[12 chòm sao]-Chốn Tu Tiên - Chương 2: Thảo Chi Phong (1)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
118


[12 chòm sao]-Chốn Tu Tiên


Chương 2: Thảo Chi Phong (1)


* Chương này là lúc Minh Sư Tử được giao nhiệm vụ đến Thiên Sơn

****

-Vân Thành

Minh Sư Tử ung dung đi vào thành, một thân vận tử y, vạt áo bay trong gió, ngũ quan thanh tú, ma mị làm lay động lòng người. Mấy vị nữ tử đến tuổi kết hôn nhìn hắn không chớp mắt, lấy vạt áo nhẹ nhàng che khuôn mặt đỏ ửng, có mấy nàng còn che miệng mà cười khúc khích với nhau.

Minh Sư Tử cũng không để ý lắm, lẳng lặng bước tiếp. Chợt một tiểu cô nương đứng chắn trước mặt hắn, tay trái mang rổ táo, tay phải giơ trái táo chín đỏ lên trước mặt Y, cất giọng: “Vị thiếu hiệp này, liệu ngươi có thể mua giúp ta không nga?”.

“Ân”.Minh Sư Tử đáp, hắn cầm lấy quả táo, tay kia trả tiền cho vị cô nương nọ. Tiểu cô nương cầm lấy bạc, nhìn Y có vẻ từ xa tới, tò mò hỏi: “Thiếu hiệp, ngươi lặn lội từ xa tới là đi đâu vậy a?”

Y hơi nghiêng đầu, ngón tay khẽ vân vê lọn tóc trước ngực, dùng chất giọng không lạnh, không nóng đáp:

” Ta là đi Thiên Sơn một chuyến. Cô nương, ngươi có biết gì về môn phái này không? ”

” Ân, ta biết chút đỉnh… “

” Mời “

Vị cô nương đáp lời hắn, trong giọng nói có chút bối rối. Nhưng rồi, nàng gật đầu đáp:

“Thiên Sơn giáo phái lúc trước thành trì chính chỉ có một ngọn núi là cái ngọn lớn phía trước, sau đó cho xây dựng cầu nối liền với hai ngọn gần kề, thống nhất tam núi với nhau gọi là Tam Sơn Nhất Thiên. Ngọn bên phải là nơi diễn ra Tiên Minh Đại Hội. Phía dưới chân núi là đám người của một Phong nào đó tự là Chiến Thần Phong. Chưởng môn của Thiên Sơn hiện tại là Ân Xử Nữ, ta nghe nói Y rất lạnh lùng, vô tình. Có người nói còn thấy Y tự tay giáo huấn người của mình trước pháp trường, bắt hắn nhịn đói suốt 2 tuần. Có người còn sợ đến ngất xỉu….”

Nghe vị tiểu cô nương này liến thoắng kể, Minh Sư Tử gật gù, xem ra vị chưởng môn này không dễ chọc tới rồi. Hắn loáng cái nghĩ mình nên có kế sách dự trù

“Xin lỗi…ta chỉ biết có bấy nhiêu…”.Sau đó, vị tiểu cô nương thoáng đỏ mặt gãi đầu. Minh Sư Tử không nói gì, chưng ra cái bản mặt kiêu ngạo của hắn, im lặng bước về hướng Thiên Sơn

***

Đi đến chân núi Minh Sư Tử đã bị đám người của Chiến Thần Phong chặn lại, không cho bước tiếp

“Đứng lại!”.Đệ tử A chặn Y lại, khẩu khí nóng nảy, quát

“Ngươi đến đây có việc gì?”.Đệ tử B cũng không kém, tay khoang trước ngực nắm tay siết chặt trường kiếm, cùng chúng đệ tử khác đề cao cảnh giác nhìn Y

Minh Sư Tử liếc mắt khinh bỉ nhìn hai tên khẩu khí cuồng ngôn trước mắt, nếu không phải vì nhiệm vụ hắn đã một chưởng giết chết hai tên này rồi. Lấy lại vẻ mặt bình thản, Y nhanh chóng đáp: “Chả là…ta mạo mụi đến xin làm đệ tử Thiên Sơn môn hạ, xin hỏi các vị ca ca có thể giúp ta không?”

“Ngươi muốn gia nhập Thiên Sơn?”.Đệ tử C khinh bỉ liếc hắn, thầm đánh giá một lượt. Minh Sư Tử nén giận, gật đầu đáp: “Đúng vậy”

“Vậy phải xem ý kiến của chưởng môn sư thúc đã…”.Đệ tử C đáp, miệng kéo lên ý cười rồi dùng lời nói chua ngoa như đá xoáy Minh Sư Tử: “Nhưng ta thấy, ngươi ắt là sẽ chẳng lọt qua vòng loại”

Lời nói của hắn như đả kích lòng tự tôn, nhân phẩm của Minh Sư Tử. Y nghiến răng nghiến lợi một tay nổi gân xanh càng siết chặt kiếm, tay còn lại tính rút kiếm ra một kiếm chém chết hắn thì một giọng nói ôn nhu vang lên

“Xin hỏi ngươi đây là?”.Vị mỹ thiếu niên thân vận bạch y không vướng bụi trần từ từ tiến về phía hắn, tóc đen dài, mi tâm hơi động nhưng chỉ thoáng qua. Chúng đệ tử thấy Y vội cúi người hành lễ: “Đan sư thúc!”

Đan Kim Ngưu gật đầu nhẹ, xong đáp: “Phong sư đệ có đây không?”. Chúng đệ tử đứng thẳng, tôn kính đáp ngay: “Sư tôn hiện tại đến Mạn Thành trừ yêu, thỉnh sư thúc hôm khác hẳng đến”.

Nghe vậy, Đan Kim Ngưu cũng không nói gì thêm, lẳng lặng quay qua Minh Sư Tử đang đứng như tượng ở đó. Chúng đệ tử biết ý vội vội vàng vàng, từng người thay phiên đáp với giọng chua chát:

” Sư thúc, hắn là mới đến đây…”

“…”

” Đúng vậy sư thúc, hắn là muốn gia nhập Thiên Sơn môn phái chúng ta “

“…”

Mí mắt Minh Sư Tử khẽ giật giật, hắn chưa nói thì cớ gì bọn họ phải nói thay hắn? Còn dùng chất giọng khinh khỉnh ghê tởm đó? Ta phi!

“Được, vậy ngươi đi theo ta!”.Đan Kim Ngưu nói, nghiêng đầu khẽ cười, tựa như một vị tiên tử. Minh Sư Tử khẽ gật đầu vội bước theo. Cả hai một bạch y đi trước, một tử y theo sau bỏ lại chúng đệ tử Chiến Thần Phong ngơ ngác nhìn theo hai bóng lưng xa dần

“Đan sư thúc thực tốt…”.Đệ tử A thầm cảm thán

“Đúng vậy nga, nếu ta được làm đồ đệ của người thì hay quá!”.Đệ tử B cảm thán theo

“Câm mồm! Sư tôn nghe được là ngươi chỉ có nước chết!”.Đệ tử C hoảng hốt vội nhắc nhở tên vừa phát ngôn. Đường đường là đồ đệ của Chiến Thần Phong mà còn có ý định đến Thảo Chi Phong? Tên này thực chán sống…

“Được được, là ta sai! Mà…tên vận tử y đó thực không xem chúng ta vào mắt”.Đệ tử B xua tay rồi nói

“Đúng, ta chỉ mong hắn bị chưởng môn sư thúc đạp từ đấy lăn xuống tận đây, đến lúc đó…”.Đệ tử A gật đầu đồng tình

“Hahahahaha”.Chúng đệ tử nghe xong bất giác cười lớn

Phía bên rừng trúc, một thân xích y âm thầm quan sát hết thảy bên này. Xong, vụt một cái biến mất chẳng để lại tâm hơi

….

End chap

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN