(18+) Gả Cho Tiết Biến Thái! - Chương 7
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
315


(18+) Gả Cho Tiết Biến Thái!


Chương 7


Đến chiều mọi người cùng nhau tụ họp lại để ăn tối cùng nhau, bữa tiệc tối hôm đó đã xuất hiện một vị khách đặc biệt, con gái của phó tướng Hanako Izanami. Cô ấy được mệnh danh là người xinh đẹp nhất ở thành phố Osaka này. Sự xuất hiện của cô ấy đã khiến cho mấy tên đàn em của nó phải gục ngã, trong đó có cả Minh Dương. Nhưng không ngờ rằng Tiết Sở Du đến liếc nhìn cũng không có, hắn ta có phải là đang chứng minh với nó rằng ngoài nó ra thì không có cô gái nào xinh đẹp nữa không. Thái độ điềm tĩnh của hắn đã khiến Dosu vô cùng tức giận, Dosu cố tình mời Hanako đến phân tán sự chú ý của hắn, nhưng kế hoạch hình như thất bại rồi.

– Ăn cái này đi – hắn gắp thức ăn cho nó.

– Tôi không ăn món này.

– Cà rốt rất tốt cho mắt.

– Nhưng tôi không thích.

– Tịch Nhiên, em đây là đang làm nũng với tôi đó sao? – hắn quay sang nhìn nó rồi nở nụ cười gian xảo. Câu nói của hắn khiến nó ngượng ngùng không thể tranh cãi thêm và nhẫn nhịn ăn nốt miếng cà rốt mà hắn gắp cho.

Hanako vừa mới đến thì đã nhìn thấy sự quan tâm dịu dàng của hắn đối với nó đã bị Hanako “nhìn trúng”, cô vốn dĩ thích mẫu đàn ông như hắn, đối với Hanako…đây là duyên phận. Hanako liền chạy đến ngồi bên cạnh hắn, sau đó cô cố gắng bắt chuyện.

– Em tên Hanako, rất vui được gặp anh – Hanako chìa tay ra, hắn cũng lịch sự bắt tay lại nhưng ngay cả một cái nhìn đối diện với Hanako cũng không có.

– Thất lễ quá! Xin giới thiệu với mọi người một chút. Đây là Hanako, con gái có phó tướng ở thành phố này và cũng là bạn thời thơ ấu của tôi. Cô ấy đã rất vui mừng khi nghe nói mọi người từ Việt Nam đến chơi nên tôi đã mời cô ấy đến dùng bữa. Không biết có phiền mọi người không? – Dosu giải thích vì sự có mặt của cô gái lạ mặt này.

– À không đâu…càng đông càng vui mà – Minh Dương hớn hở nói.

– Không sao. Bạn của cậu cũng như bạn của chúng tôi – nó đã đồng ý thì cho dù những người khác có thấy bất tiện vì có mặt của người ngoài thì cũng không một ai dám lên tiếng từ chối.

Từ nãy đến giờ, Hanako mãi không thể rời mắt khỏi hắn, cô không ngừng nhìn chầm chầm, mà còn liên tục hành xử thân mật với hắn. Điều này khiến hắn vô cùng khó chịu, đáng lẽ hắn đã không định lên tiếng nhưng bên cạnh hắn còn có nó, hắn không muốn nó hiểu lầm.

– Tiểu thư Hanako, xin cô tự trọng một chút. Tôi là người đã có bạn gái rồi.

Vẻ mặt lạnh lùng kèm theo ánh mắt khó chịu của hắn làm cho Hanako cảm thấy vô cùng hụt hẫng và tổn thương vì đây là lần đầu tiên cô bị nam nhân từ chối thẳng thừng như vậy. Hắn ta có biết, có bao nhiêu người ngoài kia đang xếp hàng dài để được cô nói chuyện hay không?

– Em…em xin lỗi…em chỉ là muốn kết bạn với anh thôi….em không biết là anh khó chịu đến như vậy….Hanako xin lỗi vì đã phá hỏng bầu không khí của mọi người. Dosu, em… em về trước đây.

Hanako rời đi với vẻ mặt vô cùng buồn bã, điều này khiến Dosu vô cùng tức giận vì kế hoạch của cậu không thành công.

– Tiết Sở Du, Hanako có ý tốt như vậy mà cậu lại đi hiểu lầm cô ấy. Cậu mau chóng đuổi theo xin lỗi Hanako đi.

– Tại sao tôi phải làm theo lời cậu? – hắn đưa ánh mắt lạnh lùng nhìn Dosu. Ngay từ đầu, hắn đã nhận ra rằng Dosu có tình cảm đặc biệt với nó, nhưng hắn muốn im lặng để xem diễn biến của Dosu như thế nào. Điều mà hắn không ngờ đó chính là Dosu đã không trực tiếp lấy lòng nó. Thay vào đó Dosu đã mời một cô gái xinh đẹp để quyến rũ hắn và sau đó làm cho nó và hắn cãi nhau. Thủ đoạn của Dosu cũng thật là quá bỉ ổi rồi.

Mọi người cảm thấy có mùi súng đạn nồng nặc giữa hai tên đàn ông này. Nhược Hy và Minh Nguyệt cố gắng tìm chủ đề khác để đánh lạc hướng, cứ tiếp tục như thế thì làm sao nuốt trôi được chứ.

Sau khi ăn tối xong, mọi người ai về phòng này nghỉ ngơi để sáng mai còn có sức đi leo núi. Một chuyến bay đường dài cộng thêm một ngày mệt mỏi, nó quyết định ngâm mình trong suối nước nóng. Vừa lúc ấy, người hầu riêng của Dosu đến đưa cho nó một bình trà nóng để nó có thể vừa ngâm mình trong nước nóng và vừa có thể thưởng thức trà ngon.

Suối nước nóng thật làm cho con người ta cảm thấy rất thư giãn. Bây giờ nó không muốn suy nghĩ đến bất kỳ chuyện gì phiền muộn nữa, đây là giây phút nó có thể tịnh tâm. Nó ngâm mình một lúc rồi ngủ quên lúc nào cũng không hay.

Lúc này, Tiết Sở Du đến tìm nó, nhưng hắn đứng bên ngoài gõ cửa rất lâu nhưng hắn vẫn không thấy nó ra mở cửa. Hắn lo lắng vì sợ nó đã xảy ra chuyện, hắn không ngần ngại mà đạp văng cánh cửa rồi xông vào bên trong tìm nó khắp nơi. Phòng ngủ và phòng đều không thấy, hắn vội vàng chạy ra sân sau thì nhìn thấy nó đang “ngất” trong suối nước nóng.

– Tịch Nhiên!!!!! – hắn hốt hoảng với lấy chiếc khăn tắm rồi nhảy xuống suối. Hắn còn khéo léo quấn khăn tắm cho nó rồi bồng nó lên trên phòng. Hắn nhẹ nhàng đặt nó xuống giường rồi khẽ lay lay mặt nó.

– Tịch Nhiên… em làm sao vậy? Tỉnh lại đi… Tịch Nhiên.

– Um….mmm… chuyện gì vậy? Aaaaaaaaa…. – nó hét lên một tiếng làm hắn giật cả mình. Nó nhớ rằng mình đang ngâm mình trong suối nước nóng kia mà, sau bây giờ lại được hắn bồng lên giường rồi.

– Tịch Nhiên, em có bị ngốc không? Một mình ngâm mình đến nỗi ngất luôn sao? – tim hắn đập loạn lên vì lo lắng cho nó.

– Cậu nói ai ngốc hả? Tôi chỉ định ngủ một chút thôi, nhưng không ngờ ngủ quên luôn chứ bộ…. Mà ai cho cậu vào đây hả? – vẻ mặt ngượng ngùng của nó thật là hiếm lấy.

Mặc cho nó đang nổi giận với mình, Tiết Sở Du bất ngờ cưỡng hôn nó rồi từ từ bắt đầu dành những nụ hôn mãnh liệt lên thân thể của nó.

– Tiết…Tiết Sở Du… dừng lại… không được… – mặc dù lý trí của nó đang từ chối, nhưng cơ thể của nó không ngừng phản ứng lại với những nụ hôn quyết liệt của hắn.

– Tịch Nhiên, tôi yêu em – hắn nhìn thẳng vào đôi mắt đang ngượng ngùng của nó.

Thật không ngờ là trái tim của nó đang rung động vì Tiết Sở Du, nó đã từng nghĩ trái tim của mình đã hóa đá từ lâu rồi, nhưng bây giờ tim của nó lại có thể đập mãnh liệt như vậy. Có lẽ…Tiết Sở Du là người có thể sưởi ấm lại trái tim băng giá này.

Lúc này, Tịch Nhiên muốn nghe theo con tim của mình hơn là lý trí, nó đưa tay của mình vòng lên cổ của hắn rồi nó chủ động hôn nhẹ lên môi của Tiết Sở Du. Đó phải chăng là một dấu hiệu tốt.

– Vậy chứng mình tình yêu của cậu đi.

– Tịch Nhiên, tôi nhất định sẽ không bao giờ buông tay em.

Hắn dùng một tay giữ chặt hai tay của nó, sau đó hắn dùng tay còn lại chạm vào từng nấc thịt trên người nó. Lúc này, nó trông thật quyến rũ với mùi hương trên người và chiếc khăn tắm được quấn ngang người. Hắn không thể chờ đợi thêm giây phút nào nữa, chiếc khăn tắm gần được tháo ra thì hắn và nó đều nghe thấy tiếng bước chân ở bên ngoài phòng khách. Cánh cửa đã bị hắn đạp tung, nên ai cũng có thể vào bất cứ lúc nào.

-Tịch Nhiên, cô không sao chứ? – là giọng nói của Dosu. Cậu ta nghe thấy tiếng hét của nó thì đã nhanh chóng chạy đến ngay lập tức. Tiếp theo đó là Nhược Hy và Minh Nguyệt cũng cùng đến.

– Không được, có người đến… – nó nhanh chóng ngồi dậy chạy đến khóa cửa phòng ngủ trước khi có người vào đây. Nó hốt hoảng vì sẽ có ai đó phát hiện Tiết Sở Du đang ở trong phòng với nó.

– Bình tĩnh đã. Em mặc đồ vào trước đi, tôi không muốn ai nhìn thấy da thịt của em ngoài tôi đâu – hắn bước đến tủ quần áo rồi đưa cho nó một bộ đồ. Hắn ta có tính cách bá đạo này từ lúc nào mà tại sao mấy năm nay nó lại không biết điều đó kia chứ.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN