Zom Area - Chương 1:số Phận
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
117


Zom Area


Chương 1:số Phận


Reng reng…. tiếng cái đồng hồ ré lên từng hồi một
Mập mờ mở mắt dậy D vẫn chưa cảm thấy thỏa mãn. Nó muốn nằm ngủ thêm một hai tiếng nữa cho bù lại cái đêm qua đã thức đến tận 2h hoàn thành nốt 10 trận bắt đầu mùa của LOL. Đánh răng rửa mặt qua loa, khoác vội bộ quần áo nhăn nheo chưa ủi kịp, D ngồi trước cửa chờ Q, bạn gái nó, đến rước ra trường. Không hiểu sao hôm nay trong người nó cảm nhận được một điều gì lạ lắm, điều mà sẽ thay đổi cả số phận nó. Cả buổi học hôm đó nó không sao tập trung được vì từ hồi 9h nó cứ nghe thấy những âm thanh giống như va chạm xe hay là một vụ nổ gì. Vừa ra chơi tiết 4 thì nó nhận được điện thoại của mẹ nó kêu phải cùng gấu về nhà ngay. nhanh chóng dọn tập vở vào, sau khi xuống xin giám thị thì nó chở Q cùng về nhà. Đến đoạn quốc lộ thì hỗi ôi, một cảnh tượng chính nó cũng không tin có phải là thật hay không. 2 3 tên đàn ông mắt vô hồn miệng mồm đầy máu đang cắn xé một bà già giữa đường, các phương tiện như loạn cả lên. Dù run bần bật nhưng nó vẫn cố lách nhanh xe đến cổng nhà thì ba mẹ nó và Q đã chờ sẵn ở đó với vẻ mặt sốt ruột bên cạnh là nhiều ba lô đồ đã soạn sẵn.
“đài vừa báo 5 10 phút nữa sẽ có xe quân đội đến đón mọi người đi lánh nạn, nơi này không còn sống được nữa đâu” ba nó nói như không đợi nó hỏi điều gì cả. Xe đến, mọi người chất đồ và trèo lên xe, xung quanh cũng rất đông phương tiện của quốc gia đến đón người dân di cư. Chợt nhớ khi nãy vẫn chưa báo cho bên nhà nội, D xuống xe nhận việc và bảo mọi người đi trước nó sẽ theo xe khác đi sau kẻo ùn tắc khó khăn. Tưởng như mọi chuyện êm xuôi nhưng không phải vậy.
Vừa dừng xe trước cửa sau một hồi kêu không thấy ai ra nó vào trong thì bên trong cũng trống không, mọi người đã nghe truyền thông và đi cả rồi. Mặt mày nó lúc này xanh dợt vội phóng ngay về điểm tập trung thì thật trớ trêu do lượng người đông và số lượng xe giới hạn, cấp trên đã hạ quyết định di chuyển để đảm bảo một phần dân cư được an toàn. Mồ hôi nó chảy ướt cả người, nó đang phải đối mặt với cái gì đây ? đằng sau nó những tiếng la hét càng gần hơn. Đã 3 4 h chiều nắng cũng yếu dần. Cơn ác mộng của nó thực sự đang bắt đầu.
Lấy lại bình tĩnh, dù gì thì h nó phải quyết định vì may ra còn có cơ hội sống chứ chẳng lẽ đứng đây đợi bọn quái thú kia tới ăn ruột mình. D về nhà lùng sục một số vật dụng cá nhận như đôi giày thế thao một cái áo khoác, nón kết với vài áo thun nhồi vào balo rồi lục bếp lấy vài con dao và cây katana mà ba nó mua đợt đi du lịch về chưng trong nhà. Vì có chơi game cộng với xem phim viễn tưởng nhiều nên phần nào nó bớt bỡ ngỡ với cái sự thật đang xảy ra.Nó cũng lấy theo một cái galong đổ đầy xăng rồi ràng lại sau xe.Tivi vẫn đang mở giọng của phát thanh viên”hiện h khu vực từ Thừa Thiên Huế về vùng phía Bắc đang trong vòng an toàn mọi người khẩn trương di chuyển”. Nó sững người lại, nghĩa là nó phải di chuyển quãng đường gần 1000km từ Tiền Giang ra đến Huế. Điều đó với một tay 17 tuổi xưa h chưa biết mùi đời như nó là nhiệm vụ bất khả thi. Thôi kệ được giây nào hay giây đó cố cùng rồi. Nó bắt đầu chặng đường của mình.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN