Yêu Thêm Lần Nữa Đi Em
Phần 4
YÊU THÊM LẦN NỮA ĐI EM 4
Mấy đêm suy nghĩ không ngủ được. Công việc bộn bề. Cùng với những mệt mỏi do chồng cũ tạo ra. Càng khiến cô phải lo nghĩ nhiều. Cô sợ anh ta quẫn quá mà làm hại mẹ con cô. Suy đi nghĩ lại, người ta nói lỗi là sự vô tâm của cô , nhưng thực tế lỗi là của cả hai. Không có nguyên nhân từ một phía được. Phụ nữ là những người chịu đựng tốt nhất. Nếu không thể chịu đựng được nữa. Mới dứt lòng rời đi.
Không ngủ được, vừa mở điện thoại thì có tin nhắn gửi đến.
-Chị chưa ngủ ạ.
Cô vô tình bấm vào đó. Nên đối phương sẽ biết là mình đã đọc. Theo phép lịch sự, không thể im lặng nên cô đành bấm trả lời.
-chị vừa tỉnh giấc thôi.
-vậy ạ. Em lại không ngủ được.
-sao lại không ngủ được.
-muốn có gấu ôm cho dễ ngủ.
-bộ đội chỉ được ôm vợ cuối tuần thôi.
-Em chỉ cần cuối tuần được ngủ. Còn bình thường như này nào có được ngủ ngon.
-Vì sao.
-Báo động chị ạ.
-Sao tự nhiên lại báo động.
-Thì chuẩn bị cho các tình huống khẩn cấp chị ạ.
-Vậy à.
-Chị có điều gì lo nghĩ hay sao.
-Chị không. Chỉ là già rồi. Ngủ ít hơn thôi.
-Chị bao nhiêu mà già.
-Ngày em ra đời chị đã đi học.
–Hơn nhau vài tuổi chứ mấy.
-Nửa thập kỷ cũng là cả một vấn đề rồi.
-Trai hơn gái thì được. Gái hơn trai có làm sao.
-Có sao đâu. Chúng ta có là gì của nhau. Em ít tuổi hơn thì gọi chị đúng rồi.
-Giờ em muốn thay đổi cách xưng hô được không.
-Thế nào.
-Anh và em…
-Này… Em ăn nói cho hẳn hoi. Tôn trọng người lớn đấy.
-Em rất tôn trọng và trân trọng chị.
-Vậy ăn nói cho hẳn hoi.
-Em còn muốn nhiều thứ hơn cả hai chữ hẳn hoi của chị. Em rất nghiêm túc.
-Vậy thì tốt.
-Chị cho em lái máy bay được không?
Cô đơ ra mấy phút vì câu nói này. Tự nhiên trong lòng có chút xáo trộn. Thấy cô im lặng… Cậu ta nói thêm vào.
-Em nói nghiêm túc đấy. Em muốn lái máy bay của chị.
-Mấy hôm nay chưa cua được cô nào nên đành tán tạm gái già hả bé.
-Thứ nhất là chị đừng nghĩ xấu người khác như thế.
-Thứ hai là chị chưa già.
-Và thứ ba là em đang nghiêm túc nói chuyện.
-Bố đội là người nhà nước đấy. Đừng làm hoen màu áo của mình.
-Em nói em hoàn toàn nghiêm túc.
-Em biết chị tên gì. Bao tuổi, nhà ở đâu, và hoàn cảnh như nào không mà nói.
-Em không biết. Nhưng việc quan trọng nhất em biết đấy là em có tình cảm với chị.
-Em bông đùa ít thôi. 25 tuổi cũng trưởng thành rồi đấy. Dừng cái suy nghĩ vớ vẩn đó và ngủ đi.
Cô cúp máy tự dưng lại ấm ức rơi nước mắt. Thấy mình bị mang ra làm trò đùa. Cô có gây sự gì với cậu ta đâu.
Cúp máy xuống rồi mà điện thoại vẫn kêu không ngừng tiếng tinh tinh của tin nhắn. Cậu ta dường như vẫn không ngừng trình bày lý do vì sao lại muốn lái máy bay. Đến khi những gì cậu ta nói đã thành một bài diễn văn. Cô mới mở ra đọc..
-Em không thể dừng suy nghĩ đó lại được. Em nghĩ đến chị mấy hôm nay.
-Em biết tuổi tác đối với chị là vấn đề, nhưng em thì không quan tâm. Điều em quan tâm là người phụ nữ em chọn là người hiểu biết.
-Tuy thời gian nói chuyện của chúng ta chưa lâu , nhưng em tin vào cảm nhận của em về chị.
-Em cũng trải qua vài mối tình rồi. Giờ em muốn ổn định.
-Em muốn nghiêm túc tìm một người phụ nữ sẽ cùng đồng hành nốt quãng đời còn lại.
-Trẻ cũng được, hơn tuổi cũng được. Quan trọng là hiểu biết, thông cảm cho Hoàn cảnh bộ đội chúng em, tôn trọng gia đình em. Và là tấm gương tốt cho con.
-Và chị là người em thấy phù hợp nhất.
–Chị cho em cơ hội được không.
Cô bấm trả lời.
-Đầu cậu có vấn đề à.
Cậu ta đáp lại ngay.
-Em hoàn toàn tỉnh táo.
-Vậy cậu đang cá cược với bạn bè à. Tôii không có tội tình gì đâu.
-Em thề có mẹ. Em không hề.
-Cậu mất. Hút cả tuần rồi giờ quay lại nói mấy câu nực cười này. Cậu nghĩ ai tin cậu.
-Mấy hôm nay em suy nghĩ mãi. Chị làm gì. Mấy giờ chị online em biết hết.
-Cậu theo dõi tôi à.
-Vâng. Nhưng mà không phải theo dõi. Mà lặng lẽ quan tâm. Đọc bài viết và cảm nhận suy nghĩ của chị.
–Vậy cậu có phát hiện ra điều gì không.
-Điều gì?
-Tôi có chồng rồi. Tôi có con rồi.
-Em không tin.
Cô ngồi dậy bật điện chụp hình đứa con gái đang ngủ gửi cho cậu ta. Câu ta im lặng. Có lẽ buồn vì mình nhìn nhầm người. Cô tính tắt máy để dậy thì cậu ta lại nhắn tin.
– Sao chị không nói. Sao chị không đưa hình gia đình lên. Để em đừng hi vọng. Chị biết mấy hôm nay em vui lắm không.
-Vui vì điều gì.
-Vì tìm được người con gái của đời mình.
-Chị Xin lỗi. Nhưng Phong. Nghe chị bảo này. Em còn trẻ. Tương lai còn dài. Suy nghĩ cũng không phù hợp với suy nghĩ của hội chị. Cho nên… Nên tìm người ít tuổi hơn quen.
– Bởi bản thân phụ nữ thanh xuân rất ngắn. Sinh xong đứa bé là già đi trông thấy. Lúc ấy, Nhìn vợ già em cũng chán. Chưa nói đến chuyện sức khoẻ, không đáp ứng được chuyện kia.
-Em hiểu, nhưng em thấy nhiều phụ nữ vẫn khỏe mạnh trong chuyện ấy. Chị yên tâm. Đã yêu rồi thì già hay xấu không quan trọng nữa.
-Giờ em nghĩ vậy thôi. Sau này lấy nhau về. Sẽ khác.
-Cho em hỏi… Anh đâu.
-Anh chồng chị đi làm xa.
Cô nói dối.
-Vâng. Vậy em nằm lát rồi dậy đây. Xin lỗi đã làm chị mất ngủ lây.
-Không sao. Em nghỉ đi nhé.
-Vâng. Nhưng mà chị đừng có nói dối em đấy nhé. Không em sẽ tìm và không tha cho chị đâu.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!