[12 Chòm Sao] Khúc hát ngàn năm - Chương 14: Sao chúng ta không...
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
207


[12 Chòm Sao] Khúc hát ngàn năm


Chương 14: Sao chúng ta không...


Đám người bắt nàng chính là thuộc hạ của Lương Hoành Phong, chúng vốn đã chờ đợi thời cơ để ra tay với đoàn tiếp tế lương thực Bạch Thần Quốc. Cư nhiên, Xử Nữ nàng xui tận mạng mới để rơi vào bẫy của chúng.

Song Ngư sau khi cứu được Xử Nữ, y một mạch đưa nàng đến doanh trại đang đóng ở tiền tuyến, giáp ranh Phong Thần Quốc. Dù y rất muốn mang nàng trở về phủ tướng quân nhưng tình hình cấp bách chỉ có thể cho nàng theo cùng.

Xử Nữ rất ngoan, từ lúc nàng tỉnh lại bên cạnh Song Ngư thì một lời ho hé than khóc cũng không buông. Nàng bảo bản thân hiện tại không nhớ gì cả rồi chỉ cho y xem vết thương ở đầu, y xem xét một chốc rồi cũng thở dài nặng nhọc: “Ta đã không bảo hộ nàng tốt nên mới để nàng lâm vào cớ sự này.”

“Không phải.” Xử Nữ vội nhận tội lỗi về mình: “Chắc hẳn ta đã làm gì đó không đúng trước…”

Bỗng y nhìn nàng mỉm cười: “Ngày mai là sanh thần lần thứ 26 của ta, chỉ sợ không…”

26? Xử Nữ vội đưa tay che miệng Song Ngư lại, quở: “Chàng nói cứ như lời từ biệt ấy, ta không muốn.”

Tất nhiên là không rồi, nếu để y chết trước 27 tuổi thì sao nàng trở về đây?

Đặt lên lòng bàn tay nhỏ thô Xử Nữ một nụ hôn, y bảo: “Sợ không cùng nàng ăn bữa cơm sớm được, nhưng để hôm khác ta bù nhé! Nàng nghĩ gì thế?”

“Ồ!?” Thấy bị hụt, Xử Nữ vội bào chữa: “Ta lo cho chàng, sợ chàng nhục chí đấy.”

“Haha…” Y cười to sảng khoái: “Ta thân là tướng quân, có chết cũng phải chết trên sa trường cùng quân ta, chết một cách vẻ vang nhất. Sao có thể dễ dàng nhục chí vì đám quân xâm lược lực nhiều hơn nếp nhăn ở não chứ?”

Ờ ha, đã là tướng quân, thì chắc chắn khí thế phải hơn người, chưa ra trận mà đã nhục chí thì sao xứng với danh tướng hiện tại. Xử Nữ lại cười xòa lãng sang chuyện khác: “Chàng dự định sẽ cắm quân ở đây đến bao giờ?”

Bình thường chinh chiến ngoài sa trường ít nhất cũng vài tháng, lâu lắm thì trên hai ba năm. Ở đây lâu như vậy không chiến vì bị giết cũng vì buồn chán mà hao hụt ý chí đến tự vẫn thôi.

“Ta cũng chưa rõ.”

Ngày sanh thần, Song Ngư phải đi đến một bí mật không cho nàng biết, Xử Nữ ngồi đếm đá khô, nói nhảm một mình: “Còn đến một năm lận ư? Một năm ở đây thì bằng bao nhiêu lâu ở ngoài sách? Ba mẹ có lo phát sốt nếu tự dưng mình biến mất vậy không?”

Biết bao câu hỏi nhưng chẳng có ai trả lời Xử Nữ cả. Trời vào chiều thì Song Ngư cũng trở về doanh trại cùng một tá quân lính. Ngoài biên giới trời nóng đến mức đập trứng xuống đất đá không cần lửa cũng chiên được. Nắng tắt rồi nhưng không khí vẫn còn hầm hập, gió chẳng thấy đâu. Trông thấy Song Ngư trở về, Xử Nữ như người chết đuối với được cái phao, nàng tung tăng chạy tới chỗ y.

Y nhìn nàng có chút nghiêm mặt: “Chưa khỏe sao lại chạy nhảy lung tung thế?”

Theo như Xử Nữ nhớ thì chuyện tình bọn họ chỉ là vở kịch, người có tình là nàng chứ không phải y. Vậy mà y lại đối xử với nàng tuyệt nhiên như một đôi phu thê nặng tình thật sự.

“Ta buồn chán!” Xử Nữ hơi dẩu môi tỏ vẻ giận dỗi.

Song Ngư quay sang giao việc cho thuộc hạ rồi nắm lấy tay nàng hôn nhẹ: “Ta đưa nàng đi tắm suối nhé!?”

Suối á? Xử Nữ vui vẻ gật đầu, giống như đứa con nít ngây thơ ôm chầm lấy cánh tay Song Ngư: “Chàng tắm cho ta hả?”

Mặt Song Ngư đỏ bừng, y tằng hắng đưa mắt nhìn xung quanh xem có ai nghe được lời nàng nói không. Thật ra thì ai cũng nghe nhưng họ lại vờ như không biết gì cả, di tản ra xa, họ bắt đầu làm công việc được giao.

“Nàng… nàng chắc chứ?” Song Ngư nói như không nói bên tai Xử Nữ, nàng che miệng cười gian xảo.

“Tất nhiên rồi, mình là phu thê mà! Đúng không?”

Đôi mắt nàng mở to hết cỡ, Song Ngư ngượng chín cả mặt. Nước da y ngăm đen do sương nắng gió mưa, thế mà khuôn mặt y vẫn đỏ ửng. Nàng đưa tay đặt lên trán Song Ngư, giữ dáng vẻ vô tội hỏi: “Chàng không khỏe ở đâu à?”

Y vội lắc đầu: “Không… không… chúng ta… đi tắm thôi!”

Mắt y nhìn thẳng về một tiêu cự, tránh xa khuôn mặt nhỏ mềm của nàng đang càng lúc càng dí sát đến bên má y. Song Ngư chưa từng tiếp xúc quá gần với nữ nhân, cùng Xử Nữ bái đường cũng chưa hề làm chuyện đó bởi y phải ra tiền tuyến gấp. Giờ đây Xử Nữ bỏ phủ tướng quân đi tìm Song Ngư, nàng không còn dáng vẻ lúc nào cũng e thẹn, dè dặt tránh ánh mắt thâm tình của y. Mà thay vào đó là một Xử Nữ năng động, căng tràn nhựa sống, thoải mái và rất thích bám theo từng bước Song Ngư.

Lúc đến suối, Xử Nữ có hơi chần chừ, bởi lẽ nhiều quân lính ở đây quá liệu họ có len lén nhìn nàng không? Song Ngư hiểu ý cho quân lính rời đi, cấm tuyệt đối không cho ai đến gần.

Xử Nữ ở thời hiện đại là một thiếu nữ xinh đẹp, ba vòng đủ đầy. Nàng lúc nào cũng tự tin khoe bo đì (body) khi đi tắm biển, trong bộ bikini quyến rũ, nàng không biết bản thân đã giết chết bao trái tim đàn ông. Thế nên, Xử Nữ cũng cực kỳ thoải mái khi thoát lớp y phục bên ngoài, chỉ chừa lại chiếc yếm đào, váy lụa ngắn mỏng. Dưới ánh nhìn mê muội của Song Ngư, Xử Nữ biết y đã sẵn sàng chết dưới thân thể nàng rồi.

Tắm biển, phơi nắng và đi mát xa (massage) toàn thân đã quen. Bởi thế, khi Song Ngư đưa chiếc khăn thô lên lau vai cho Xử Nữ, nàng cũng không ngượng ngùng mà tránh né. Y nuốt nước bọt ừng ực đến mức bên tai nàng còn nghe thấy, Xử Nữ cười thầm quay sang mặt đối mặt. Ghé sát bên tai Song Ngư, nàng mời gọi: “Ta không chỉ muốn cùng chàng tắm không thôi. Sao chúng ta không… tạo ra món quà sanh thần mới trong ngày sanh thần của chàng!?”

Nàng cười quỷ dị, nét cười còn có chút dâm đãng phóng khoáng, đôi mắt hiện lên tia lẳng lơ, đa tình. Dù ở hiện đại nàng chỉ mới là học sinh cấp hai, nhưng cũng từng quen hai người và cũng đã trót trao thân cho họ… tình dục trong tình yêu chính là nút thắt quan trọng nhất, giữ cho mối quan hệ trở nên bền chặt lâu dài hơn.

Song Ngư như chết sửng, á khẩu nhìn nữ nhân đang càn quấy dán sát cơ thể vào người y. Đôi gò bồng nhô cao đè lên lồng ngực y không ngừng chà qua chà lại, cọ cọ cho hai cặp nhũ hoa giao lưu với nhau qua lớp yếm mỏng manh ướt đẫm vướng víu của nàng.

Tay nàng nghịch ngợm không nghe lời trườn xuống bên dưới Song Ngư, nắm lấy thanh thịt nóng hổi ngóc đầu, giương mắt và cương cứng chờ đợi chủ nhân ra lệnh…

Cắn nhẹ lên vành tai Song Ngư, Xử Nữ yêu mị thủ thỉ: “Chàng còn không mau mau cho ta một hài tử…”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN