộ Thành mà nói đều không công bằng. Ta biểu hiện sự từ chối rõ ràng trong thư, lại nói rõ tổng thể đầu sỏ gây nên những chuyện lạ nhìn thấy bên trong phủ mấy ngày này. Chắc chắn với trí tuệ của hòa thượng, hẳn là có thể giải quyết chuyện này, đối với Lộ Thành mà nói, cũng coi như là chuyện tốt.Nhiều lúc, ta nghĩ ta rời đi, có lẽ Lan Cốc có thể làm bạn với Lộ Thành một vài ngày, có lẽ kiếp này sẽ có gì đó thay đổi. Ta bay lên không bay trở về Tô Châu.

Lúc vào Bảo An Đường, cũng đã là chạng vạng, bước qua hành lang dài, lượn quanh trở về phòng của tỷ tỷ, đi tới cửa, tỷ tỷ đã mở cửa. “Thanh nhi, sao muội bị thương nặng thế này?” Nàng nắm tay ta, kéo ta vào phòng ngồi ở trên giường: “Mới mấy ngày ngắn ngủi, muội thật quá gầy.” Nàng nhíu mày, quan sát ta một lúc lâu.

“Tỷ tỷ, muội không sao. “Mặc dù ngoài miệng nói như vậy, nhưng nước mắt lại chảy xuống, ta nhào vào trong lòng tỷ tỷ, gào khóc. Cho tới nay, tỷ tỷ đều cực kỳ ân cần với ta, thân tình ấm áp, có thể cảm nhận được từ nàng. Kể từ lúc tỷ tỷ thành hôn, quan hệ của chúng ta đã không còn quá tốt như ở Động Thanh Nhai, nhiều khi tỷ tỷ quan tâm Hứa Tiên nhiều hơn, có lẽ đó chính là bi ai của nữ nhân, chân tình thật chẳng phân biệt, lấy người tốt là được, cùng nhau trầm luân.

“Thanh nhi.” Tỷ tỷ an ủi vỗ vai ta: “Thanh nhi, muội hãy nói thành thật, có phải muội động tình không?” Vẻ mặt nàng có chút nóng nảy và nghiêm túc.

Nhìn mặt của nàng, nhất thời ta không biết trả lời như thế nào. Động tình? Chắc là có, chỉ là ta phải nói như thế nào đây. Nói mình yêu Pháp Hải? Thiền sư Pháp Hải trừ yêu tiếng tăm lừng lẫy của Kim Sơn Tự? Một con Xà Yêu, lại yêu hòa thượng trừ yêu? Đây chẳng phải là một chuyện cười sao?Huống chi sau này ta và hắn cũng sẽ không dây dưa gì nữa. Ta im lặng, lắc đầu. “Không, tỷ tỷ.”

“Thật?” Đương nhiên nàng không tin. “Thanh nhi, nếu như muội động tình với người phàm, nhất định phải nói cho tỷ tỷ biết, chuyện này rất quan trọng, biết không?” Nàng vịn vai ta, nhìn chăm chú vào ta, nghiêm túc nhấn mạnh.

“Muội biết rồi.” Ta gật đầu.

“Lại nói, chuyện Phủ thái sư đã được giải quyết chưa? Lúc bằng hữu kia của muội đi, tỷ thấy gần đây hắn có kiếp số.” Lúc này tỷ tỷ mới hỏi ta.

“Không, trong phủ có không ít chuyện lạ, yêu quái cũng rất nhiều, nhưng lần này Thái Sư mời Pháp Hải, có hắn ở, thì chân tướng những chuyện kia cũng có thể rõ ràng.”

“Thì ra là như vậy. Đúng là với năng lực của Thiền sư Pháp Hải, không tính là chuyện lớn gì.” Tỷ tỷ tán đồng gật đầu: “Mấy ngày nay, muội cũng chịu khổ nhiều rồi, ngày cũng không còn sớm, muội nghỉ ngơi sớm một chút đi. Một lát nấu cơm xong, tỷ sẽ tới đây gọi muội.”

Tỷ tỷ vẫn hiền lương thục đức, ôn uyển thanh lệ, tuyệt thế vô song trước sau như một. Chẳng qua là có thể sống được những ngày yên ổn như bây giờ bao lâu?Tháp Lôi Phong

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN