[ YoonMin] Đại ca ... tôi yêu anh !
Chương 54 : Rõ là Kim NamJoon thích Kim SeokJin mà!
– Thưa anh? Anh muốn tạo kiểu nào vậy ạ?_Một nhân viên nữ dịu dàng hỏi.
Hắn nhìn mớ tóc ngắn dài củn cỡ của mình trong gương, nói giọng điềm đạm vẫn như thường ngày.
– Cô cắt cho tôi kiểu…
Hắn chưa kịp nói thì Taehyung đã nhảy vào họng hắn ngồi, anh ta hí hửng nói với hắn bằng giọng điệu có chút chua chát.
– Sao cậu không theo trend? Hớt kiểu đầu như Park Seo-joon trong bộ phim mới ra gần đây ấy?
– Sao? Cậu định biến tôi thành bạn thân thứ hai của cậu à?
Hắn quay sang liếc anh một cái, nói với giọng đanh đá nhìn đáng yêu vô cùng. Anh thấy vậy thì bật cười, lè lưỡi.
– Có sao đâu? Tớ thấy đứa con gái nào cũng mê cậu ta cả!
– Cắt như cậu ta thì tôi cạo trọc cho rồi!
Hắn chính thức bắt đầu không ưa cái tên Park Seo-joon kia rồi, hôm qua thì Jimin kêu hắn cắt kiểu đầu hạt dẻ, hôm nay lại gặp cái tên mắc dịch này bảo cắt giống y như vậy. Bộ cái tên đó nổi tiếng lắm sao? Mà cho người này hết người kia khen ngợi, rồi mê mệt?. Mà hắn với Taehyung là bạn thân nữa chứ. Sợ ngày nào đó anh ta mời cái tên đó đến chơi, còn có cả Jimin thì chỉ sợ cậu lại lọt vào lưới tình của cái tên kia mất!. Nghĩ tới đó thôi là máu ghen của hắn lại sôi lên, nhìn hắn bây giờ như tên lưu manh chuẩn bị đi đánh nhau ấy, NamJoon thấy vẻ mặt như muốn phun ra lửa của YoonGi nên đành nói.
– Thôi thì cậu thử kiểu mái xoăn xem sao?
– Cậu bị điên à? Tóc tôi ngắn thì làm sao uốn xoăn được?
Nữ nhân viên kia bèn nói.
– Thưa anh, có thể được hết ạ! Cứ loại bỏ những phần tóc dư rồi uốn lên thôi ạ!
– Vậy à? Vậy cô cứ uốn cho tôi, nhưng mái thì cô làm theo kiểu 7 3 nhé!
– Vâng!_Cô nhân viên kia gật đầu.
…
Sau hơn năm tiếng đồng hồ, YoonGi cũng đã xong xuôi hết mọi việc. Nhìn trước gương hắn mỉm cười hài lòng, mái tóc nâu hạt dẻ của hắn được nhuộm khói vàng nhạt điều đó giúp tôn lên nước da trắng sứ của hắn, mái đầu xoăn theo kiểu 7 3 làm hắn trở nên trẻ trung như học sinh cấp 2 ấy. Hắn gật đầu thỏa mãn vì độ đẹp trai “quá đáng” của mình. Bèn thầm nhũ trong lòng.
– ” Cũng hơn tên Park Seo-joon kia chứ bộ? Mình mà lấn sân sang điện ảnh thì ăn đứt tên kia”
Hắn nhìn sang hai con người ngồi kế bên, xém nữa hắn đã giật thót tim vì hai con người ngồi kế bên vô cùng khác biệt. Cái tên NamJoon dị hợm thường và Taehyung xấu trai thường ngày đâu rồi nhỉ? Mà trước mắt hắn là một tên dị hợm trở thành một con người lịch lãm quý tộc, khuôn mặt thon dài cũng cùng kiểu tóc 7 3 với hắn nhưng NamJoon một bên lại được cắt lên gọn gàng, còn một bên mái kia thì khá dài được xã xụ xuống với màu tóc bạch kim, nhìn thật lãng tử. Gã khác xa với dáng vẻ ngu ngốc thường ngày, trông hắn thật bảnh. Kế bên gã là một tên con trai lột xác ngoạn mục, nước da trắng ngang ngửa với hắn cùng với kiểu tóc undercut được vén lên, nhìn nam tính vô cùng. Nói thật thì hai tên kia cũng không phải là xấu xí, chỉ là không hợp với kiểu tóc cũ nên vẻ đẹp trai bị ẩn đi rất nhiều. Đám nữ nhân viên trong tiệm tóc nhìn 3 người đàn ông kia, cả đám cuốn cuồn chụp hình rồi tấm tắt khen đẹp trai.
Ba người thanh niên kia đứng dậy, Taehyung thanh toán cho cả lũ rồi bỏ đi trong phong thái hết sức ngầu. Đám nhân viên nữ chạy nhanh ra rồi ngắm ngía nhưng họ đã đi thẳng vào xe oto rồi chạy vụt mất. NamJoon cười nhếch môi.
– Họ khen tôi đấy, vì tôi quá đẹp trai!
– Thôi đi, tôi mới đẹp này! Tôi nhìn trong gương mà cứ ngỡ là một chàng hoàng tử nào không đấy!_Taehyung lấy gương ra soi.
– Không, tôi mới đẹp hơn cậu. Cậu cắt cái kiểu tóc nhìn y chang như con nít!_NamJoon bĩu môi.
– Còn cậu hả? Nhuộm cái màu bạch kim cứ như ông già 80 tuổi ấy!
NamJoon nghe thế mới chỉ chỉ chỏ chỏ vào cái con người từ nãy tới giờ không nói tiếng nào, hắn đang im lặng lái xe. NamJoon mới bĩu môi dèm pha.
– Cái con người 80 tuổi mới là Suga kìa! Tôi trẻ hơn cậu ta nhiều!
YoonGi bất lực lắc đầu với hai cái con người trẻ con này. Mà dù có thay đổi phong cách khác đi thì họ vẫn là họ, không bao giờ bỏ đi tính như con nít ấy được. Hắn mới nói giọng nghiêm chỉnh.
– Có thôi đi không? Cắt tóc trong trưởng thành hơn hẵn rồi mà vẫn cứ y như trẻ con thế? Một tên nhãi ranh của tập đoàn Kim thị cùng với một tên nhóc con của Giới hắc đạo? Sao lại có thể quản lý được chứ??_Hắn nói lời khinh bỉ.
– Anh nói gì thế? Anh chưa hơn gì chúng tôi đâu!
*Két*.
Hắn đạp thắng nhanh xém tí nữa hai con người ngồi ở sau bật ra ngoài, hắn đang chạy ở đường cao tốc nhưng dừng lại đột ngột làm cho xe sau không kịp trở tay nên lạng ra hai bên, xe thì đâm vào cột điện, xe thì lao xuống đường ruộng, xe này đụng vào xe kia. Chỉ có riêng xe của hắn vẫn yên ở đó. Hai người kia trợn tròn đôi mắt nhìn hắn, hắn dùng đôi mắt hình viên đạn chĩa thẳng vào hai tên kia, không nói gì cả.
– Cậu bị điên hả Suga? Muốn chết cả lũ hả?_NamJoon cau mày tròn mắt.
– Cậu muốn chết thì chết một mình đi đừng rủ chúng tôi, tôi còn có JungKook đó!_Taehyung khóc lóc.
– Muốn tôi giết hai cậu ở đây không?
NamJoon và anh nhìn nhau, xong rồi quát lớn.
– Cái thằng này, lại giở chứng côn đồ rồi sao? Nè! Cậu ở trường thì có thể là trùm được nhưng bước chân ra ngoài này thì cậu chỉ là…
– Cậu nghĩ cậu là chủ tập đoàn lớn, là chủ nhân mới của giới hắc đạo thì tôi sẽ sợ cậu chết khiếp sao? Khỉ thật!_Suga bật cười.
NamJoon nhếch môi cười, nhìn những chiếc xe mất phương hướng kia bốc khói, với những con người đang từ từ trong xe bước ra đi đến chỗ ba người.
– Cậu bây giờ thì hay rồi, giải quyết chuyện này sao đây? Tự dưng lại giở chứng dừng xe rồi gây ra một đống chuyện, cậu định làm cách nào đây?_Hắn hỏi dồn dập.
…………………………………………..
Có hơn 8 chiếc xe bị thiệt hại, đám người trong xe hung hãn kéo đến, đập cửa xe hắn mà quát lớn.
– Này thằng kia, mày điên à? Sao mày lại thắng xe ở giữa đường? Bộ mày muốn chết à??
– Đúng đó, lỡ như cậu gây tai nạn cho người ta thì sao?
– Cậu muốn chết thì đừng lôi kéo người khác chết chung chứ!!
– Đền tiền đi!!!
– Đền tiền rồi đến cảnh sát đi!
Với những lời nói của những người giàu có, những người thủ đoạn nói với hắn. Chưa gì hết đã kêu đền tiền!. Hắn bật cười rồi đưa ra thẻ ngân hàng. Ném vào người đàn ông gần đó.
– Tiền ở trong đây! Đủ để nhét vào nhân cách của mấy người chứ?
– Sao?? Mày nghĩ mày là ai??
– Số dư tài khoản của tôi đủ để cho mấy người sắm một chiếc xe moto bảnh hơn để chạy, nhớ chia ra cho đều nhé!!
Nói rồi, hắn chạy đi mất. Bỏ lại những con người kia đang chửi rủa hắn, YoonGi chỉ ngao ngán đáp.
– Đúng là những kẻ phiền phức!
– Cậu gây sự đủ chưa?_NamJoon hỏi.
– Đủ rồi! Tôi đang chứng tỏ cho các cậu thấy, ở xã hội này! Chỉ cần có tiền và thật nhiều tiền!_YoonGi nhìn hai tên kia qua kính.
– Nãy cậu định giết chúng tôi mà!
– Tại hai cậu cứ cãi nhau ồn ào nên tôi định giết hai cậu cho xong chuyện nhưng thấy SeokJin với JungKook bơ vơ thì thật tội!
NamJoon nghe thế thì thấy hơi sai sai nên vội nói.
– JungKook thì đúng rồi, sao lại đưa bà già SeokJin vô đây làm gì??
– Không phải cậu thích SeokJin sao?_Taehyung quay sang ngây ngô hỏi.
Nói trúng tim đen gã nhưng gã lại không dám thừa nhận. Vội nói lại.
– Cậu…nói điên khùng gì vậy? Sao tôi lại thích…bà chằn đó…được chứ??
– Không thích sao lại nói nói giọng lắp bắp nhỉ?_Anh nghi ngờ.
Suga chèn thêm một câu khiến gã á khẩu.
– Vậy tôi điện hỏi SeokJin xem cậu ấy có thích cậu hay không? Hay là tôi thổ lộ giúp cậu nhỉ??
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!