Yêu Thần Ký - Chương 471: Phụng chỉ tán gái
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
148


Yêu Thần Ký


Chương 471: Phụng chỉ tán gái


Ngũ đại cự đầu đều đồng ý chuyện này nên việc điều động người trong nội bộ Vũ Thần Tông đương nhiên không có gì khó.

Toàn bộ Vũ Thần Tông bỗng chốc rộng ràng hẳn lên, tất cả mọi người tụ tập đến diễn võ trường, chỉ có điều những người bị triệu tập toàn là nam đệ tử.

– Không biết phó tông chủ triệu tập chúng ta có chuyện gì?

– Nghe nói nhất định phải là nam đệ tử độc thân. Chẳng lẽ phó tông chủ muốn chúng ta đi cầu hôn hay sao?

Một đám đệ tử nghị luận ầm ĩ, không ai biết đã xảy ra chuyện gì.

Ban đầu vốn có rất nhiều đệ tử âm thầm không phục việc Nhiếp Ly trở thành tông chủ Vũ Thần Tông. Nguyên nhân rất đơn giản, Nhiếp Ly gia nhập Vũ Thần Tông chưa mấy năm, tư lịch quá ít ỏi, hơn nữa thực lực lại không đạt tới Võ Tông cảnh.

Nhưng theo thời gian trôi qua, suy nghĩ không phục trong lòng họ đã tự động biến mất, thay vào đó là sự tôn sùng tột độ.

Có vị tông chủ nào chỉ trong khoảng thời gian ngắn có thể để tu vi đệ tử tăng vọt lên như thế? Từ khi Nhiếp Ly thượng vị đến nay, tu vi của họ ít nhất đã tăng lên một đại giai, thậm chí số ít đệ tử có thiên phú trác tuyệt tăng lên tận mấy giai.

Bây giờ, trong lòng đệ tử Vũ Thần Tông, địa vị Nhiếp Ly đã đạt tới cấp bậc cao thượng không gì so sánh nổi.

Lý Hành Vân nhìn lướt qua diễn võ trường, tại đây đang có khoảng chừng mấy vạn đệ tử, người người nhốn nháo. Âm thanh bàn tán vang lên không ngừng, tất cả mọi người đang nghị luận, không có ai chú ý đến Lý Hành Vân.

Lý Hành Vân ho khan, tiếng nói truyền đến trong tai mọi người:

– Từ khi tông chủ đi Thiên Âm Thần Tông, vị trí phó tông chủ do ta đảm nhiệm Vũ Thần Tông, lần này tông chủ truyền đạt mệnh lệnh, các ngươi phải lắng nghe cho rõ.

Nghe thấy mệnh lệnh của tông chủ, toàn bộ diễn võ trường trong nháy mắt liền im phăng phắc, ánh mắt mọi người đều đồng loạt nhìn chằm chằm về phía Lý Hành Vân.

Không gian đột nhiên an tĩnh khiến Lý Hành Vân hơi sững sờ.

Hắn không nghĩ tới, mệnh lệnh của Nhiếp Ly có tác dụng lớn đến vậy đối với đông đảo đệ tử bình thường.

Lý Hành Vân ho khan vài tiếng, che giấu sự bối rối của mình rồi tiếp tục tuyên bố:

– Tông chủ bảo ta triệu tập các ngươi, mục đích chính là chuẩn bị phái các ngươi đến Thiên Âm Thần Tông!

– Phó tông chủ, tông chủ muốn chúng ta đến đó để làm nhiệm vụ trọng yếu sao? Tông chủ cần chúng ta bảo hộ sao?

Một đệ tử lên tiếng.

Tất cả mọi người chăm chú nhìn Lý Hành Vân:

– Có phải tông chủ đụng phải phiền phức hay không? Tông chủ đã triệu tập chúng ta, dù có chết chúng ta cũng không chối từ.

Lý Hành Vân vội vàng khoát tay:

– Tông chủ không gặp phiền phức, lần này phái các ngươi đi, không phải để bảo hộ tông chủ.

Đám đệ tử nhìn ngó lẫn nhau, trong lòng nghi hoặc, vậy thật ra là chuyện gì?

– Lần này phái các ngươi đi, thật sự có nhiệm vụ trọng yếu, chính là muốn để cho các ngươi bảo hộ Thiên Âm Thần Tông.

Lý Hành Vân mỉm cười nói ra đáp án.

– Bảo hộ Thiên Âm Thần Tông? Thiên Âm Thần Tông tại sao lại cần chúng ta đến bảo hộ?

Vài đệ tử thắc mắc.

– Đoạn thời gian trước, Yêu Thần Tông đột nhiên tiến công Thiên Âm Thần Tông, khiến cho Thiên Âm Thần Tông bị trọng thương, sau đó Yêu Thần Tông bị tông chủ của chúng ta dọa lui. Thiên Âm Thần Tông dù sao cũng là một trong lục đại chính đạo Thần Tông, chúng ta đương nhiên phải bảo hộ các nàng khỏi sự công kích của phe Ma Đạo.

Lý Hành Vân lập tức giải đáp thắc mắc.

– Chúng ta đã rõ, phó tông chủ yên tâm đi, chúng ta nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ!

– Chúng ta nhất định sẽ dốc hết toàn lực bảo hộ Thiên Âm Thần Tông!

Đông đảo các đệ tử nhao nhao đáp.

Lý Hành Vân đột nhiên cười thần bí:

– Ngoại trừ bảo hộ Thiên Âm Thần Tông, tông chủ còn giao cho các ngươi một nhiệm vụ càng trọng yếu hơn. Đó chính là… Mang một đám nhỏ trở về.

– Mang một đám nhỏ trở về? Không biết phó tông chủ có ý gì?

Lý Hành Vân cười lớn:

– Cần ta nói rõ hơn nữa sao? Sau khi đến Thiên Âm Thần Tông đằng sau, các ngươi cứ ra sức tán gái cho ta. Các ngươi ngẫm lại đi, những nữ đệ tử của Thiên Âm Thần Tông suốt ngày tu luyện trong tông, đã bao nhiêu năm chưa từng thấy nam nhân rồi?

Chúng đệ tử ngu ngơ nửa ngày, họ không ngờ tông chủ vậy mà lại ban mệnh lệnh kiểu này.

Nhìn thấy dáng vẻ ngây người của đông đảo các đệ tử, Lý Hành Vân buồn bực nói tiếp:

– Chẳng lẽ các ngươi còn chưa rõ sao? Ý của tông chủ là để cho các ngươi phụng chỉ tán gái. Tông chủ nói, sau chuyến đi tới Thiên Âm Thần Tông này, nếu ai không mang theo ít nhất một cô nàng trở về, xem như đã mất sạch mặt mũi của Vũ Thần Tông, hình phạt là trục xuất tông môn, từ nay về sau vĩnh viễn không thu nhận. Nếu như mang được một cô em trở về, xem như đã lập được công lớn, ban thưởng 10 khỏa thánh dược, nếu mang được hai cô em trở về, thưởng 30 khỏa thánh dược. Các ngươi nghe rõ ràng chưa!

– Nghe rõ!

Một đám đệ tử Vũ Thần Tông phát ra tiếng rống đinh tai nhức óc.

Tất cả đều có bộ dạng hớn hở, không ngờ tông chủ triệu tập họ tiến về Thiên Âm Thần Tông là để tán gái, đi theo tông chủ thật sự là… Quá sung sướng!

– Chuyện này chỉ có các ngươi biết, phải yên lặng mà làm, không thể để cho người Thiên Âm Thần Tông biết, nghe rõ chưa?

Lý Hành Vân lớn tiếng nói.

– Nghe rõ!

Lý Hành Vân gật đầu mỉm cười, mặt hắn hơi đỏ lên, không nghĩ tới Nhiếp Ly thế mà để hắn tuyên bố mệnh lệnh vô sỉ như vậy, tuy nhiên trông thấy thần sắc phấn chấn, dáng vẻ kích động của lũ sói con này, trong lòng hắn cũng có chút ngứa ngáy.

Nghe nói mỗi một đệ tử Thiên Âm Thần Tông đều là nhân gian tuyệt sắc.

Nếu không phải trong nhà có cọp cái thì hắn đã xung phong tới Thiên Âm Thần Tông rồi.

Gia hỏa Nhiếp Ly này thật sự quá vô sỉ!

Rất nhanh chóng, đệ tử Vũ Thần Tông đã thu thập hành trang xong, bắt đầu xuất phát.

Cao thủ Vũ Thần Tông kết đội tiến về Thiên Âm Thần Tông, chuyến này bọn họ mang theo nhiệm vụ mười phần gian khổ, bởi vì tông chủ ra lệnh, nếu không mang được ít nhất một em gái về thì sẽ bị trục xuất tông môn, vĩnh viễn không thu nhận. Nếu quả thật như vậy thì đây chính là sỉ nhục suốt đời!

Lúc này, trong một gian phòng ở Thiên Âm Thần Tông.

Nhiếp Ly chậm rãi cất lá thư, mỉm cười.

– Lý Hành Vân đã phái bảy vạn người tới, dư sức bảo hộ Thiên Âm Thần Tông.

Nhiếp Ly mỉm cười nói.

Tiếu Ngưng Nhi nhìn thoáng qua thư, nghi ngờ hỏi:

– Ta có một chuyện phi thường tò mò, vì sao nhất định phải phái một đám đàn ông độc thân tới đây chứ, chẳng lẽ những người khác không thể bảo hộ Thiên Âm Thần Tông sao?

Dáng vẻ ngây thơ của Tiếu Ngưng Nhi khiến cho Nhiếp Ly có hơi xấu hổ.

Có phải ta hơi vô sỉ rồi không? Nhiếp Ly thầm nghĩ, nhưng lời ra đến miệng lại biến thành:

– Tất nhiên là vì muốn tốt cho Thiên Âm Thần Tông, chỉ có đàn ông độc thân mới có thể tận tâm tận lực, Thiên Âm Thần Tông có họ bảo hộ nhất định sẽ an toàn.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN