[12 chòm sao] Sacrificers
Chương 1
Dưới ánh trăng huyền ảo, hình bóng của một cô gái kéo dài, mờ nhạt. Đưa con dao nhuốm máu lên gần miệng, cô ta khẽ liếm một chút.
– Chà… Mùi vị của máu… Cũng không tồi nhỉ?
Cô ta đưa mắt nhìn về cái xác không còn nguyên vẹn nằm trên mặt đất lạnh lẽo. Đôi mắt hắn mở to, trắng dã. Gương mặt ưa nhìn chằng chịt những vết thương còn đang rỉ máu. Lồng ngực của hắn có một vết cắt dài, và ở bên cạnh vết cắt đó chính là trái tim đã ngừng đập của hắn bị moi ra. Hai tay của tên đó cũng bị cắt ra thành nhiều phần.
Cô ta ngồi xổm xuống cạnh cái xác, đưa con dao lại gần và nâng cằm hắn lên. Nở một nụ cười quỷ dị, cô ta chầm chậm nói:
– Ai… Cảm ơn anh trai đã cho em cơ hội làm người thừa kế nhé! Anh đi vui vẻ! Tiện cho em gửi lời hỏi thăm ngài Beelzebuth dưới địa ngục nếu anh có gặp nhé!
– Anh nói sao? Khó coi á? Đừng trách em, hãy trách anh đã chống cự vô ích đi.
Taurus nhếch miệng cười, rồi quay lại nhìn một người con gái khác đang khoanh tay đứng đằng sau:
– Hey, Vir! Thấy thế nào?
– Ồ… Rất đẹp. Rất hoa mỹ. – Cô gái đó cười lại với Taurus.
– Ê, Cap! Lấy cái này không? – Virgo nói lớn hơn một chút, để một chàng trai đứng không quá gần đó nghe thấy.
– Hừ. Bị cô ta mổ xẻ thành thế này rồi, đem về làm gì? Tôi muốn một cái xác nguyên vẹn.
Taurus nghe vậy, bĩu môi nhìn về hướng Capricorn.
– Hừ hừ… Lắm chuyện. Tôi đây lâu lắm mới có dịp được chơi, đương nhiên phải chơi cho đã chứ.
– Mấy người xong việc chưa đấy? Xong rồi thì để tôi còn về ngủ. Đi giết mỗi một thằng ngu vô dụng thôi mà cũng kéo cả lũ đi. Buồn ngủ quá… – Sagittarius ngáp một cái, chán nản nhìn về phía cái xác.
– Đúng là cũng chưa đủ kích thích thật… Hey… Lần sau đi Rừng Cấm không mấy đứa? Lâu rồi chưa chém giết một buổi đã đời nhỉ? – Virgo mặt vô cảm nhìn vào trong bóng tối.
– Rồi… Sao cũng được… Giờ về ngủ đây. – Sagittarius thoắt cái đã biến mất trong màn đêm, để lại một nhóm ba người bất đắc dĩ nhìn nhau.
Kỳ thực thì… Lần này là phiên Sagittarius dọn xác. Nhưng hắn đi rồi, giờ ai dọn?
– Không dọn. Bẩn lắm. Về đây. – Virgo ném lại cho mấy từ, rồi cũng nhanh chóng rời đi.
– Việc cô làm, cô tự xử lý. – Capricorn cũng bỏ mặc Taurus ở lại.
Rất nhanh như vậy đã chỉ còn lại Taurus. Cô ngơ ngác nhìn quanh, bày ra bộ dạng tủi thân để mong con bạn tri kỷ Virgo của mình có thể quay trở lại. Nhưng ai mà chẳng biết, Virgo một khi đã nói đi chính là đi, cho dù Taurus có hi vọng mãi đi chăng nữa cũng chẳng thể có kỳ tích xảy ra được. Vậy là cô lại phải ngậm ngùi dọn dẹp tàn cuộc của mình. Dáng vẻ bây giờ so với lúc cô giết người… Thật sự là khác một trời một vực.
Sáng hôm sau, tại lâu đài Sloth…
Cancer ngồi cạnh một chiếc bàn đặt ngoài ban công, khẽ nâng tay nhấp một ngụm trà. Đưa mắt nhìn về phía mặt trời đang lên phía xa, cô ta mỉm cười – một nụ cười hoàn mỹ. Bình minh ở cái chốn này vẫn luôn như vậy. Cho dù ngày hôm đó trời có đẹp đến đâu, trong lành đến đâu, không khí nơi đây vẫn cứ mang một màu ảm đạm. Cái vùng đất không tên và tách biệt này ấy mà, lúc nào cũng là sự tranh đấu và chết chóc. Còn cô ta, cô ta được sinh ra để khai sáng cho lũ người dân ngu xuẩn ấy. Cô ta chính là người mang tới cho họ cuộc sống sung sướng và đầy màu sắc.
– Natalie, làm ơn dọn dẹp một chút giúp ta. – Cancer cất tiếng gọi người hầu gái đang đứng ngoài cửa.
– Dạ vâng ạ. – Cô hầu gái bước vào phòng, trong lòng thầm sung sướng khi có một người chủ nhân như vậy.
\” Chủ nhân thật tốt mà. Cô ấy thật dịu dàng, biết chăm lo cho những người như mình. Cô ấy còn nói làm ơn với mình nữa. Mình đúng là thật may mắn a… \”
– Dạ thưa… Ngài Gemini Lust tới lâu đài của chúng ta và yêu cầu gặp người ạ… Nếu người không rảnh thì để tôi… – Ông quản gia thấy Cancer bước ra khỏi phòng liền đi tới.
– Lại là tên đó hả? Được, để ta gặp hắn một chút.
Cancer cô cũng chẳng thể hiểu nổi cái tên cặn bã họ Lust này… Dạo gần đây không hiểu đầu có bị kẹp vào cửa không mà cứ mặt dày bám dính lấy cô.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!