ஜ۩۞۩ஜTruyện: Ê chị già! Cho tôi mượn nhà tắm một chút! ஜ۩۞۩ஜ - Chương 1: Chị định làm gì tôi vậy!?
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
97


ஜ۩۞۩ஜTruyện: Ê chị già! Cho tôi mượn nhà tắm một chút! ஜ۩۞۩ஜ


Chương 1: Chị định làm gì tôi vậy!?


Chương 1
\”Này, xong chưa cậu gì ơi?\”

Khương Tửu Nhạn cứ chốc chốc lại gõ vào cánh cửa nhà tắm kèm theo những câu hỏi như :\”Xong chưa?\”;\”Sao lâu thế?\” lặp đi lặp lại tới 20 phút. Không thể không phủ nhận rằng, từ khi chuyển nhà trọ tới đây đã tròn một tuần luôn luôn có những chuyện kì quái xảy ra với Khương Tửu Nhạn.

Sáng ngủ dậy đã thấy một chồng quần áo bẩn của ai đó để ngay trước cửa phòng. Trưa về nhà, một bàn thức ăn được bày biện gọn gàng trong bếp bốc hương nghi ngút. Nhưng khi cho vào miệng thì mới thấy \”thấm\” làm sao. Đây gọi là hỗn hợp tạp chất chẳng thể tả bằng lời. Và bây giờ chính là buổi tối, khi mà luôn có một cậu nhóc nhỏ hơn cô vài ba tuổi ngày nào cũng sang \”tắm ké\”.

Khương Tửu Nhạn hiện là sinh viên năm hai của một trường đại học Y (1). Suốt thời gian đi học, cô luôn có một cuộc sống hết sức bình thường như bao người khác. Chỉ là…cô đã gây lên chấn động cho toàn thể giới học sinh trong trường cấp III Từ Dạ vì kỷ lục tỏ tình tròn 20 lần với một anh khóa trên. Mỗi khi nhắc tới kỉ niệm khó mờ ấy, Khương Tửu Nhạn chỉ muốn đập đầu vào tường cho xong.

Ngoài cái quá khứ dữ dội ấy, Khương Tửu Nhạn còn là một hủ nữ chính hiệu. Cô rất và đặc biệt thích thú với các thể loại Đam Mỹ, H có, thường cũng có. Bên cạnh danh hiệu \”hủ nữ\” cô cũng thuộc dạng dân ngôn và dân bách hợp. Tóm cái quần lại thì Khương Tửu Nhạn chính là \”dân tạp chất\” thể loại nào cũng lao đầu vào đọc.

Khương Tửu Nhạn đã từng ao ước sẽ có một cuộc hội ngộ mối nhân duyên của mình ở ga tàu. Khi đó, gót giày của cô sẽ bị mắc vào cái nắp cống, cô rút mãi rút mãi mà không ra khỏi. Rồi từ đâu, một chàng trai tới cạnh giúp đỡ cô, trao vào môi cô một nụ hôn nồng thắm. Cô và chàng trai ấy sẽ yêu nhau để rồi bắt đầu một mối tình lãng mạn nhất trên đời. Há há há!

Nhưng, đối với dân ngôn tình mà nặng hơn là dân tạp chất như Khương Tửu Nhạn thì việc chấp nhận khoảng cách giữa \”truyện\” và \”đời thực\” nó mới khắc nghiệt làm sao. Bằng chứng là thứ hai của tuần trước. Sau khi thức đêm cày truyện khuya, Khương Tửu Nhạn đã trễ giờ làm thêm ở một quán ăn. Tệ hại hơn khi xuống tàu, gót giày của cô đã mắc vào nắp cống. Cô loay hoay, cô luống cuống, vừa cố rút giày ra khỏi nắp cống, vừa chửi rủa cái số phận tai vạ của mình.

\” Cô kia. Cô đứng ở đấy sẽ cản trở việc đi lại của mọi người đấy!\”

Một người thanh niên ăn mặc khá lịch sự đi tới, nhỏ giọng nhắc nhở.

\” Xin lỗi, nhưng tôi không thể rút gót giày ra khỏi nắp cống được!\”

Khương Tửu Nhạn mếu máo nhìn người thanh niên cầu khẩn.

\” Bỏ nó đi. Cô thử rút chân ra xem nào\”

\” Tôi thử nhiều lần rồi, nhưng vẫn không tài nào rút ra nổi!\”

Người thanh niên lưỡng lự nhìn Khương Tửu Nhạn đầu tóc bù xù, cổ áo còn chưa được bẻ gọn gàng thì trong lòng thấy thương hại lắm. Anh ta khẽ cúi người xuống, bất ngờ hôn lên đôi môi đỏ mọng của Khương Tửu Nhạn làm cả người cô đang cứng ngắc dần dần bị rút hết sức sống mềm nhũn đi. Chiếc gót giày cũng nhờ vậy mà được người thanh niên dễ thương gỡ khỏi nắp cống. Chưa hết, trước khi đi anh ta còn ngồi xuống cạnh cô, thỏ thẻ:

\” Cô chưa đánh răng à? Miệng hôi quá!\”

Cô chưa đánh răng à? Miệng hôi quá!

Một câu ngắn gọn nhưng bào hàm hết ý nghĩa của nó, đầy đủ xúc tích và làm cho trái tim thiếu nữ của Khương Tửu Nhạn bị tổn thương nặng nề. Cô toan đứng lên đáp trả nhưng bóng tơ hồng đã biến mất từ lúc nào.

Khương Tửu Nhạn nằm trên giường hồi tưởng lại, mặt cau có như mặt khỉ, cứ chốc chốc lại dãn ra co lại, xanh xanh vàng vàng đến ghê người. Cô hận, hận khi bản thân quá bất cẩn không nhớ rõ mặt cậu thanh niên ấy để \”đền ơn\”. Hận khi lúc đó dễ dàng để người ta cướp mất nụ hôn đầu của mình rồi chê miệng cô \”hôi\” mới ức chế. Nhưng bây giờ nghĩ lại, rõ ràng trước đó cô đã đánh răng rồi mà, sao lại bị chê hôi được?

\” Ê chị già. Ăn cái gì mà nằm thờ thẫn ra như thế? Nhà còn mì tôm không?\”

Một cậu nhóc 18 tuổi quấn quanh hông chiếc khăn tắm trắng, không ngừng lau mái đầu đang ướt nhẹp của mình đi loanh quanh tìm mì tôm Hảo Hảo.

\”Tên kia!!!\”. Khương Tửu Nhạn hét to, hừng hực khí thế cầm cán chổi chuẩn bị tư thế nghênh chiến.\” Đã nói bao nhiêu lần là không được phép mặc như thế ở nhà tôi cơ mà!\”

\”Đúng là già rồi có khác, suy nghĩ nó cũng lạc hậu! Ăn mặc kiểu này là mốt thời thượng đấy bà chị già à!\”

Cậu nhóc tên Minh Triết Lâm cợt nhả nhìn Khương Tử Nhạn. Xoay qua xoay lại ba vòng thể hiện thần thái đẹp mê hồn của mình, dương dương tự đắc chấm một điểm \”đẹp trai\” cho bản thân.

Khương Tửu Nhạn dường như đã chịu đựng hết sức có thể, cô tiến tới giơ cán chổi định đánh vào người Minh Triết Lâm. Nhưng trời tính không bằng tác giả tính, cô vấp phải hộp mì tôm dưới nền nhà, cả người cứ theo đà mà ngã xuống. Cứ tưởng rằng, khuôn mặt đẹp đẽ của mình sẽ bị dập nát không thương tiếc. Nhưng ngược lại, có thứ gì đó mềm mềm ở dưới mặt cô.

Khương Tửu Nhạn hồn nhiên ngẩng đầu lên, chợt thấy Minh Triết Lâm mặt mày đỏ lựng lắp ba lắp bắp.

\”Sao…Sao…Chị lại có thể ác như thế hả?\”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN