Yêu Thương Không Trọn Vẹn
Chương 3
Ngày lại ngày, cuộc sống của tôi sẽ trôi qua như thế, nếu như tôi không nhận được giấy xét nghiệm rằng tôi bị HIV. Cầm tờ giấy báo kết quả, tôi như muốn rụng rời. Hai mươi tuổi, xuân xanh của tôi, tuổi trẻ của tôi, còn bao nhiêu việc tôi muốn làm, tôi chưa kịp làm, không lẽ sẽ bị giẫm nát như này sao? Không! Chắc chắn không! Tôi nắm lấy áo của bác sĩ, gào thét mong xét nghiệm lại. Nhưng anh ta lắc đầu, nói với tôi từ xin lỗi. Tôi về nhà, chính là nhà tên Gia Huy đó. Hắn nói khi làm người hầu của hắn thì phải ở nhà hắn, tôi không có ý kiến, gật đầu. Giờ, tôi tự nhốt mình trong phòng, mắt nhìn chăm chăm vào tờ giấy. Từng từ, từng chữ đập vào mắt tôi, đau buốt như những mũi tên băng giá cắm thẳng vào tim. Tôi vừa khóc vừa cười, nước mắt nhạt nhòa tên khuôn mặt đã được tẩy trang, môi kéo lên nụ cười méo xệch. Tôi vùi đầu vào gối, đôi mắt u ám hở ra. Tôi nhếch môi cười. Không, nếu như tôi chết, tên đó cũng không được yên thân, kẻ đã phá hủy toàn bộ cược đời tôi.
Tôi lau đi nước mắt, bước đến bàn trang điểm, đánh phấn, son, biến khuôn mặt mình thành đẹp nhất có thể, mặc lên người bộ đồ sexy ngắn bó sát lấy người, lộ ra từng đường cong hoàn hảo. Xõa tung mái tóc dài quyến rũ, tôi cười lạnh. Gia Huy, tôi nhất định sẽ làm anh đau khổ.
Cửa phòng Gia Huy không đóng, tôi đi vào, tiện tay kéo cửa lại, khóa trong. Gia Huy đang ngoài quay lưng lại phía cửa, chơi game trên máy tính, cắm tai nghe vào và nghe nhạc. Tôi nhẹ chân đi đến chỗ hắn, cánh tay trắng ngần vươn ra vòng qua cổ hắn, ghé sát lại, thổi hờ vào tai hắn. Gia Huy giật mình, giật tai nghe ra, quay lại. Tôi gác đầu lên vai hắn, chớp mắt, cười ngọt ngào rồi nhanh chóng hôn lên môi hắn, cười khanh khách. Hắn đờ người, nhìn tôi chằm chằm. Trong lòng tôi thầm cười mỉa mai. Hắn cũng chỉ là một thằng đàn ông thô tục như những kẻ khác thôi.
Tôi giữ đầu hắn, ép môi mình lên môi hắn, vận dụng kỹ thuật hôn thành thạo vờn đùa môi lưỡi hắn. Gia Huy không phản kháng, để mặc tôi muốn làm gì thì làm. Không biết có phải tôi nhìn nhầm hay không, cơ mà tôi thấy trong ánh mắt hắn có vài nét cười.
Đúng lúc đó, tiếng điện thoại trong túi tôi reo vang.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!