✔️ Cuộc hành trình của chúa / Kami no Tabi / 神の旅✔️ - CHƯƠNG 1: KHI THẢM KỊCH LÀ SỰ KHỞI ĐẦU
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
108


✔️ Cuộc hành trình của chúa / Kami no Tabi / 神の旅✔️


CHƯƠNG 1: KHI THẢM KỊCH LÀ SỰ KHỞI ĐẦU


Năm 2086 sau công nguyên, tại thời điểm này công nghệ phát triển về mọi lĩnh vực. Nhưng mạnh nhất là Virtual Reality Massively Multiplayer Online Role-Playing Game (VRMMORPG). VRMMORPG đã và đang phát triển mạnh mẽ ở hầu hết mọi quốc gia phát triển trên thế giới. Grozdart là một game thực tế ảo giúp người chơi có thể trở thành chính nhân vật của mình một cách chân thật nhất. Grozdart cho người chơi hóa thân thành những mạo hiểm giả tài ba cùng nhau phiêu lưu, chiến đấu và kết bạn. Game này hiện đang gây sóng gió trong cộng đồng game thủ trên khắp thế giới. Game được lập trình và thiết kế bởi một nhóm thanh niên trẻ tại Nhật Bản. Nếu so sánh với toàn bộ những game từng được phát hành trong lịch sử VRMMORPG thì nói Grozdart là một game siêu phẩm cũng không phải là ngoa.

Grozdart được đánh giá cao nhất bởi sự đa dạng của trang bị và kỹ năng trong game. Đồ họa bắt mắt, dung lượng được sử dụng công nghệ lập trình siêu nén dung lượng, cốt truyện game nếu không tính những nhiệm vụ hàng ngày và nhiệm vụ event thì có đến hơn 20 triệu nhiệm vụ cốt truyện cả thảy. Từ khi game được phát hành đến nay đã 4 năm nhưng vẫn số người đạt tới nhiệm vụ thứ 100.000 chỉ có 6 người.

4 năm nay Grozdart hầu như chưa từng giảm số lượng người chơi ở các nước lớn trên thế giới. Những cuộc thi đấu cũng được cả thế giới công nhận và tổ chức rất hoành tráng. Sau đây là top 5 tên nhân vật lọt vào top5 thế giới: Kazuki-kiếm sĩ, Charclost-Sát thủ, ChinWing-Võ sư, NguyenThanhTrung-Cung thủ, Ringo-kiếm sĩ. Grozdart đúng là rất nổi tiếng trên thế giới nhưng chẳng ai biết được nhóm thanh niên đã tạo ra siêu phẩm này là ai, ngay cả nhà phát hành game cũng không thể tiết lộ tên của họ vì những điều kiện trên hợp đồng, họ chỉ có thể công khai với thế giới rằng nhóm người đó là một nhóm thanh niên đang sống tại Nhật nên điều bí ẩn trong cộng đồng game không phải là gì khác ngoài danh tính thật sự của họ.

“Des, dạo này thế nào rồi? Vẫn ổn chứ hả?”

“Chào anh, Lead! Sau dự án trước thì em nhận tiếp một vụ nữa để kiếm thêm hehehe”

“Tên nhóc tham lam này! Vụ trước kiếm được hơn 1,5 tỷ yên mà cậu vẫn chưa hài lòng à?” – chàng trai rít điếu thuốc và nói với giọng điệu phàn nàn.

“Em chỉ là kiếm tiền cưới vợ thôi mà anh”

“Thế vụ cậu vừa nhận là gì? Thiết kế kỹ năng với vật phẩm nữa sao?”

“Chỉ có anh là hiểu em thôi hahah.. mà anh vẫn còn đi du lịch à? 4 năm rồi đó!”

“Chú em mày cứ xoắn thế, có tiền thì phải tận hưởng thôi. Nếu được thì ra khỏi nhà mà đi du lịch đi! Cậu xem có ai như cậu không? Có cả đống tiền trong tay mà ru rú trong nhà làm NEET… Xách vali mà du lịch đi! Nếu được thì qua Pháp với anh này! Anh sẽ ở đây vài tháng nữa”

“Cho em xin đi! Từ khi bỏ nhà lên Tokyo sống thì số lần em ra ngoài chắc chỉ là những lúc ra cửa hàng tiện lợi thôi.”

“…….”

Nói tới đây, thì phía bên kia màn ảnh xảy ra một chuyện cực kỳ lạ thường. Bức tường phía sau người được gọi là Lead bị phá và vỡ ra từng mảnh do một thứ gì đó tác động mạnh vào, một hình bóng màu đỏ xuất hiện thấp thoáng phía sau những mảnh vỡ của bức tường rồi tín hiệu đầu dây bên kia ngay lập tức bị ngắt quãng.

Chàng trai của chúng ta bên này đang ngơ ngác không biết chuyện gì xảy ra. Cậu sững người một lúc lâu trong căn hộ bừa bộn của mình rồi mới có thể định thần lại. Tuy đã bình tĩnh lại được một chút nhưng nhịp tim cậu hiện đang đập rất nhanh cứ như vừa mới chạy nước rút 100 mét vậy

“C..cái quái gì vừa mới xảy ra vậy chứ?”

Mọi thứ trong đầu cậu giờ đang rất hỗn loạn. Cậu không biết rằng bản thân mình vừa mới dấn thân vào chuyện thần bí quái quỷ gì nữa. Càng suy nghĩ thì mọi thứ càng mơ hồ. Nhưng rồi dòng suy nghĩ của cậu chợt bị chặn lại bởi âm thanh của loa báo cháy.

Chàng thanh niên lập tức ngưng suy nghĩ về chuyện lúc nãy và tập trung chạy ra ngoài để tự cứu mạng mình. Vừa bước ra khỏi cửa chung cư, khung cảnh đầu tiên đập vào mắt cậu là một sự hỗn loạn hơn bao giờ hết. Tất cả mọi người đều đang chạy thục mạng về phía cậu, dưới đường thì xe cộ kẹt cứng và tài xế thì bấm kèn inh ỏi hối thúc nhau. Bọn họ hỗn loạn chỉ chạy về một hướng duy nhất. Một số người thì quỳ gục xuống một cách tuyệt vọng ngước nhìn về hướng ngược lại.

Dựa vào âm thanh nghe được cùng với những lời hối thúc của đám đông đang náo loạn xung quanh thì có lẽ cậu đã biết thứ gì đang ở phía sau mình. Tuy vậy, vẫn không biết lý do tại sao, trời xui đất khiến gì mà cậu không chạy về phía trước theo đám đông mà dần dần xoay người lại.

Lúc này, trước mặt cậu là một cơn sóng thần khổng lồ che lấp cả mặt trời. Bên trong nó là một chiếc tàu chở hàng lớn đang dần ló dạng. Trong chớp mắt, một con mãng xà khổng lồ xuất hiện từ bên trong cơn sóng thần cắn nát con tàu ấy.

Mọi thứ đang xảy ra trước mắt cậu thanh niên này cứ như đang bị tua chậm lại. Tuy rằng chỉ trong một khoảnh khắc nhưng cậu lại thấy rõ mồn một từng chi tiết đang xảy ra lúc bấy giờ. Thế giới mà cậu từng sống bây giờ đã không còn là nơi cậu có thể an nhàn làm việc, chơi game như trước nữa.

Những âm thanh than khóc, những lời hối thúc lẫn nhau, những hơi thở gấp hòa vào tiếng bước chân của những khuôn mặt trắng bệt đang cố gắng tự cứu lấy mình. Nói chính xác hơn là nó đã trở thành địa ngục.
“Vậy là… kết thúc sao?”

Chàng trai nở một nụ cười giữa dòng người hỗn loạn. Nụ cười của cậu lúc đó thật kỳ lạ, không có vẻ gì là cậu sợ hãi khi biết rằng cái chết đang đến gần. Nhìn biểu cảm khi ấy của cậu ta đầy vẻ kiêu ngạo nhìn thẳng vào cơn sóng thần đang tiến tới. Ánh mắt tràn đầy tự tin như đang đón chờ điều gì đó.

Chẳng mấy chốc, cả khu vực đều chìm trong biển nước. Không chỉ mỗi nơi này, mọi nơi trên thế giới bây giờ đều trở nên hỗn loạn. Quái vật xuất hiện ở khắp mọi nơi và đi kèm với những chấn động lớn. Tuy vậy, quân đội các nước cũng đã xử lý được đám quái vật đó sau 2 tuần.

———-

“Jeanis… Cuộc viễn chinh lần này cậu có muốn tham gia không?”

Chàng trai ngồi đối diện hỏi cô gái

Nơi đây là một quán ăn không quá cũ kỹ, nội thất hầu như đều được gia công bằng gỗ. Trong sảnh có khoảng 8 cái bài tròn và một quầy thu ngân dành cho chủ quán. Trong quán hiện tại có khá nhiều người và trên người họ đều trang bị vũ khí như kiếm, dao, thương hoặc khiên… và cả gậy phép nữa. Trang phục của những vị khách ở đây đều là dùng vải da, số ít người thì có một miếng kim loại đặt trước ngực và được gia cố vào một cái đai da vắt chéo giúp cho việc giữ vũ khí trở nên vững vàng hơn trên lưng. Chính vì trang phục của những người ở đây khá đơn giản nên đôi nam nữ đang nói chuyện với nhau giữa đại sảnh càng trở nên nổi bật hơn so với những người xung quanh bởi trang phục trên người họ.

Chàng trai ngồi xoay mặt vào phía trong có một mái tóc trắng suôn mượt dài ngang hông và xõa xuống chiếc áo sơ mi có tay áo dài tới phần khủy tay. Đôi mắt màu vàng hổ phách khiến cho sự lạnh lùng được thể hiện rõ trên khuôn mặt điển trai ấy. Bàn tay của anh ta đang đeo đôi bao tay trắng được điểm hoa văn bằng những đường chỉ tinh xảo toát lên vẻ quý phái của một quý tộc nhưng điều gây sự chú ý lớn nhất chính là thanh kiếm của anh ta.

Nó là một thanh kiếm có phần cán cầm dài tới khoảng 30cm, lưỡi kiếm và sống kiếm có màu đỏ nhưng màu của lưỡi kiếm có phần đậm hơn, nó là một trong những thanh kiếm được tạo ra bởi thợ giả kim hoàng gia có tên là Huyết Thạch Kiếm. Nên nếu như anh ta cầm lên thanh Huyết Thạch Kiếm đang được đặt gọn gàng trong bao kiếm vắt ngang hông thì chắc chắn sẽ khiến bao cô nàng mê đắm vì nét đẹp thư sinh nhưng không thiếu phần mạnh mẽ đó.

Cô gái đối diện cũng không hề kém cạnh. Mái tóc đen tuyền dài hơn vai một chút tăng độ sắc sảo cho khuôn mặt khiến cho khuôn mặt cô càng trở nên quyến rũ. Trên người cô đang diện một bộ đầm ren trễ vai màu đen lộ ra phần xương đòn và phần gáy khiến cho sự quyến rũ của cô càng trở nên thu hút hơn. Chiếc áo đầm dài được phủ dần dần nhiều lớp làm cho phần chân bị che khuất đi. Có thể nói nàng là tuyệt sắc mỹ nhân mà ai cũng muốn chiếm đoạt. Nhưng chắc chắn sẽ là [ai cũng muốn chiếm đoạt] nếu như không có thanh hắc đoản kiếm mà cô đang cầm trên tay.

“Có chứ! Nhưng mà cứ viễn chinh ở mấy cái dungeon hoài thì tớ sẽ chẳng có chút tiến triển nào nữa mất” – Jeanis trả lời câu hỏi của chàng trai với vẻ mặt không chút hứng thú

“Gì mà dungeon? Lần này đội kỵ sĩ đoàn được lệnh sẽ tổ chức một cuộc viễn chinh vào khu vực lân cận của vùng đất hắc ám..”

“Vùng đất hắc ám? Thân là trưởng đội kỵ sĩ đoàn mà còn là nhị công chúa lại không được biết tin này sao?”

Chưa nói hết câu thì lập tức bị Jeanis ngắt lời, cô đập mạnh hai tay xuống bàn và thốt lên với vẻ ngạc nhiên khiến cho những vị khách xung quanh cũng phải giật mình.

“Hahaha… Thì cũng vì cậu là nhị công chúa nên đức vua mới giấu không cho cậu biết. Vì thế nên tớ mới hỏi cậu có muốn tham gia hay không. Chỉ cần hôm đó cậu có thể lẻn ra khói lâu đài thì sẽ dễ dàng tham gia với kỵ sĩ đoàn rồi. Chỉ là vùng lân cận của vùng đất hắc ám nên chắc cậu sẽ ổn thôi”

“Đúng là bạn tốt, cậu tính hết ngay từ đầu rồi thì có cần hỏi tớ điều đó không chứ?”

“A phải rồi Kai, tại sao chúng ta lại đột nhiên lại chinh phạt vùng đất hắc ám vậy? Không phải hàng nghìn năm nay nó vẫn là một nơi bí ẩn tồn tại rất nhiều quái vật nguy hiểm sao?”

Hai tay chống lên bàn và nghiêng người hướng về phía Kai hỏi tiếp

“Cậu chẳng bao giờ chịu quan tâm tới việc chính trị của đất nước cả! Cậu không phải là ở lò rèn thì cũng là ở khu luyện tập của kỵ sĩ, cứ như một đứa con trai vậy! Thật chẳng phù hợp với cô gái xinh đẹp trước mặt tớ chút nào, không thể tưởng tượng được cái ngày mà có ai đó sẽ cưới cậu hahah…”

“Đừng có đùa nữa! Nói tớ nghe đang xảy ra chuyện gì vậy?”

“Các quốc gia lớn hiện đang phô trương sức mạnh của mình bằng cách liên tục chinh phạt dungeon và các vùng lân cận của vùng đất hắc ám. Họ hiện đang tập trung rất nhiều hỏa lực từ các ma thạch. Nếu như chúng ta vẫn cứ như vậy thì sẽ bị yếu thế và mất lòng dân”

“Đúng là nguy thật nhỉ? Được rồi, bây giờ tớ sẽ về luyện tập tiếp đây! Bao giờ sẽ bắt đầu chinh phạt?”

“Bốn ngày nữa, không tính hôm nay”

“Umm.. tớ về đây, hẹn gặp lại hôm đó!”

—–Hết Chapter 01—–

Chú thích:

Các thành viên trong nhóm của main không dùng tên thật mà chỉ dùng biệt danh:
“Des” là viết tắt của Design
“Lead” là viết tắt của Leader

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN