Yêu Một Người Đã Có Vợ - Phần 13
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
502


Yêu Một Người Đã Có Vợ


Phần 13


Hiệu cười một cách ngốc nghếch.Chỉ biết rằng trong lúc ấy,trái tim bỗng ấm nóng trở lại,nụ cười có thể tươi hơn trước.

Hiệu đáp lại lời Quân

—Cậu vẫn nhớ lời nói đó sao?

—Ừm,vẫn nhớ.

—Tôi cứ tưởng cậu đã quên mất tôi rồi chứ.

—Những thứ có liên quan tới cậu,tôi không hề quên.

—Tin được không đây?

—Hiệu phải tin tôi chứ.

Niên Hiệu cười,Quân cũng cười..

Một buổi sinh nhật không còn gì để ấm Áp hơn.Niên Hiệu cũng cứ thế mà tiếp nhận tình cảm từ Mạnh Quân.Yêu quá mà,sao có thể thắng nổi lí trí.Nếu gọi tình yêu này là mù quàng,điên cuồng thì không phải,đây là dạng tình yêu buông không được,giữ cũng không xong,chi bằng cứ tiếp tục mà chờ đợi kết quả cuối cùng,như vậy không phải tốt hơn sao.

…….

Ở một nơi khác,từng người khách lần lượt ra về.Trời đã tối hẳn,thời gian cũng khá muộn.Quán dần trở nên vắng vẻ hơn,cũng chẳng biết mấy giờ quán đóng cửa nữa.Tôi mơ hồ nhìn vào không gian xung quanh,trong lòng không biết diễn tả thế nào,tâm trạng còn cô đơn hơn cả một chữ cô đơn.

Tôi nhìn vào chiếc bánh gato trên bàn,nở một nụ cười không thể thất vọng hơn.Cuối cùng,người chờ đợi vẫn chỉ là một mình tôi.Đúng,thực sự tôi đã yêu anh quá nhiều,mặc kệ những tổn thương mà luôn tha thứ cho anh.Thực tại,tôi không biết mình có ngu ngốc không nữa.

Tự nhiên trong lòng như muốn đổ cơn mưa vậy.Nước mắt đang trực trào,chỉ cần một chút cảm xúc nữa thôi thì e rằng sẽ bật khóc một trận thành mưa mất.

Có nhiều người sau này khi nghe câu chuyện của tôi thì có một số người luôn trách tôi ngốc nghếch,dại khờ.Tôi chỉ cười,bởi nếu là tôi thì chưa chắc các người có thể mạnh mẽ được như vậy.Bởi các người chưa yêu ai thật lòng,chưa yêu ai sâu đậm,thì làm sao mà hiểu được chứ.

Chờ thêm một lúc nữa,tôi quyết định không chờ nữa,cũng không buồn gọi điện cho anh.Tôi nhìn ra ngoài trời,đúng ,trời đã đổ cơn mưa lúc nào vậy.Tôi bọc lại chiếc bánh gato lại một cách cẩn thận,cho vào trong hộp rồi rời đi .

Mưa to quá,lại không mang ô.Bỗng nhiên trong lòng nhớ đến một người.Một người luôn có mặt đúng lúc tôi cần.

Tôi chợt nhớ rồi móc điện thoại ra.Lúc này mới để ý,hoá ra tôi để chế độ im lặng nên đã bỏ lỡ tận 5 cuộc gọi nhỡ của một người.

Chỉ là 5 cuộc gọi nhỡ thôi mà tôi phải mất tận hơn 10 phút để suy nghĩ xem có nên gọi lại hay không.Cuối cùng vẫn là vậy.Vẫn quyết định gọi.

Chỉ mất đúng 5s để người bên kia bắt máy.Giọng nói quen thuộc đã bao lâu rồi tôi chưa nghe.

—Alo

—Quỳnh Lam

—Nam Thiên..có việc gì sao?

—Không

—5 cuộc gọi nhỡ liền mà không có việc gì thì hơi lạ à nha

—Tôi lỡ tay lên ấn gọi nhầm

—Gọi nhầm đúng người quá ha.

—Ừm,không ngờ lại gọi nhầm đúng em.

—Anh đang làm gì?

—Em đang hỏi tôi.

—Ừm,tất nhiên là hỏi anh rồi.

—Vậy em đang làm gì?

—Em chưa trả lời em

—Em trả lời tôi trước đã.

—Có nhất thiết phải thế không?

—Nhất thiết.

—Em đang ngắm mưa

—Trời đang mưa sao?

—Ừm,trời đang mưa,mưa rất to nữa.

—đúng là trời đang mưa rất to.

—Đến lượt anh trả lời em

—Tôi đang..

—Đang làm gì?

—Đang làm việc.

—Con người anh ngoài công việc thì không có thú vui nào khác sao?

—Không

—Anh thật nhạt nhẽo.

—Em là người thứ hơn 1000 nói với tôi câu đó rồi

—Xem ra không chỉ mình em biết nhìn người.

—Cũng đúng.

—Chúng ta nói chuyện điện thoại được hơn 5 phút rồi.

—Ừm,có cần phải cúp máy không?

—Không,đừng cúp vội.

—Lần đầu thấy em chủ động muốn nói chuyện với tôi đấy.

—Nam Thiên này.

—Tôi vẫn đang nghe.

—Anh có biết hôm nay là ngày gì không?

—Hôm nay?

—Ừm..

—Để tôi nghĩ xem…

—Anh mà không trả lời được câu này thì coi như vứt.

Im lặng một lúc thì thấy giọng nói Nam Thiên vang lên.

—Hôm nay chẳng phải sinh nhật Mạnh Quân sao.

—Quả nhiên là bạn thân.

—Mà khoan đã

—Sao cơ?

—Chẳng lẽ giờ em không ở bên cạnh cậu ta?

—Đúng.

—Em đang trêu tôi đấy à.

—Không,nghiêm túc.

—Hai người lại cãi nhau?

—Không?

—Vậy rốt cuộc có chuyện gì?

—Anh ấy không đến chỗ hẹn,anh ấy gạt em,anh ấy đã quên lời hẹn rồi.

—Vậy bây giờ em đang ở đó một mình

—Không,em đang chuẩn bị đi về.

—Đợi tôi,tôi sẽ đến đón.

—Không cần,em tự về được.Chẳng phải em lớn rồi sao.

—Nhưng..

—Nam Thiên à,anh là bạn thân chồng em.Em và anh có thể thân thiết,nhưng chúng ta vẫn phải giữ một khoảng cách nhất định.

—Anh hiểu rồi.Tôi sẽ không tuỳ tiện làm phiền em nữa.Nhất định sẽ chú ý đến thái độ và khoảng cách

—Ý em không phải thế

—Không phải ý em.Là tự ý tôi muốn vậy.

—Như vậy cũng tốt.

—Ừm,như vậy cũng tốt.

—Em tắt máy nhé.

—Nếu sau khi em tắt máy,em nhất định phải thực hiện cho tôi một yêu cầu

—Sao em phải nghe theo lời anh chứ.

—Coi như tôi cầu xin em.

—Được,em hứa

—Sau khi em tắt máy,hi vọng em đừng khóc.

—Ôi trời,em không trẻ con như thế đâu.Em là người lớn rồi,không khóc lóc mãi đâu.

—Khóc lóc nó ăn sâu vào máu em rồi

—Em cúp máy đây

—Hứa được phải làm được

—Nhất định sẽ làm được

—Tạm biệt em

Vừa cúp máy xong,chân tôi đã bị một lực gì đó kéo xuống mà ngồi bật khóc nức nở.Biết thế này không gọi lại cho anh còn tốt hơn.Biết thế này cứ bỏ về nhà cho xong,tâm sự làm gì không biết.Biết thế này thì tôi đã không đau lòng về Quân như vậy…

Cuối cùng tôi vẫn khóc,vẫn không giữ lời hứa được với Nam Thiên.

Tôi về nhà,bố mẹ chồng đã ngủ hết.Tôi từ từ lên phòng,không thay quần áo mà nằm luôn xuống giường.Quần áo thấm chút nước mưa ,nên có vài chỗ bị ướt,tôi mặc kệ,chỉ là chân tay bây giờ quá mệt mỏi,không muốn làm gì cả,chỉ muốn ngủ một giấc.

Hai con mắt tôi lờ đờ nhìn lên trần nhà.Quân vẫn chưa về,Không biết bây giờ anh đang ở đây vậy?Anh đang đón sinh nhật với một người khác sao.Tôi cứ như một cô vợ hờ chỉ là một cái tên ghi trên giấy vậy,còn lại không có gì hơn.

—Ngày mai em nhất định sẽ nói chuyện rõ với anh.Hơn một lần em tha thứ cho anh.Hơn một trăm lần em khóc vì anh.Hơn một ngàn lần em buồn vì anh.Hơn một triệu lần anh làm tổn thương trái tim em.

Tôi đang nghĩ đến việc bản thân có nên tiếp tục cuộc hôn nhân mù quáng này nữa hay không?Chỉ là còn yêu nhưng không còn lí do để muốn tiếp tục nữa..

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN