Yêu Từ Bao Giờ - Phần 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
2160


Yêu Từ Bao Giờ


Phần 1


YÊU TỪ BAO GIỜ 1
Tiếng bước chân chạy lại gần. Lâm Lâm đi chậm lại. nhưng ko quay đầu nhìn cái kẻ vừa kịp khoác vai cô. Nó bắt đầu cao hơn cô từ năm ngoái. Và bây giờ sắp cao hơn cô nửa cái đầu rồi.
-trông mày như hươu cao cổ ý
-thế còn chị. thật hãnh diện khi được bình bầu là cổ dài nhất hội con gái trong khối nhể.
-nhể cái mả cha mày
Cô cau mày nhìn nó. hai đứa khoác vai nhau vào lớp. Cô thì ôm 1 đống sách còn nó trơ vơ có vài quyển. đã thế lại ko chịu ôm đỡ cho chị. Loại mất nết mà.
Hai đứa cô ngồi bàn cuối. Tại vì cao quá nên rất lâu rồi cũng ko biết cảm giác ngồi bàn 2 từ dưới lên nó như thế nào.
-Đạt. em lên chỉnh hộ cô cái ảnh bác Hồ
-sao cô ko nhờ bạn Lâm
Mặt nó nhăn nhó. Nhưng vẫn đứng lên.
-nam nhi lại để con gái ra tay. Đã thế em cao to đẹp trai nhất lớp nên cô mới nhờ.
Cô giáo nửa đùa nửa thật.
-thôi vận động đi em ạ.
Lâm vỗ vai nó
– lên cho các em ý ngắm dung nhan và vẻ đẹp hoang sơ sa mạc của em còn gì. hì hì
Nghe vậy nó hầm hầm. Nước da ngăm ngăm của nó như tối lại vì cái điệu cười đểu cáng của bà chị Lâm
– loại người rừng như bà làm sao biết thưởng thức cái đẹp chứ.
Nó híc mũi đứng lên. Trưng lên vẻ mặt nhâng nháo bất cần đời.
Tan học còn phải ở lại tập trung đội bóng chuyền của trường. Nhìn nó và Lâm cao nhất trong đội nam và nữ khối 12. Nhưng trông nó có vẻ ngầu ngầu cá tính rất thu hút sự chú ý của con gái. Cho nên fan hâm mộ nó rất nhiều.
Lâm thì đơn giản . Và cũng giản dị. Tóc đen buộc bổng. Khuôn mặt trái xoan nhưng điểm nhấn ấn tượng nhất của cô là cái miệng và nụ cười rất duyên. So về độ xinh đẹp có lẽ cũng chỉ bình thường như các bạn.
Lâm hôm nay tan học có Mạnh đón . Ngày nào cũng thế hết Mạnh lại đến Đạt. Giờ cô trở thành một kẻ lười biếng phụ thuộc. Thấy bóng dáng Mạnh trước cổng trường cô vui lắm. Nhẹ nhàng tiến lại gần anh. Đưa tay lên che mắt anh. Anh kéo ra quay lại cười cười.
-thế nào. thầy giáo đo cao bao nhiêu
-1m72
-trời. sắp cao hơn anh Và Minh rồi
-hứ. anh và Minh Minh cao 1m76 ko bằng thằng hươu cao cổ. Nó còn cao 1m82 kìa
-Đạt đó hả?
-vâng
– cao quá cũng ngại. Chứ sướng gì.
-dài lưng tốn vải
Cô cười khúc khích. Anh chở cô về trang trại. con Ki nó đẻ em bé đến nay cũng đc một tháng rồi. cô ngồi xuống ôm lũ chó con vào lòng thích thú. Mạnh đứng đó tựa tường nhìn cô rất âu yếm. Cô ko buồn để ý gì ngoài mấy con chó xù mấy màu đang quấn cô. liếm lấy liếm để. Anh bước đến ngồi cạnh cô. cô giật mình cúi xuống. sao tim lại có thể đập nhanh đến vậy nhỉ. khuôn mặt cô đỏ lên. cô không dám nhìn vào anh. vì lúc ấy cô sẽ rất run. ko biết cảm giác đó là gì nữa.
-Lâm Lâm. về thôi. tối rồi.
-cho em chơi thêm tí nữa
cái môi cong cong rất trẻ con. đúng. với anh thì cô luôn là một đứa trẻ mà. cô nghĩ thế.
-thế tối nay ngủ đây với nó mà chơi.
-ngủ với anh à
Cô buột miệng thôi. Rồi lại đỏ mặt. mắt anh ánh lên tia thích thú. anh xoa đầu cô
-ngủ với anh cũng được chứ sao
thấy anh có vẻ cợt nhả. Cô ngượng quá đứng lên đi về. Ngày xưa ngủ với anh thì được chứ sao. Nhưng bây giờ ngủ với anh là có vấn đề, mà vấn đề này vô cùng nghiêm trọng.
Đạt khoác bao lô của 2 đứa vào nhà thi đấu. Tay nó vẫn để trên vai cô. Cái mặt nhâng nháo chả buồn nhìn trc nhìn sau
-hươu cao cổ. Mày có thấy bọn con gái kia nhìn mày như ăn tươi nuốt sống ko?
-kệ chúng nó
-cười đi. Cười cho chúng nó sướng cái
Cô bóp má nó. Nó cau màu nhìn cô
-thế tôi cười bà có sướng ko?
-sướng cái mẹ gì. Thấy ghét thì có.
-người rừng
nó lại cau mày.
– bà đéo phải con gái
-thế mày nghĩ tao là gì?
-từ trong rừng ra thì chắc là vượn
Nó cười vẻ khoái trí
-vượn mả cha mày
Trận đấu của Lâm kết thúc. Đội cô thua 3-1, đối thủ quá mạnh trong khi đó đội cô chiều cao cũng thấp hơn. Hi vọng giành chức vô địch coi như tiên tan. Cũng may hôm nay Mạnh lại bận ko đi xem cô thi đấu. chứ nếu không thì mất mặt quá.
Thấy Lâm buồn buồn đi ra. Đạt chạy lại lấy cho cô khăn và nước. Nó biết cô ko vui. Nên ngồi sát lại. Giở giọng nham nhở của mình
-trận này bọn nó chơi bẩn thì mới thắng được mình. Thôi ko sao. Thắng thua ko quan trọng. Quan trọng nhất là tối nay bọn mình đi chơi 1 chuyến tưng bừng đã.
Lâm vẫn ngồi im
-người rừng. Em có chuyện này hay lắm. Kể cho chị nghe nhé
-thôi đi. Báo hại người ta bảo mày đã hâm còn tỏ ra nguy hiểm .
Mặt nó vẫn nhơn nhơn nó khoác vai cô kể
Có một anh chàng nọ tên là Đạt nhà rất nghèo, nghèo đến nỗi không có cái quần để mặc. Nhà bên lại có cô gái rất đẹp tên là Rừng ngày ngày để ý anh ta.
(Lâm lườm nó)
-vãi…. cái loại mày mà tao để ý há
-đấy là truyện. nghe đi cấm comment , cấm bình luận, và không đc ném đá.
nó lại kể tiếp
Một hôm cô Rừng quyết định qua nhà làm quen với Đạt . Vì không có quần mặc nên anh không dám tiếp, nhưng cô gái cứ một mực đòi gặp anh. Cuối cùng anh đồng ý nhưng lại chui vào một cái lu và ló đầu ra để trò chuyện.
(nó nhìn Lâm bằng ánh mắt đầy gian tà. cô mím môi)
Cô Rừng thấy lạ bèn hỏi:
– Anh làm gì trong đó vậy?
Chàng Đạt ấp úng:
– À … Anh … Anh ấp trứng.
Cô gái:
– Trứng gì?
Chàng trai:
– Trứng …
( Lâm cũng tò mò nhìn nó. cô cũng hỏi – Trứng gì thế.
nó nhìn cô gian gian cố nén cười. ghé tai cô nói nhỏ)
-trứng voi
(Lâm phì cười)
Cô gái nghe thấy trứng voi liền tò mò muốn xem cho biết, cô ta xin anh chàng cho mình xem trứng voi, vừa mở lời xin cô ta thò tay ngay vào trong lu nhanh đến nỗi anh chàng ngăn không kịp. Chợt cô gái reo lên:
– A, anh ơi, trứng đã nở thành voi con rồi, em sờ thấy cái vòi……..

Cô ko nén nổi cơn cười. Cứ thế cười bò ra lòng nó. Đôi mắt ướt nhèm vì những tràng cười ko nhặt nổi miệng. Lúc nào cũng thế những lúc cô ko vui là nó lại mang rất nhiều chuyện cười ra để kể cô nghe. Mà nghe xong ko thể buồn thêm đc nữa. Nó chỉ cười mỉm rồi nhìn cô. Cái miệng ấy mỗi khi cười quả khiến trái tim đàn ông muốn rụng ra và chiếm hữu nó. Bà chị của nó quả thật có nụ cười chết người.
ngồi với cô một lúc là nó đứng lên ra sân. trận đấu này quả thật nó muốn rửa hận cho người rừng. nó quay sang nhìn bà chị đang chống cằm nhìn nó đánh bóng. trong lòng có chút ấm áp. nó cười với cô một cái khiến cho bao ánh mắt điên đảo hướng về phía cô. một đứa con gái nhan sắc tầm thường lại có thể khiến anh chàng cao kều đẹp zai kia phải quan tâm nhiều đến vậy.
trận đấu kết thúc 3 -0 chàng soái ca này đã đẹp zai rồi lại chơi bóng giỏi nữa. ko thể ko ngưỡng mộ. con gái cứ phải nói là xếp hàng dài , đôi mắt hau háu nhìn nó. nhưng nó vẫn đeo cái mặt vênh váo kiêu kì khoác vai Lâm ra bên ngoài. Nó ko đi xe của trường nữa mà có ai đó đã mang xe đến cho nó. kéo cô ngồi lên phía sau. nó phóng vù đi chẳng kịp chào mọi người.

Yêu thích: 4 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN