Yêu Một Kẻ Ngốc - Chương 29
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
237


Yêu Một Kẻ Ngốc


Chương 29


Lý Ngọc cố gắng lùi người vào bên trong xe, nhưng không gian có hạn khiến cậu nhanh chóng bị chặn lại.

Tuy xe này không gian rất rộng nhưng hai người đàn ông vẫn phải chen chúc, Lý Ngọc không có chỗ để trốn, bởi vì bất kể thế nào cũng đều chạm phải Giản Tuỳ Anh, chỉ có thể xấu hổ giận dữ bị Giản Tuỳ Anh giở trò.

Lý Ngọc vừa tắm nên trên người toả ra một mùi hương rất khoan khoái, Giản Tuỳ Anh vuốt ve làn da mịn màng của cậu, khát vọng trong người càng ngày càng lớn.

Toàn thân Lý Ngọc căng cứng, mặt đỏ đến mức gần như nhỏ máu. Cậu rõ ràng có thể một cước đem Giản Tuỳ Anh đá ra ngoài, nhưng thân thể không thể khống chế mà hướng đến bàn tay đang vuốt ve của Giản Tuỳ Anh.

Trong lòng Giản Tuỳ Anh mừng thầm, hắn rất hiểu tâm lý của tiểu xử nam vừa mới được khai bao, đàn ông nào mà chẳng vậy. Loại suy nghĩ phóng túng đã xuất hiện từ mười năm trước, trước kia chỉ có thể đều chỉ có thể xem lén gà vàng (GV) để giải khát, một khi thực tuỷ biết vị thì muốn ngừng cũng không thể ngừng được. Vô luận là người nhìn bên ngoài đứng đắn như thế nào, lúc cởi quần áo thì cũng chỉ là một loại người.

Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu vẫn là Lý Ngọc khi khai bao lại đụng phải cực phẩm mỹ nam là hắn, tâm tình Giản Tuỳ Anh có chút phức tạp, vừa phẫn hận lại vừa có chút đắc ý, hắn nghĩ bản thân sắp tâm thần phân liệt đến nơi rồi.

Thật ra nếu Lý Ngọc chấp nhận hắn, một ngày nào đó hưng phấn lên có thể để cậu ở trên, tuy rằng hắn cảm thấy không được tự nhiên nhưng cũng không phải là không thể đồng ý. Dù sao Lý Ngọc vẫn là người hắn thích nhất, trong cái vòng luẩn quẩn này chuyện đó cũng chẳng có gì ghê gớm, có mấy người là Gay cả đời chưa bao giờ làm 0 cho dù có tình thú đến thế nào chăng nữa. Hắn vẫn hận hắn còn chưa đem được Lý Ngọc đến miệng lại bị người ta ăn mất. Hơn nữa còn dám cưỡng đoạt hắn, loại sỉ nhục này cả đời hắn cũng không thể ném đi được.

An ủi duy nhất khi bị thương của hắn chính là có cách để khống chế Lý Ngọc, cái này lại làm hắn nhớ đến dự định ban đầu của mình. Nói đi nói lại thì hắn tuyệt đối không thể bỏ qua Lý Ngọc.

Giản Tuỳ Anh cắn một cái lên cổ Lý Ngọc, răng nanh nhẹ nhàng ma sát lên một vùng da nhỏ ở đó, mơ màng nói: “Xem cậu đứng đắn thế nào.”

Lý Ngọc cảm thấy tim mình sắp vọt ra ngoài rồi, máu nóng toàn thân đã tụ lại bụng dưới, thân dưới cứng đến phát đau. Giản Tuỳ Anh tìm mọi cách trêu chọc cậu bùng lên dục hoả, trong lòng cậu ngổn ngang nhưng bất kể thể nào cũng không thể khống chế được tay mình, cứ vậy mà mò vào quần áo Giản Tuỳ Anh hướng đến tấm lưng bóng loáng mềm dẻo ấy mà vuốt ve.

Đến lúc cậu bắt đầu chủ động thì đã không thể không thừa nhận, đây mới là việc cậu muốn làm.

Một khi đã trung thực với dục vọng của mình, cậu cũng hoàn toàn buông thả, không hề già mồm cãi láo né tránh mà thể hiện như một người đàn ông bị quyến rũ, hai tay tuỳ ý lướt trên người Giản Tuỳ Anh, môi dán vào cằm hắn liếm phác hoạ hình dáng môi hắn, chỉ mới vào màn dạo đầu mà cậu đã cảm thấy kích thích thật lớn, khiến cậu tỉnh táo mà biết rõ mình đang âu yếm cùng với một người đàn ông, điều này càng khiến cảm xúc của cậu tăng vọt.

Cậu đã như vậy, Giản Tuỳ Anh lại càng không phải nói, toàn tâm toàn trí mà âu yếm tán tỉnh lẫn nhau.

Hắn sờ soạng tìm được nút điều chỉnh ghế ngồi, lập tức đem nó ngả ra. Không gian nháy mắt đã dư dả không ít, Lý Ngọc bị hắn đặt ở dưới thân, hai người như dã thú đói khát mà quấn lấy nhau, vành tai và tóc mai chạm vào nhau, liều mạng chiếm giữ thân thể đối phương.

Cửa xe chưa đóng kín mà bên trong xe đã nóng đến mức khiến người ta nóng rực khắp người. Giản Tuỳ Anh dùng kỹ xảo cọ xát thân dưới Lý Ngọc, dương v*t hai người cách lớp quần cứ vậy mà cứng lên.

Giản Tuỳ Anh cởi quần của Lý Ngọc, sau đó cũng móc ra thứ của mình, hai cây gật thịt nóng bỏng dính sát vào nhau, cọ xát lẫn nhau, khoái cảm như sóng cuộn trào mãnh liệt xô đến.

Cả người Giản Tuỳ Anh đã ửng hồng, hơi hơi ngưỡng cổ, thấp giọng rên rỉ.

Ánh mắt Lý Ngọc tràn ngập dụng vọng, tầm nhìn vừa vặn đến cái cổ thon dài mà hầu kết đang di động lên xuống của Giản Tuỳ Anh, cậu nuốt nước miếng, cũng không biết khát vọng ở đâu liền há mồm ngậm lấy thứ đang không ngừng di động ấy mà hút vào.

Giản Tuỳ Anh kêu lên một tiếng đau đớn, kích thích khiến cả người hắn run lên, thắt lưng có chút mỏi mà thuận thế dựa vào người Lý Ngọc.

Lý Ngọc liếm lỗ tai hắn, hai má hắn, hít hà hương vị dễ ngửi nơi cổ hắn, hai tay càng không ngừng vuốt ve thân thể Giản Tuỳ Anh như thể đây không phải là lần đầu tiên cậu làm chuyện này, có lẽ trong đầu cậu đã ảo tưởng rất nhiều về những thứ này.

Trong quá trình này hai người không hề nói một câu nào, bởi vì thật sự ngượng ngùng khi mở miệng, mãi cho đến khi tay Lý Ngọc bắt đầu vói vào quần lót Giản Tuỳ Anh vuốt ve cánh mông săn chắc mà co dãn của hắn, cũng có ý đồ hướng đến phía trong kia Giản Tuỳ Anh mới bỗng nhiên tỉnh táo lại.

“Anh fuck, cậu làm gì.” Hắn chặn lại cánh tay còn đang muốn xâm nhập vào bên trong của Lý Ngọc.

Bốn mắt hai người giao nhau, tình dục che kín trong mắt đều hiện lên một chút xấu hổ, nhất là Lý Ngọc.

Ánh mắt hắn mờ mịt như đang say rượu, lúc này vẫn còn mang theo một chút cảm xúc được hưởng thụ đồ ăn ngon mà giờ lại hung hăng bị cắt đứt. Khuôn mặt Giản Tuỳ Anh đỏ rực, ánh mắt mịt mờ, tóc tai trên trán hỗn độn, trên chóp mũi còn có một lớp mồ hôi. Lý Ngọc nhìn thấy bộ dạng này của hắn chỉ cảm thấy sự tàn bạo trong người bị câu lên theo cấp số nhân, hắn chỉ muốn đem Giản Tuỳ Anh đặt dưới thân, đem người mà không có ai bì nổi mà còn gợi cảm khiến người ta phát điên này hung ác thao một trận.

Lý Ngọc ôm lấy gáy Giản Tuỳ Anh, kéo mặt hắn lại gần mặt mình, vừa liếm bờ môi của hắn vừa nói: “Anh đến tìm tôi, là muốn làm gì.”

Giản Tuỳ Anh vươn đầu lưỡi như gần như xa dây dưa với cậu, nhẹ nhàng nói: “Anh nói, anh muốn làm cậu.”

Lý Ngọc đột nhiên ra sức hôn hắn, thô bạo đem đầu lưỡi vói vào, không hề có kỹ xảo gì mà khuấy đảo, Giản Tuỳ Anh dùng đầu lưỡi dẫn dắt cậu, mang theo cái hôn ẩm ướt của tình dục.

Lý Ngọc thừa dịp hắn đang tập trung hôn, nhanh nhẹn xoay người một cái, đem Giản Tuỳ Anh đặt dưới thân mình.

Giản Tuỳ Anh lập tức phản ứng, chửi: “Đừng có chiếm được tiện nghi còn khoe mẽ, cậu còn muốn cố chấp như thế nào nữa.”

Lý Ngọc thở hổn hển nhìn hắn, trong mắt tràn ngập dục vọng bị nhẫn nhịn, thân dưới không nhịn được mà cọ vào đùi hắn, có chút không biết phải làm thế nào.

Giản Tuỳ Anh có thể cảm nhận được nơi cứng rắn nóng bỏng đó của Lý Ngọc, biết tiểu xử nam này chắc chắn không nhịn được nữa.

Nhưng hắn bực bội vì ở đâu ra cái đạo lý hắn phải chủ động hiến thân như vậy, hắn biết bản thân không đánh lại Lý Ngọc, nghĩ đến cứng cũng không cứng nổi nữa, tuy rằng rất mất hứng nhưng cũng chỉ có thể tóm lấy bả vai Lý Ngọc đem khoảng cách hai người dãn ra một chút: “Cậu không sẵn sàng để vui vẻ, đứng lên, anh đi về.”

Lý Ngọc tức giận đến mức răng nghiến chặt.

Giản Tuỳ Anh này đúng là đồ con rùa, đã chạy thật xa tới đây lại trêu chọc châm lửa cậu, đụng vào là có thể bùng nổ, sau đó lại vỗ vỗ mông, nhẹ nhàng bâng quơ mà bảo muốn đi, đùa giỡn khỉ còn cho nó chuối tiêu, sau đó lại chỉ để lại vỏ – thật là ý vị, trên thế giới này còn có người thiếu đạo đức hơn hắn được sao.

Một tay hắn đặt trước ngực Lý Ngọc khiến cậu không thể di chuyển người, cậu tức giận nói: “Giản Tuỳ Anh tên chết tiệt này, anh trêu chọc tôi xong rồi lại muốn bỏ đi, anh không thấy anh quá đê tiện sao, anh không muốn làm, anh, anh mẹ nó đến tìm tôi làm cái chó gì!”

“Ai nói anh không muốn làm, cậu cho anh ở trên anh cam đoan sẽ khiến cậu còn thích hơn lúc nãy.”

“Anh nghĩ muốn cũng đừng có nghĩ.”

Giản Tuỳ Anh khinh thường nhìn cậu một cái: “Anh mẹ nó không hiểu não thẳng nam nghĩ cái chó gì, rõ ràng bản thân rất thích mà vừa nói đến chuyện ở trên đã bắt đầu chít chít lên, cậu có hứng thú thượng anh, chẳng lẽ anh không được thượng cậu? Chẳng ai thiếu một cây dương v*t đâu, fuck, câu cho anh là thẳng ngu hả. Đệch mẹ, anh lười chơi với cậu rồi.”

Lý Ngọc gắt gao đè hắn, ánh mắt trừng hắn đỏ lên: “Không được đi…. Anh, anh không được đi.”

Giản Tuỳ Anh thấy bộ dáng này của hắn, lại cảm nhận được đồ vật này nọ cứng rắn nóng hổi cọ trên đùi hắn, đột nhiên cảm thấy Lý Ngọc thật đáng thương.

Có lẽ đứa nhỏ này đã nhịn muốn chết rồi, nếu muốn cưỡng ép, không uống rượu chắc không thể làm ra chuyện đó được, có khi nghẹn mà chết luôn.

Giản Tuỳ Anh nghĩ mình đúng là tự kiếm chuyện cười, nếu không thì cứ hưởng thụ trong chốc lát xem sao?

Lý Ngọc cũng biết bản thân bây giờ rất chật vật, nhưng dục hoả đã bùng lên, nói bình tĩnh cũng không thể bình tĩnh nổi, hắn liếm dọc theo đường cong tinh tế trên khuôn mặt Giản Tuỳ Anh, hy vọng cọ xát thân thể có thể làm dịu bớt lửa nóng trong người.

Thật ra Giản Tuỳ Anh cũng không chịu nổi, phía dưới cũng chưa xử lý, không có chỗ thoả mãn, chẳng qua hắn kinh nghiệm phong phú so Lý Ngọc tiểu xử nam mười tám tuổi huyết khí phương cương thì có thể chịu lâu hơn một chút.

Thành ra Lý Ngọc dính chặt lấy người hắn, khắp nơi đều cảm giác như có ngọn lửa đang cháy âm ỉ, đem cậu đốt đến phát ngứa, khiến cậu càng ngày càng khó chịu.

Đối thoại ngắn ngủi không được bao lâu hai người lại dính lấy nhau, bây giờ vài cái âu yếm lại chỉ như gãi ngữa không đúng chỗ, càng ngày càng làm người ta thêm khó chịu.

Lý Ngọc rốt cục mất đi lý trí, lại đem tay vói vào quần Giản Tuỳ Anh, dùng sức lột xuống, đem quần tây với quần lót hắn túm một lúc xuống phía dưới.

Lúc này Giản Tuỳ Anh cũng chẳng để yên, kéo quần cậu, ngoài miệng cũng hùng hùng hổ hổ lột đồ Lý Ngọc.

Không gian trong xe hữu hạn, ai cũng động tay động chân, Giản Tuỳ Anh kéo vài cái quần đã tụt xuống tận đầu gối, Lý Ngọc học theo hắn, cầm lấy bảo bối của Giản Tuỳ Anh, Giản Tuỳ Anh thoáng cái đã không dám động.

Chiêu này để đối phó với đàn ông lúc nào cũng đúng, vận mệnh của mình bị nắm trong tay người khác, trong tâm lý luôn có cảm giác áp bách rất lớn, nên không dám làm ra hành động gì quá đáng.

Lý Ngọc vuốt thử mấy cái, tuy rằng động tác của cậu ngây ngô nhưng lại khiến Giản Tuỳ Anh cảm giác được cậu đang muốn lấy lòng mình, đây chính là lần đầu tiên đấy, Giản Tuỳ Anh ngay lập tức rất không có tiền đồ mà nhũn cả người.

Lý Ngọc mẫn cảm cảm nhận được thân thể hắn nhũn dần, lập tức thức thời mà dán lại tai hắn, nhẹ nhàng nói một câu: “Giản ca, để em làm đi.”

Một câu mềm nhũn này thậm chí còn mang theo chút làm nũng trong lời nói, nháy mắt đã đánh cho Giản Tuỳ Anh tơi bời. Hắn bị Lý Ngọc trêu chọc đã có chút mơ màng, tuy rằng không muốn thừa nhận nhưng trong lòng quả thật có chút không nỡ nhìn đến bộ dáng khó chịu của Lý Ngọc, cứ hồ đồ như vậy mà nghe theo lời cậu.

Lúc Lý Ngọc rốt cuộc thuận lợi chen vào giữa hai chân Giản Tuỳ Anh, trong lòng cậu mừng thầm một trận.

Cậu vẫn đang thăm dò Giản Tuỳ Anh, người này ăn mềm không ăn cứng, bạn càng cố ngang ngược thì hắn lại càng ngang ngược hơn, so với ai cũng bướng bỉnh hơn tất cả, nhưng nếu nhẹ nhàng một chút sẽ bất ngờ đạt được hiệu quả.

Điểm này Lý Ngọc so với Giản Tuỳ Anh rất khác biệt, cậu biết khi nào thì nên điều chỉnh chiến lược để đạt được mục đích, không giống Giản Tuỳ Anh chẳng coi ai ra gì, chẳng sợ bản thân gây ra sai lầm gì, chỉ vì sự kiêu ngạo tự tôn của đàn ông mà tuyệt đối sẽ không thoả hiệp.

Việc tiếp thu kiến thức cách thức làm tình ở đồng tính của Lý Ngọc là học được từ trên mạng, lúc đó uống rượu đến mụ người, không nghĩ lại bị Giản Tuỳ Anh bỡn cợt là tiểu xử nam không có kinh nghiệm, lần này suy nghĩ muốn làm thật tốt.

Nhưng vì không có kinh nghiệm thực chiến nên có so sánh gì cũng vô nghĩa, Lý Ngọc lấy tay nhào nặn một hồi lâu, vất vả mở rộng.

Giản Tuỳ Anh có chút hối hận mình đã đồng ý hiến thân, hắn nhìn Lý Ngọc gấp gáp đến đổ mồ hôi, ý định đá văng cậu vài lần cũng nhịn lại, chỉ có thể cắn răng nói: “Trong túi quần có bao.”

Lý Ngọc sửng sốt một chút, từ túi quần hắn lục được một cái bao, đầu bao có bôi trơn khi tiến vào dễ dàng hơn rất nhiều so với lúc nãy.

Cậu tách hai chân thon dài của Giản Tuỳ Anh sang hai bên, một tay nâng mông của hắn, dùng đỉnh dương v*t để nơi cửa vào, thở hổn hển nói: “Giản ca, em vào nhé.”

Giản Tuỳ Anh thẹn đến mức muốn bùng cháy, nghiêng đầu qua một bên, khàn giọng nói: “Mẹ nó đừng có nói mấy lời vô nghĩa….”

Lý Ngọc hít sâu một hơi, đem dương v*t chậm rãi đẩy vào miệng huyệt.

Giản Tuỳ Anh khó chịu đến mức cả người run lên, khuôn mặt cứng ngắc không thôi.

Loại khoái cảm bị vách tường thịt gắt gao bao lấy đã tra tấn Lý Ngọc một tháng này, rốt cuộc bây giờ cũng được như nguyện ý, cậu thở dài một hơi thật thoả mãn.

Lý Ngọc ôm đùi Giản Tuỳ Anh, bắt đầu chậm rãi cắm vào.

Có bước chuẩn bị nên lúc bị tiến vào Giản Tuỳ Anh cũng không quá khổ sở, nhưng trong cơ thể có một cây gậy ngang nhiên ra vào, loại cảm giác quái dị không thể nào gạt người được này như thế nào cũng khiến người không thoải mái.

Hắn nhắm mắt cau mày, cảm nhận được Lý Ngọc đang chậm rãi xâm nhập, chậm rãi tăng tốc, cuối cùng cũng trót lọi mà co rút.

Giản Tuỳ Anh tự cầm bảo bối của mình, di động lên xuống, hắn ngửa cổ ra sau, không rõ là khổ sở hay gì khác, bên môi tràn ra tiếng rên rỉ khàn khàn.

Hai người giống như dã thú nước sữa hoà hợp, trong xe thỉnh thoảng truyền đến tiếng rên rỉ không thể đè nén, nhiệt độ không ngừng tăng lên, dục vọng thiêu đốt thân thể, linh hồn như thiêu như bỏng.

Chiếc xe cũng không chịu nổi kịch liệt của hai người mà dao động.

Lý Ngọc cảm thấy bản thân nhất định là không bình thường mới có thể cùng Giản Tuỳ Anh điên cuồng làm tình ở trong trường như vậy. Nhưng loại khoái cảm ngập đầu này đã đem hết thảy các nhân tố bên ngoài trở nên nhỏ bé không đáng kể, cậu chẳng còn rảnh mà tự hỏi bản thân, chỉ có thể chìm đắm trong đấy.

Giản Tuỳ Anh thở dốc đứt quãng, rên rỉ không thể kiềm chế, đau đớn ở vách ruột lúc đầu đã dần dần rút đi, sự dị thường khó thể hình dung bắt đầu dâng lên, khiến hắn cảm thấy như bị hàng ngàn con kiến cắn, khoái cảm tê dại lan đến tận xương sống, một đường xâm lược đến tận thần kinh ở não, hắn có lỗi giác bản thân như sắp chết chìm trong sự hoan lạc này.

Giản Tuỳ Anh bị dục vọng xâm chiếm toàn tâm trí, nhưng thỉnh thoảng lại có thể tỉnh táo một chút, giờ phút này điều duy nhất hắn có thể nghĩ tới chính là, may mà cửa xe không đóng kín, nếu không hai người bọn họ sẽ thiếu không khí mà chết mất, chắc chắn sẽ thành đề tài bàn tán cho người ta, quá xấu hổ.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN