ஜ۩۞۩ஜTruyện: Ê chị già! Cho tôi mượn nhà tắm một chút! ஜ۩۞۩ஜ - Chương 2: Nhưng nó cũng...mềm mềm mà!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
103


ஜ۩۞۩ஜTruyện: Ê chị già! Cho tôi mượn nhà tắm một chút! ஜ۩۞۩ஜ


Chương 2: Nhưng nó cũng...mềm mềm mà!


\”Mẹ ơi!\”

Giữa cái hè nóng nực. Khi mà trời đầy sao, nước đầy lá, cá bơi vui vơ trong vườn nhà. Nhưng chỉ trong một khoảnh khắc, tất cả đều bị xáo trộn nhờ tiếng hét thất thanh phát ra từ khu nhà trọ. Hàng xóm xung quanh đang ngủ ngon đều thức giấc, trẻ sơ sinh òa khóc nức nở vì sợ. Tới cả mấy con mèo già cũng nhanh chóng leo tót lên cành cây vải, chúng giương đôi mắt màu xanh ngó nghiêng tới lui như nghe ngóng tình hình.

Khương Tửu Nhạn ngồi im thin thít trên chiếc ghế gỗ gõ máy loạn xạ, Minh Triết Lâm cũng không khác là bao, lao vào nhà tắm thực hiện nghĩa vụ cao cả \”Tắm-Tắm-Tắm tới điên cuồng\”. Cách đây vài phút trước, khi mà Khương Tửu Nhạn ngước đôi mắt ngơ ngác của mình nhìn Minh Triết Lâm, cô đã kịp nhận ra tình huống éo le của mình và cậu nhóc nó \”thốn\” tới mức độ nào.

Ai đời một nam một nữ, nằm chồng ngỗng giữa nhà. Mà còn nằm kiểu tư thế dễ gây hiểu lầm cho người xem. Mà cái mềm mềm ấy…Nó mềm thật.

Cửa phòng tắm bật mở. Minh Triết Lâm chậm rãi bước ra, lần này không ăn mặc theo kiểu \”mốt thời thượng như vừa nãy\”, thay vào là chiếc áo thun rộng thùng thình với quần bò màu đen dài tới gối. Khương Tửu Nhạn mặc dù cố gắng không phân tâm, nhưng mắt thì cứ dáo diếc liếc liếc về phía cậu nhóc nhỏ hơn mình 2 tuổi.

\”Chị đang làm gì vậy?\”

Minh Triết Lâm đi tới, khé cúi người xuống nhìn. Hơi nóng từ người cậu nhóc cứ phả đều đều vào hai bên má của Khương Tửu Nhạn. Thần kinh cô điên đảo, tim đập loạn xạ đến nỗi cáu kỉnh gắt ầm lên.

\”Tránh ra xa tôi ra. Cậu không thấy tôi đang làm bài à?\”

\”Sao lại có cái tin nhắn ngọt ngào trên màn hình thế? Hóa ra chị đang làm bài tập \’cua trai\’ cô giao về sao?\”

\”Kệ tôi. Tắm xong rồi thì về nhà đi, ở đây làm gì?\”

Khương Tửu Nhạn tiếp tục công việc vĩ đại của mình. Những ngón tay trắng nõn cứ nhịp đều đều trên bàn phím.

\”Chuyện vừa nãy…Tôi không cố ý!Thành thật xin lỗi khi đã mạo phạm đến cậu!\”

Khương Tửu Nhạn đột ngột đứng dậy, không cẩn thận đụng phải cằm của Triết Lâm. Một lần nữa, cả hai con người cứ thế cùng nhau ngã ngửa xuống giường.

\”Chị già. Tôi không có hứng thú với bà chị đâu đấy. Câu dẫn tôi à?\”

Minh Triết Lâm kéo Khương Tửu Nhạn sang bên. Hắn chống một bên cằm, nhìn chằm chằm bà chị hơn tuổi, hiện đang nằm tư thế con ếch trên giường. Khương Tửu Nhạn gần như không còn đường để mà lui huống chi có cái lỗ để đào. Cô với cái chăn chùm kín mít lên người chỉ để lộ hai con mắt, hai lỗ mũi, mặc cho nhiệt độ trong nhà lúc này tròn 30. Mồ hồi thấm đẫm xuống lưng, lăn dài ở bên hai thái dương trông đến thảm hại.

\”Tôi 20 tuổi rồi nhé nhóc. Ăn nói cho cẩn thận tí đi. Tôi mà câu dẫn cậu, thì tôi làm con chó nhé!\”

\”Chị chắc chứ?\”

\”Ờ, chắc\”

\”Vậy thiệt hại mà chị vừa gây ra cho tôi. Tính sao đây?\”

Minh Triết Lâm khẽ nhíu mày nhìn Khương Tửu Nhạn. Đôi mắt chợt ánh lên tia nguy hiểm ngầm. Khóe miệng hắn không tự chủ mà nhếch lên để lộ hàm răng trắng ngà. Ma mị làm sao!

\”Khỏi cần tính nhé. Tôi còn chưa nói cái chuyện đêm nào cậu cũng sang ôm nhà tắm của tôi thì thôi. Mắc mớ gì phải đền thiệt hại cho cậu? Huống gì…\”

Nói đến đây, ánh mắt Khương Tửu Nhạn chợt lia lia về người Minh Triết Lâm rồi rơi tại vị trí cần chú ý.

\”Này! Chị nhìn cái gì đấy hả?\”

Minh Triết Lâm cầm gối che chắn trước ngực, nhìn chằm chằm Khương Tửu Nhạn. Một cảm giác tội lỗi từ đâu len lỏi trong người cô, nhưng nhanh chóng được dập tắt.

Đền bù thiệt hại cho gã công tử ít tuổi hơn bản thân Khương Tửu Nhạn này. Thà đi làm chó nó vui hơn!

\”À, đang xem thử chỗ nào đó của cậu nó còn lành lặn không ây mà!\”

\”Chị….!\”

\”Mà cũng nhờ \’cái đó\’ của cậu nên mặt tôi không bị dập nát. Cảm ơn nhiều nhé!\”

Khương Tửu Nhạn bỡn cợt nhìn Minh Triết Lâm. Cô cười tủm tỉm như vớ được hàng giảm giá.

\”Này, chị là con gái mà không biết xấu hổ gì à?\”

Minh Triết Lâm lườm lườm Khương Tửu Nhạn. Hắn ném gối vào thẳng mặt khiến ai đó lần nữa ngã ngửa xuống giường lần hai.

\”Ừ…thì..cũng có. Nhưng chẳng phải cậu xấu hổ hết phần tôi rồi à?\”

\”Cãi nhau với bà chị già như chị làm não tôi nó mệt mỏi quá. Từ bây giờ trở đi, tôi sẽ bắt chị đền bù dần dần. Về nhé! Ngủ ngon\”

Hắn đứng dậy, với chiếc điện thoại trên bàn, đủng đỉnh bước ra khỏi cửa phòng. Trước khi đi, còn khuyến mại cho Khương Tửu Nhạn một ánh mắt tràn ngập sự đe dọa làm cô lần nữa phải nín thở vì…sợ.

Mọi chuyện có lẽ sẽ yên ổn nếu như không lâu sau đó, Minh Triết Lâm ngày nào cũng tới đón Khương Tửu Nhạn ở cổng trường. Dĩ nhiên, sẽ không có ai chú ý đến nếu như hắn không cố tình phơi bày cái bản mặt \”đẹp trai sáng ngời\” của mình ra. Thật thương tiếc cho những nữ sinh đã bị vẻ đẹp bề ngoài của Minh Triết Lâm hút hết hồn phách. Và việc mà Khương Tửu Nhạn, một sinh viên năm 2 đột nhiên có cậu bạn trai đẹp lung linh sáng ngời sẽ được toàn giới sinh viên nữ để tâm đến. Khương Tửu Nhạn vốn dĩ sẽ không chú tâm đến, nhưng vì lời qua tiếng lại quá nhiều cũng khiến cô bất lực tòng tâm mà xuống tay đuổi bằng được Minh Triết Lâm ra về.

\”Này. Hôm bữa chị nghe thấy tiếng hét phát ra từ phòng của em. Hai đứa làm gì nhau mà kêu la kinh thế? Phải để hàng xóm ngủ nữa chứ!\”

Khương Tửu Nhạn đang vất vả tra chìa khóa vào ổ, nghe thấy chị phòng kế bên nói vậy liền đưa đôi mắt sớm đã thành gấu trúc của mình, quay sang nhìn.

\”Đâu chị. Tại vì em lỡ ngã vào chỗ mềm mềm của nhóc ấy nên mới kêu la như vậy mà!\”

\”Gì cơ?\” Chị phòng bên không nén được tò mò, mặt dày hỏi tiếp.\”Thế chỗ mềm mềm đó là chỗ nào hả em?To không?Lớn không?\”

\”À ~ Cũng tạm chị ạ. Khá to và khá lớn!\”

Khương Tửu Nhạn tỉnh bơ đáp lại khó hiểu nhìn chị phòng bên cứ nhìn cô cười tủm tỉm.

\”Chị nói này, làm gì thì làm cũng nhẹ nhàng với nhau thôi nhé?\”

\” Nhẹ nhàng gì hở chị? Nhóc đấy nó hơi tí là chành chọe với em, mệt chết đi được. Lần sau mà ngã vào chỗ bụng mềm mềm ấy. Em cấu cho vài phát, đỡ tức\”

\”Hả? Chỗ mềm mềm đó là bụng ư?\”

Chị phòng bên trợn tròn mắt khi nghe Khương Tửu Nhạn đáp lại. Chị ta loạng choạng đi vào nhà, đặt đống rau quả lên phòng bếp rồi chán nản ca cẩm.

\”Giới trẻ ngày nay, thật không ngờ vẫn còn có đứa ngây ngô như vậy!\”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN