Yêu Người Đắm Say - Chương 9
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
107


Yêu Người Đắm Say


Chương 9


Editor: Mứt Chanh

Ánh nắng đang lên, Lâm Lạc Tang nhìn chằm chằm vào bản thỏa thuận sau hôn nhân kia, trong lòng nhất thời bùi ngùi rất nhiều.

Mặc kệ nói như thế nào, sau khi kết hôn với Bùi Hàn Chu thì thực sự đã có một bước nhảy vọt về chất trong mức sống của cô.

Do nghệ sĩ nữ tham gia nhiều hoạt động nên hầu hết trang phục đều được thuê hoặc do các nhãn hàng cung cấp. Nhưng từ sau khi lộ trình của cô được trợ lý nhỏ bắt lấy thì trước hoạt động cô đều có thể nhận được váy cao cấp độc quyền.

Tất cả chi phi ăn mặc đều không cần phát sầu, chỉ cần có vấn đề, bất kỳ lúc nào cũng có một đống người chờ phục vụ cô.

Biệt thự nhiều tầng được xây dựng bởi các kiến trúc sư nổi tiếng quốc tế, thậm chí mỗi một ngóc ngách cũng đủ đẹp để có thể bắt đầu tạo ảnh. Nếu cô nguyện ý, cô cũng có thể bố trí ban công rộng thoáng làm nơi ngắm cảnh.

Toàn bộ những người có mưu đồ gây rối với cô bao gồm Vương Mạnh cũng đã biến mất. Lần trước cô đụng mặt Vương Mạnh ở đài truyền hình, Vương Mạnh gần như tránh mặt cô bằng cách đi đường vòng, suýt chút nữa khiến Nhạc Huy không thể không chết cười.

Mặc dù biết rất nhiều chuyện cũng không phải do Bùi Hàn Chu làm nhưng đó cũng là một đặc ân nho nhỏ mà cô làm bà Bùi mới có.

Ngay cả Nhạc Huy nhìn các loại thao tác thì nói nhiều nhất với cô cũng là: “Hóa ra có thể như vậy, anh hoàn toàn không thể tưởng tượng được niềm vui sướng của kẻ có tiền.”

Lúc này một hai tuần đã trôi qua kể từ ngày kết hôn, cảm giác chân thật dần trở nên mãnh liệt hơn, cô bắt đầu tiêu hóa và thích ứng thân phận mới của mình. Cô đã trở nên quen thuộc hơn với sự sắp đặt cuộc sống của “”bà Bùi””.

Dù sao khi không ổn định thì cô luôn cảm thấy quá nhiều biến số, cô không dám tùy tiện tiêu hao quá mức niềm vui sướng này.

Cô và Bùi Hàn Chu đã có mười ngày không gặp nhau, sau khi ký thỏa thuận xong thì hai người trở về nhà, không biết nghe ai nói người đàn ông đã ăn thịt thì rất khó ăn chay trở lại. Tóm lại Lâm Lạc Tang vừa rửa tay xong đã bị anh vội vã không nhịn nổi ấn lên quầy mũ áo rất tán thành.

Người đàn ông đã không chần chừ mà mang cô lên lầu tìm phòng ngủ, nhìn dáng vẻ là định chỉnh đốn cô ngay tại chỗ.

Cửa tủ trong phòng để quần áo chưa đóng lại, cô bỗng nhiên dùng sức dựa vào phía sau, cả người đột nhiên giật mình: “Đừng đừng đừng, chờ một chút, đừng ép cục cưng của tôi…”

Động tác của Bùi Hàn Chu bỗng nhiên dừng lại.

Mục đích trở về chuyến này của anh chỉ có một, chính là chuyện đang tiến hành trước mắt này. Nhưng cô bỗng nhiên thốt ra những lời này, quả thực đã khơi dậy sự tò mò tiềm ẩn trong anh.

Anh khẽ hỏi: “Cục cưng gì?”

“Sinh mệnh của tôi.” Cô nói.

Anh hiếm khi nhìn thấy sự thăng trầm trong cảm xúc của cô, huống chi đã nói thành như vậy, theo lý hẳn là kiểu váy hoặc kiểu giày mà cô rất thích.

Người đàn ông tạm dừng chính sự và kéo cửa tủ ra tìm tòi thực hư.

……

Báu vật cất giấu kỹ ở phòng để quần áo của bà xã nhà người ta là váy áo được đặt riêng cao cấp, trang sức và túi xách quý báu. Mà vợ của Bùi Hàn Chu anh, cục cưng ở phòng để quần áo là đàn điện tử, bàn phím, tai nghe chuyên nghiệp và dàn âm thanh nổi để nghe hiệu ứng âm thanh, card âm thanh…… Còn có đàn ghi-ta điện tử?

Trong lòng nhất thời cảm thấy phức tạp khôn kể, Bùi Hàn Chu không nói gì.

Lâm Lạc Tang cảm thấy bản thân hình như bị nghi ngờ: “Biểu cảm đó của anh là gì vậy? Anh có biết dùng mấy thứ này có thể làm ra âm nhạc tự nhiên cỡ nào không?”

Tối hôm qua chạy đến phòng để quần áo cuối cùng cũng viết ra giai điệu, cô xắn tay áo lên: “Bây giờ tôi sẽ biểu diễn cho anh xem.”

Khi cô nhảy xuống khỏi người anh, cuối cùng cô cũng ý thức được chính sự hoàn toàn bị lệch rồi.

Vì thế cô lại ngồi như vậy ở ngăn tủ, muốn nói lại thôi: “Cái kia…… Anh không làm à?”

Bị cô ngắt ngang như vậy làm gì còn khả năng mà tiếp tục.

Bùi Hàn Chu ấn giữa mày, lắc đầu.

“Thế vừa lúc, người nhạc sĩ này sẽ sáng tác một ca khúc cho anh……”

“Không cần.”

Anh bây giờ căm thù đến tận xương tuỷ những thứ làm hỏng chuyện tốt của anh. Anh cài cúc áo và bước ra khỏi phòng để quần áo.

Lâm Lạc Tang mừng rỡ vì được nhàn rỗi nên ngồi ở chỗ cũ ngày hôm qua bắt đầu tiếp tục soạn nhạc.

Trong vòng vài phút, người đàn ông lại xuất hiện ở cửa: “Tôi đi Thụy Sĩ một chuyến, em có đi hay không.”

“Đi đến đó làm gì? Không đi.” Lâm Lạc Tang – người đang trầm mê soạn nhạc – đầu cũng không ngoảnh lại.

Bùi Hàn Chu nhìn thoáng qua điện thoại: “Nếu em không có hứng thú với kem dưỡng da mặt đặt riêng……”

Chăm sóc da là một chủ đề mà phụ nữ không bao giờ có thể né tránh, huống chi vẫn là loại đặt riêng cho da của mỗi cá nhân, bắt đầu với năm con số.

Cô đứng dậy nhanh như gió, có hơi rối rắm: “Nhưng ngồi máy bay rất ồn ào.”

Cô muốn rèn sắt khi còn nóng để viết xong bài hát này.

Bùi Hàn Chu dùng ánh mắt trìu mến nhìn cô với chỉ số thông minh tai họa trong hai giây: “Máy bay tư nhân.”

“……”

“Tôi chuẩn bị xong rồi, bây giờ có thể đi.”

Trên phi cơ riêng có một quầy bar và một chiếc ghế sofa nhỏ, Lâm Lạc Tang đi lên đã tìm được vị trí, nép mình vào một góc của chiếc ghế sofa êm ái, đeo tai nghe bước vào thế giới sáng tác của mình.

Thật ra sở dĩ người đàn ông nói lên việc mang cô ngồi chung máy bay tư nhân, đương nhiên là vì đền bù một chút cho sự tiếc nuối mới vừa rồi “chưa hoàn thành sự nghiệp” ở chỗ sô pha này.

Nhưng nhìn cô một hồi lâu mà cô cũng chưa tiếp thu được tín hiệu ám chỉ, Bùi Hàn Chu thấy cô nghiêm túc cũng không quấy rầy nữa mà kéo khăn bịt mắt xuống để đảo lộn sự chênh lệch thời gian.

Sau khi xuống phi cơ hai người chia làm hai đường, hình như anh có một cuộc họp cần mở, cô không thèm để ý cũng chẳng hỏi nhiều đã đi theo người phiên dịch chuyên nghiệp bước vào trang viên.

Kem dưỡng da mặt do tư nhân sản xuất không còn là chuyện hiếm trong giới nữ nghệ sĩ, cô đã tò mò từ lâu nhưng chưa bao giờ tìm được con đường có được.

Sau khi bước vào thì đầu tiên là làm một bộ đánh giá da, bậc thầy điều phối sẽ điều chỉnh đơn giản công thức căn cứ theo loại da của cô, cũng cung cấp cho cô một bộ sản phẩm chăm sóc da hoàn chỉnh.

Cô xưa nay không tiếc cho mặt mình, lúc trước cô đã sử dụng Aquamarine Mystery và Leberni để chăm sóc da. Nhưng với bộ tùy chỉnh riêng này, các sản phẩm dưỡng da có thời gian sử dụng từ hai đến ba tháng thực tế có giá hơn hai trăm nghìn.

Sau khi để lại địa chỉ và số điện thoại liên lạc ở đây, cô chuẩn bị lần sau sẽ dẫn Thịnh Thiên Dạ và Kỷ Ninh cùng nhau tới đây.

Ngay khi đề nghị của cô vừa được gửi đi, Thịnh Thiên Dạ đã trả lời: 【 Thiên Dạ vốn xinh đẹp tự nhiên, không cần đến những sản phẩm chăm sóc da đắt tiền cũng có thể xinh đẹp tứ phía. 】

Lâm Lạc Tang: 【 Chi phí được Bùi Hàn Chu chi trả. 】

Thịnh Thiên Dạ: 【 Vậy lần sau tớ miễn cưỡng đi với cậu, có tiền hay không không sao cả, chủ yếu là sợ cậu cô đơn, thuận tiện thử xem hương vị của lọ kem 50.000 là gì. 】

Lâm Lạc Tang nhất thời không nói nên lời: 【 Đại ân đại đức suốt đời khó quên. 】

Về nước cũng là một mình cô về, không kịp chơi nhiều thêm một chút ở nước ngoài. Nhạc Huy nói cho cô 《 Bữa tiệc tai nghe mắt thấy 》 cuối cùng đã đưa ra chủ đề cho cô trước hai ngày phát sóng, cũng yêu cầu ngày kế giao bản thảo, chỉ còn thiếu viết phía trên thông báo là “Cô nhanh chóng bị loại đi”.

Xét cho cùng, đằng sau chương trình đều có sự đầu tư của công ty và nhà tài trợ độc quyền, công ty giải trí đương nhiên yêu cầu quảng bá nghệ sĩ của chính họ. Công ty của cô hoàn toàn không đầu tư, người ta không muốn cô đoạt đi nổi bật cũng là điều chấp nhận.

Nhạc Huy nói: “Nghe nói mùa một cũng có chạy kịch bản, nhưng người kia không có cảm giác tồn tại, cũng không có hot topic, trong tập hai ê-kíp chương trình trực tiếp nói rằng người đó có sức khỏe kém và vắng mặt trong buổi ghi hình nhưng vấn đề là sức khỏe của nghệ sĩ kia hoàn toàn không có vấn đề, khi xuất phát mới nhận được thông báo là không cần tham gia. Đáng tiếc nghệ sĩ nhỏ cũng đắc tội không nổi với ê kíp chương trình mà chỉ có thể chịu đựng.”

“Anh đoán chừng bọn họ cũng xem ở mặt mũi của Bùi Hàn Chu mới không dám làm đến quá phận, nhưng dù sao Bùi Hàn Chu một không công ty giải trí hai không đầu tư, bọn họ nhất định sẽ xem sắc mặt của “”kim chủ”” trước.”

Lâm Lạc Tang hoàn toàn không rảnh để hóng hớt những chủ đề này với Nhạc Huy, bây giờ trong đầu cô đều chỉ có chủ đề mà ê-kíp chương trình đưa ra.

Những gì cô nhận được là một đoạn beat ngắn và yêu cầu viết một bài hát dựa trên phần beat đó làm nội dung chính và chủ đề.

Sau khi nghe xong beat cô tỉnh ngộ: Đây không phải nói rõ bảo cô chỉ có thể viết bản tình ca cho nhóm nữ hay sao? Đây lại không phải là show tuyển chọn nhóm nhạc nữ. Hát loại ca khúc này trên sân khấu của một nhạc sĩ không khác gì đi tìm đường chết.

Cô dùng cán bút gõ gõ vào mặt giấy rồi cân nhắc: “Phỏng chừng đây là lần ghi hình cuối cùng của em.”

“Đừng có thẳng thắn thế chứ, nếu không em nói với Bùi Hàn Chu rồi nghĩ cách giải quyết đi?”

Lâm Lạc Tang lắc đầu.

Bùi Hàn Chu từng nói yêu cầu không quá phận thì đều có thể thỏa mãn cô, tình huống bây giờ hiển nhiên là thoát khỏi cái phạm vi này. Cô có thể nhờ giúp đỡ trong lĩnh vực mà anh tham gia nhưng người đàn ông này gần như không đặt chân vào giới giải trí. Nếu cô không biết xấu hổ đề cập đến thì nói vậy người đàn ông cũng không biết xấu hổ mà từ chối.

Huống chi cho dù anh nghĩ cách giúp cô giải quyết thì sau này chưa biết chừng lại bảo cô dùng phương pháp khác cúc cung tận tụy mà hoàn lại.

Cô nhẹ nhàng ngửa đầu: “Loại thì loại thôi, dáng vẻ mặt ủ mày ê này của anh là gì dạ, là cảm thấy lấy năng lực của em không có được tài nguyên tốt sao?”

Đã ba năm trôi qua, cô đã bị vận mệnh của mình tôi luyện nung nấu, trạng thái của cô bây giờ tốt đến mức không gì sánh được.

“Móa nó, em nói đúng.” Nhạc Huy dựa ra sau, “Sao cũng được!”

“Mặc sức cũng không thể tùy tiện.” Lâm Lạc Tang xoa xoa tóc.

Viết vẫn phải viết hay, còn kết quả thì thích ứng trong mọi tình cảnh đi.

Thành thật mà nói, có lẽ đã quá lâu rồi không viết được một bài hát nhẹ nhàng và ngọt ngào như vậy nên cảm giác viết xuống thuận tay đến lạ. Sau khi thức trắng đêm, cô đã hoàn thành việc viết, sáng tác và sắp xếp, thậm chí còn gửi bài hát trước thời hạn.

Theo Nhạc Huy nói, ê-kíp chương trình bên kia cũng bị ngạc nhiên trước hiệu suất của cô nên hỏi hai lần có phải chính cô hoàn thành hay không.

Sau đó, cô đã trau chuốt lại bài hát nhiều lần, không biết có phải con mình thì mình thương hay không, cô càng nghe càng cảm thấy ca khúc này cũng không tệ lắm, thậm chí còn bắt đầu sinh ra cái ý nghĩ đặc biệt táo bạo.

Nhóm nhạc nữ thì nhóm nhạc nữ, ai nói bài hát của nhóm nhạc nữ không thể trở thành xu hướng chính?

Trước một ngày ghi hình “”Bữa tiệc tai nghe mắt thấy”” cô có hoạt động, là tài nguyên mà Nhạc Huy nói tới, là đại sứ quảng bá của dòng điện thoại “Màu tương phản” nào đó.

Cô chịu trách nhiệm quảng cáo một chiếc điện thoại di động duy nhất có màu đỏ và trắng, có lẽ có 《 Nốt Chu sa 》 đã vững vàng ở vị trí thứ ba trong danh sách để chống đỡ nên cảm hứng kết hợp màu sắc của điện thoại di động tương ứng với hoa hồng đỏ và trắng, thị trường hưởng ứng không tồi.

Sau buổi họp quảng bá, cô được mời tham gia chương trình phát sóng trực tiếp 《 Sổ ghi chép trồng cỏ 》.

Thật ra Nhạc Huy không đáp ứng cái hoạt động này nhưng chính nhãn hàng nghe nói rằng cô đang quảng cáo điện thoại di động gần đó nên năn nỉ ỉ ôi mà hy vọng cô thưởng mặt mũi

“Không biết vì sao liều mạng với em,” Nhạc Huy phân tích, “Phỏng chừng là nhìn trúng thân phận cô vợ giàu sang và nữ nghệ sĩ của em, cảm thấy em trồng cỏ khiến mọi người tin tưởng hơn.”

Đến nơi phát sóng trực tiếp, cô đã gặp người phụ trách liên quan rồi tiêm cho mũi dự phòng trước: “Tôi là người ăn ngay nói thật, dùng tốt sẽ khen, không dùng tốt cũng sẽ nói thẳng. Suy xét đến tính đặc thù của phát sóng trực tiếp, tôi kiến nghị các người vẫn đừng nên mời tôi đánh giá……”

“Không thể không khoe khoang, hiện tại có hơn 20 ngôi sao nữ được thăng cấp, cũng không có đánh giá tiêu cực!” Người phụ trách với vẻ mặt cô hiểu mà, “Thăng cấp một cái là 3 triệu à.”

Trước kia cũng có nữ minh tinh ngay từ đầu đã nói bản thân “công bằng công chính”, kết quả vừa nghe nói sẽ có ngay 3 triệu vào túi chỉ cần trong vòng 5 phút thì không ai trong số họ có thể cưỡng lại được

Dù sao ai mà không yêu tiền đây?

Lâm Lạc Tang đẩy cửa ra tiến vào phòng phát sóng trực tiếp, gương mặt của người dẫn chương trình lập tức tươi cười nghênh đón: “”Lạc Tang xinh đẹp của chúng ta tới rồi! Chị vẫn luôn thích màn biểu diễn của em, sân khấu mấy hôm trước siêu cấp đẹp luôn!”

Cô nhếch khóe miệng.

Năm trước cô đã tham gia chương trình của người dẫn chương trình này, bởi vì không có danh tiếng nên toàn bộ hành trình đều đảm đương phông nền. Sau khi biểu diễn xong người dẫn chương trình cũng hoàn toàn không giúp cô tuyên truyền bài hát, tất cả đều nâng kỹ năng ca hát rác rưởi của một idol nổi tiếng khác. Bây giờ lại nói vẫn luôn thích màn biểu diễn của cô, trông mặt đặt tên *, nâng cao dẫm thấp cũng không cần quá rõ ràng như vậy.

看人下菜碟: Nhìn người đặt món: bình thường đều là dùng cụm từ này ở nghĩa bóng, ví von không thể đối xử như nhau, đối xử với mọi người tùy từng người mà khác nhau, căn cứ vào từng người khác nhau mà cho đãi ngộ khác biệt. (baidu)

“Lạc Tang là người đánh giá mà chúng tôi tạm thời mời tới, mọi người cũng biết cô ấy là bà Bùi mới thăng chức, đồng thời khiến mọi người phải ghen tị nhưng chúng tôi cũng tin tưởng ánh mắt của cô ấy sẽ đặc biệt bắt bẻ với sản phẩm, đáng giá tin cậy.”

Người dẫn chương trình nói xong lời xã giao thì đưa sản phẩm cho cô, “Đây là kem trang điểm của chúng tôi.”

Lâm Lạc Tang nhận lấy và thử trên mu bàn tay một tí.

Cảm nhận đầu tiên là không thể đề cử, giả trắng và ẩm, các hạt bên trong sần sùi và không thân thiện với da.

Thân là một lọ kem trang điểm, làm sao có thể bước lên bãi mìn mà chẳng có chút ưu điểm nào?

Người dẫn chương trình còn đang nỗ lực bán hàng: “Cái này được các nữ minh tinh trăm phần trăm khen ngợi bao gồm Lê Vũ Giai! Hơn nữa còn không trôi, buổi tối còn có thể làm mặt nạ ngủ, Vũ Giai với tôi thường lén dùng thứ này. Làn da của Lạc Tang tốt như vậy, nhất định cũng biết bí quyết để trang điểm tỏa sáng đúng không nào?”

Người dẫn chương trình nháy mắt với cô và ra hiệu cho cô biết sản phẩm trang điểm này.

Vậy bí quyết để có làn da đẹp của các sao nữ là gì? Điều gì khiến họ vẫn tỏa sáng mà không cần trang điểm?

Tất nhiên, đó là các mặt hàng làm đẹp y học như dao siêu âm trẻ hóa da bằng ánh sáng bong bóng nước nhỏ bằng kim photon và các sản phẩm chăm sóc da cấp độ quý cô.

Không phủ nhận những thứ có giá cả phải chăng được người nổi tiếng giới thiệu là hữu ích nhưng để nữ vương lăng xê Lê Vũ Giai ngay cả bôi cổ đều dùng trứng cá muối sẽ sử dụng một thứ thô ráp như vậy làm mặt nạ ngủ mỗi ngày không? Ngẫm lại là biết vì tiền mà lừa những người hâm mộ nhỏ.

Người dẫn chương trình thấy Lâm Lạc Tang không tiếp chiêu thì hơi xấu hổ mà cười cười, phát hiện cô chăm chú nghiên cứu kem trang điểm thì không khỏi cảm thấy hấp dẫn: “Như vậy chỉ số khuyến nghị của Lạc Tang là bao nhiêu?”

Người dẫn chương trình ở nơi màn ảnh nhìn không thấy dùng mỗi một cái lỗ chân lông điên cuồng ám chỉ: Nói chỉ số khuyến nghị có 3 triệu.

“Chỉ số khuyến nghị của tôi là……”

Lâm Lạc Tang sờ lên làn da của mình, mỉm cười chân thành tha thiết nói rằng: “Tôi không đề cử.”

Trong lúc nhất thời, sau khi quét xong mưa bình luận “Cô thật xinh đẹp”, khu bình luận đã nhanh chóng bị “Móa nó ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha tui đã phát ra tiếng cười đầu tiên trong tối nay”, “Con mẹ nó cuối cùng cũng nhìn thấy có người nổi tiếng nói thật” và “Sắc mặt của người dẫn chương trình không tốt lắm cần tôi hỗ trợ kêu bác sĩ không” chiếm đầy.

“Với năm trăm tệ này, còn không bằng đi ăn thịt nướng.”

Lâm – không vì năm đấu gạo mà khom lưng – Lạc Tang nói như thế.

Nhanh chóng, #Lâm Lạc Tang ăn thịt nướng trở thành từ ngữ mấu chốt, nhanh chóng vươn lên top 1 của cuộc thảo luận trên Weibo vào đêm hôm đó.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN