[12 Chòm Sao] Khúc hát ngàn năm - Chương 8: Tướng quân Song Ngư
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
234


[12 Chòm Sao] Khúc hát ngàn năm


Chương 8: Tướng quân Song Ngư


Chuyện chẳng có gì xảy ra nếu như Xử Nữ không bị ngã lăn xuống dốc núi, đầu đập vào cục đá to bất tỉnh. Máu chảy không ngừng đã khiến nàng tắt thở, nhưng rồi nàng lại thở như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Chuyện là Song Ngư sau khi cùng nàng bái đường thành thân liền phải ra tiền tuyến, Phong Thần Quốc lại gây khó dễ với Bạch Thần Quốc. Bao nhiêu năm nay Lương Hoành Phong luôn nung nấu, nuôi hy vọng nuốt trọn Bạch Thần Quốc về tay mình, cho nên hắn luôn lăm lăm canh chừng thời cơ.

Xử Nữ vì không thể chịu đựng được cảnh bị người ta ngược đãi, bảo chỉ là một nô tì rửa chân lại dám mê hoặc tướng quân thú mình. Nàng vốn muốn đi tìm tướng công vừa bái đường đã khoác áo giáp mũ sắt, cưỡi ngựa ra chiến trường để được gần bên y. Nào ngờ giữa đường lại bị thú dữ rượt chạy sấp mặt, ngã chúi xuống dốc núi gồ ghề.

Tỉnh lại, Xử Nữ quờ quạng quýnh quáng khắp nơi vì chưa kịp thích ứng với hoàn cảnh hiện tại thì một giọng thét lớn vang lên bên tai: “Có người bị thương, mau gọi quân y!”

Chốc sau đã có đến ba bốn tên lính chạy tới vác nàng đặt lên một tấm vải cột vào hai thanh gỗ. Bọn họ tiến vào một doanh trại to, đây có lẽ là nơi tiếp tế lương thực cho chiến trận ngoài kia. Chưa kịp hiểu tình hình thì một trong số những quân y có mặt ở đó đã cúi đầu chào Xử Nữ, mắt hắn không hề lộ ra vẻ ngạc nhiên, biểu tình ảm đạm vô cùng: “Tướng quân phu nhân! Sao người lại có mặt ở đây?”

“Tướng quân phu nhân?” Xử Nữ nheo mắt, lúc này nàng mướn nhớ ra ngọn ngành sự việc. Vậy là nàng với vị tướng quân kia đã bái đường thành thân, kết tóc se duyên rồi. Hừ? Vậy tại sao nàng lại có mặt ở đây thế này?

Thấy Xử Nữ chết sửng nhìn mình chăm chăm, vị quân y kia đưa mắt nhìn trán nàng: “Tướng quân phu nhân, người chảy máu rồi!”

Xử Nữ bừng tỉnh giả vờ ôm lấy trán mặc dù nàng không cảm thấy đau đớn gì cả: “Đầu ta đau quá! Không nhớ được gì cả!”

Quân y liền trấn an Xử Nữ: “Thần sẽ giúp người, đã có người thông báo cho tướng quân, ngài ấy sớm sẽ đến đây thôi!”

Xử Nữ được đưa vào một cái lều cách biệt, băng bó đầu, quân y đích thân sắc thuốc còn tự mình nếm thử xem có ai giở trò không? Hoàn toàn ổn mới đưa cho nàng uống, Xử Nữ vừa uống vừa cau mày do thuốc quá đắng. Nàng uống cạn, liền giương đôi mắt tội nghiệp nhìn người đối diện: “Ta không nhớ gì cả, nếu… nếu tướng quân đến đây làm sao ta nhận ra ngài ấy!?”

Quân y cười, ôn nhu bình tĩnh trả lời nàng: “Do người bị va đập mạnh nên gây ra tổn thương, thần đã sai người luộc trứng gà sau đó lăn cho người để giúp tan máu bầm. Bệnh tình thần cũng đã cho người thông báo với tướng quân. Cho nên người yên tâm nghỉ ngơi!”

Nghe được những lời này lòng Xử Nữ thoáng chốc nhẹ nhõm thay, nàng gật đầu ngoan ngoãn nằm xuống. Tướng quân Song Ngư đang trên đường đến đây, nàng thật muốn biết y năm nay bao nhiêu tuổi rồi! Chỉ cần bảo hộ mạng sống của y thật tốt nàng liền có thể trở về nhà.

“Ơ mà khoan đã…” Xử Nữ đưa mắt nhìn xuống cổ chân: “Sao các ngươi lại xích ta?”

Vị quân y ban nãy đã lẳng lặng rời đi từ lúc nào, Xử Nữ lấy làm lạ, rõ ràng nàng thân phận cao quý vậy mà bọn chúng dám xích chân nàng vào chiếc cọc được đóng ở giữa lều.

“Người đâu! Người đâu! Sao lại xích ta? Mau tháo xích cho ta nhanh lên! Người đâu!” Xử Nữ gào rú lạc cả giọng nhưng không có một tiếng hồi âm nào. Trong lòng cồn cào, một cỗ bất an dần dâng lên thúc đẩy cơ thể nàng phải đứng dậy chạy thoát khỏi nơi này. Tiếc thay, Xử Nữ cảm thấy đầu óc có chút quay cuồng, cả người vô lực bật ngửa ra sau mơ màng rơi vào giấc mộng đẹp.

Tỉnh lại, Xử Nữ đã nghe thấy tiếng kim loại va vào nhau phát ra từng tiếng “keng keng” inh ỏi. Bên tai vẫn còn nghe thấy âm thanh gào thét như xé toạc cổ họng đau đớn, chửi bới nhục mạ không ngừng. Rồi có ai đó gọi lớn tên nàng: “Xử Nữ! Xử Nữ!”

Vừa tỉnh, cổ họng lại khô khốc khiến giọng nàng cứ ồ ồ, khàn đục nhưng vẫn cố gắng đáp trả với hi vọng người ấy đến đây để cứu mình: “Ở… ở đây!”

Lều được ai đó hất tung, một nam nhân da dẻ rám nắng, mái tóc đen nhánh búi cao cùng khuôn mặt góc cạnh vô cùng điển trai. Mồ hôi còn lăn trên trán cùng mớ tóc mai bay tán loạn hai bên tai chưa được vén. Y vừa nhìn thấy Xử Nữ nằm bất động trên giường chân bị xích chặt đến mức in hằn thành dấu bầm tím ngắt. Vung kiếm, y tức giận chém đứt dây xích, bế xốc Xử Nữ lên ôm chặt vào lòng: “Ta thật có lỗi với nàng! Sớm không nên để nàng ở lại một mình!”

À, thì ra đây chính là tướng quân Song Ngư, tuấn mỹ thế hèn gì thân xác này mê đắm như điếu đổ. Nếu không phải trở về chắc nàng cũng muốn ở lại đây từ từ nhấm nháp soái ca hiếm hoi này. Do cơ thể vẫn còn yếu, Xử Nữ chỉ biết thở dốc đứt quãng. Mệt mỏi quá! Xử Nữ đành gật nhẹ cái đầu nặng trịch, não nề nhắm mắt lịm đi.

Bên tai nàng vẫn còn văng vẳng tiếng Song Ngư trầm thấp, dịu dàng: “Ta nhất định không để nàng chịu thiệt!”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN