20 triệu 1 đêm
Phần 8
Chiến tranh thủ quần tôi thêm trận nữa rồi mới chịu dời khỏi người tôi xuống giường, anh vào nhà vệ sinh được 1 lúc thì tôi thấy điện thoại Chiến để đầu giường có tin nhắn báo đến, tên người gởi được lưu là Lan Hà :
– Anh đi đâu từ đêm hôm qua tới giờ vẫn chưa về nhà ? Em gọi cho anh không được, nhắn tin anh cũng chẳng trả lời. Nhớ anh.
Tôi thực lòng không cố ý đọc trộm tin nhắn của người ta đâu, nhưng từng dòng chữ cứ đập thẳng vào mặt tôi như thế khiến tôi ít nhiều cảm thấy khó chịu trong lòng. Cô ả này phiền phức thật, thanh mai trúc mã kiểu gì mà cứ đeo bám người ta mãi, và chính cái tin nhắn đến “ Không đúng thời điểm” đó đã khiến tôi đưa ra 1 quyết định táo bạo nhất từ trước tới giờ : “ Làm hợp đồng lâu dài với Chiến, quyết không để anh dính dáng lung tung với người mà tôi không ưa ngay từ lần đầu tiên gặp mặt”.
Chẳng biết có phải do bản tính háo thắng trỗi dậy mạnh mẽ quá hay không, cũng chẳng biết hay là do 1 nguyên nhân nào đó thúc đẩy, mà tôi lại dám đưa ra 1 quyết định động trời đến vậy. Hiểu theo nghĩa trần trụi, đó là : Tôi bỏ tiền để bao trai, để chiếm giữ người ấy là của mình.
Mọi người nghĩ thử xem, trước tới giờ trai theo tôi còn không hết, cứ mỗi tháng tôi lại chia tay 1 anh, và tôi luôn cảm thấy các mối quan hệ xung quanh mình đều chỉ là tạm bợ, có cũng được, không có cũng chẳng sao. Tôi đã làm tổn thương kha khá nhiều anh trong quá khứ, tôi cũng đã tự tin mình là người con gái mạnh mẽ, chẳng bao giờ để phụ thuộc vào bất cứ 1 ai, thế mà đến tận hôm nay, tôi lại phá lệ cho riêng người đàn ông này.
Chưa kể so với những người tình trước đó của tôi, Chiến thua thiệt hẳn về mặt tài chính, chỉ được cái có sức hút bề ngoài và cả sự tinh tế, hiểu được lòng tôi 1 chút. Tôi không biết rồi mối quan hệ này sẽ kéo dài được bao lâu, chỉ biết rằng hiện tại, càng gần anh, tôi lại càng cảm thấy có hứng thú, vui vẻ nhiều hơn và luôn trong tâm lý muốn chiếm giữ anh làm của riêng mình.
Chiến bước ra khỏi nhà vệ sinh, nửa thân dưới quấn bằng khăn bông trắng, nửa thân trên ở trần, để lộ các múi cơ tuyệt hảo, mắt tôi lúc này dán chặt vào body của ai đó không rời khiến người kia cũng thoáng chút ngại ngùng mà tùy tiện nói vu vơ :
– Nhìn gì mà chăm chú thế ?
Tôi nhoẻn miệng cười, khẽ reo lên :
– Nhìn anh.
– Đẹp không ? -Chiến vừa lau đầu, vừa hỏi.
– Cũng tàm tạm.
Chiến nghe thế thì khẽ cong môi :
– Đối với em là tàm tạm, nhưng đối với nhiều người khác đó là cả 1 kì quan đấy.
Tôi nghe thế thì bĩu môi, xùy 1 tiếng rõ dài.
Chiến tự nhiên tiến đến ngồi cạnh tôi, đưa khăn lau đầu cho tôi rồi ra hiệu :
– Lau đầu cho anh đi.
– Sao phải lau, anh có tay thì đi mà tự lau.
– Anh sẽ không lấy thêm tiền lần anh phục vụ trưa nay.
Tôi nghe xong mà nóng cả máu, rõ ràng anh ta đòi tôi chứ đâu phải tôi có nhu cầu đâu, vậy mà cũng tính toán cho được, lão này càng ngày càng ra oai tác quái đây mà, nhưng Chiến ơi, anh nhầm rồi, anh đụng nhầm người rồi anh ạ. Tôi hít 1 hơi thật sâu để cố gắng giữ chút bình tĩnh còn sót lại, sau đó nhận lấy khăn lau đầu từ tay Chiến, dùng hết sức bình sinh lau một cách đầy mạnh mẽ, Chiến có lẽ vì đau nên đã quát nhặng lên :
– Em làm cái gì thế, ngừng lại đi.
– Để tôi cho anh biết thế nào là lễ độ, cái tội dám đục nước béo cò với Phương Anh này.
Cứ mỗi lời tôi nói ra, tôi lại dùng tay ấn Mạnh vào Tóc Chiến khiến anh không chịu nổi mà khẽ rên lên những âm thanh xuýt xoa đầu hàng :
– Thôi anh xin em, em tha cho anh.
– Chừa chưa ?
– Rồi.
– Có dám đòi hỏi tôi nữa không ?
Chiếc xụ mặt, lắc đầu. Tôi nhìn anh, bật cười thành tiếng :
– Lần sau đừng có lỳ với em, em không phải dạng gái hiền lành đâu, nhớ chưa.
– Còn có lần sau ?
Câu hỏi của Chiến khiến tôi nhận ra là mình vừa lỡ lời, đúng, ý định của tôi là sẽ thuê Chiến làm người tình lâu dài, kí kết hợp đồng rõ ràng để người ấy thuộc quyền sở hữu của tôi cơ, tính lựa dịp soạn thảo cho xong hợp đồng, mời anh ta đi ăn nhà hàng rồi nói chuyện, ai ngờ lỡ lời luôn rồi, thấy Chiến cứ nhìn tôi chăm chăm như thể đợi câu trả lời của tôi, tôi bèn phải gật đầu giải thích, chẳng biết bắt đầu như thế nào để mọi thứ được nhẹ nhàng nhỉ, ngẫm mãi 1 lúc tôi mới ra được phương án dẫn dắt lão ấy :
– Này, tôi bảo.
– Em nói đi, anh vẫn đang nghe đây.
– Anh có muốn…đêm nào cũng tăng ca không ?
Tôi nói xong câu này, thấy gương mặt Chiến bất chợt đỏ ửng, anh nhìn tôi e ngại hỏi lại :
– Em có đủ sức không ? Anh thì sao cũng được.
Lão này hỏi một đằng mà cứ nghĩ thâm sâu làm gì không biết, tôi phẩy tay giải thích :
– Ý tôi không phải là thế, ý tôi là anh có muốn kiếm thêm nhiều tiền nữa không ?
– Anh có.
– Thế bây giờ tôi với anh làm hợp đồng dài hạn, tôi trả cho anh thêm tiền anh có đồng ý không ?
– Hợp đồng ?
– Phải, hợp đồng để bắt đầu cho 1 mối quan hệ mới. Trước giờ chúng ta chỉ giống kiểu tình 1 đêm, xong rồi thôi, không liên quan hay dính dáng gì với nhau nữa, nhưng bây giờ tôi muốn chúng ta không chỉ như thế, tôi muốn chúng ta hơn thế.
– Ý em là chúng ta sẽ trở thành người yêu ?
Tôi ngạc nhiên, há hốc miệng :
– Người yêu á ?
– Ừ, theo anh hiểu ý em là vậy.
Câu hỏi của Chiến khiến lòng tôi dấy lên cảm giác hoài nghi về chính mình ghê, tôi không nghĩ chúng tôi sẽ đến mức yêu nhau như thế, tôi chỉ nghĩ đơn giản tôi muốn Chiến trở thành bạn tình của mình. Chiến rồi thì cũng sẽ giống bao nhiêu người khác, anh đến và cho tôi cảm giác được sở hữu một món đồ nào đó hào nhoáng, thu hút, rồi đến khi tôi chán, thì mối quan hệ này cũng chấm dứt mà thôi. Nên tôi không muốn Chiến phải trải qua cảm giác giống những người trước đó, bị tôi chia tay trong đau đớn và rồi hận thù tôi nữa, và tôi nghĩ rằng tôi cần phải nói rõ cho Chiến hiểu, để sau này dù có chuyện gì xảy ra thì anh vẫn sẽ không oán trách tôi :
– Thực chất, điều tôi muốn là anh trở thành bạn tình của tôi.
– Bạn tình ?
– Ừ. Tôi cũng muốn chia sẻ thật lòng với anh như thế này. Bản thân tôi trước giờ chưa từng nghiêm túc thực sự vào bất cứ mối quan hệ nào cả. Tất cả những mối quan hệ đến và đi với tôi đều diễn ra rất chóng vánh, và tôi là người hiểu rõ cảm xúc của mình nhất, một khi tôi đã chán 1 cái gì đó, thì tôi sẽ vứt bỏ nó.
Chiến im lặng, anh nhìn thẳng vào mắt tôi, ánh mắt thâm sâu như muốn xoáy sâu trong tôi, để rồi mổ xẻ từng đoạn nội tâm phức tạp :
– Vì sao em lại không muốn nghiêm túc ?
Tôi chột dạ trước câu hỏi này, nghĩ mãi mới trả lời rõ được :
– Vì tôi không có niềm tin vào tình yêu, 1 chút cũng không. Thứ mà có thể giúp tôi tự tin nhất, đó là tiền. Có tiền, tôi có thể làm được tất cả những gì tôi muốn.
Chiến khẽ thở dài, anh không chất vấn sâu vào câu trả lời vừa rồi của tôi nữa, anh không như những người khác khi không hiểu rõ 1 cái gì đó là hỏi dí tôi tới tận cùng, anh để cho tôi thoải mái bộc bạch quan điểm của mình và gật đầu tôn trọng nó :
– Được rồi, anh hiểu.
– Vậy anh có đồng ý không ?
Chiến nhướn mày hỏi lại :
– Em sẽ trả anh bao nhiêu ?
– Anh có quyền đề xuất.
– Anh để em quyết định. Đối với em, tiền là thứ yếu, còn đối với anh, có điều khác còn quan trọng hơn cả tiền.
– Điều gì ?
Chiến không trả lời tôi, chỉ mỉm cười rồi vươn tay xoa đầu tôi thủ thỉ :
– Điều gì thì sau này em sẽ rõ.
Tôi gật đầu :
– Tôi muốn nói trước, vì tôi hiểu tính mình nên hợp đồng này chỉ kí ngắn hạn thôi có được không ?
– Thời gian như nào và nội dung hợp đồng là gì ?
Tôi đưa tay vân vê tà áo, bắt đầu ngồi liệt kê :
– Thời gian khoảng chừng 2 tháng thôi, nếu sau 2 tháng tôi vẫn còn cảm giác với anh, thì mình kí tiếp.
Chiến gật đầu đồng tình. Tôi tiếp tục :
– Trong hợp đồng tôi sẽ soạn thảo chi tiết và gởi anh sau, nhưng nội dung chủ yếu là anh sẽ trở thành người tình của tôi trong 2 tháng, dưới quyền kiểm soát và sở hữu của tôi, anh đi đâu, làm gì cũng phải nói với tôi, và đặc biệt là không được có bất cứ mối quan hệ ngoài luồng nào trong thời gian chúng ta kí kết hợp đồng.
Chiến cười nhẹ biểu tình :
– Giống mẹ quản lý con thế, em làm anh hơi lo đó nha.
– Anh an tâm, tôi chỉ muốn biết thông tin thôi chứ sẽ không xen vào việc cá nhân của anh đâu. Ít ra, anh cũng là người tình của tôi mà.
– Thế còn em, em có cập nhật với anh những gì em làm không ?
– Sao tôi lại phải cập nhật cho anh ?
Chiến nhún vai :
– Bởi vì chúng ta bình đẳng. Với cả anh cũng sẽ không bao giờ xen vào công việc cá nhân của em đâu, anh chỉ muốn biết em có khó khăn gì hay không, cần anh hỗ trợ gì hay không mà thôi.
Nếu là những người tình trước đây của tôi, 10 người thì cả 10 người đều đòi tôi phải báo cáo với họ mỗi ngày, họ sợ tôi có nhiều mối quan hệ rồi làm điều gì đó sau lưng họ, “ Cắm sừng” họ chẳng hạn, còn ở Chiến, anh lại đưa cho tôi 1 góc nhìn hoàn toàn khác. Anh bảo rằng anh muốn biết để nắm tình hình đặng hỗ trợ tôi. Câu nói này tự nhiên khiến trái tim tôi lỗi mất đi vài nhịp, chẳng hiểu sao hai viền mắt lại nóng đỏ, nơi khóe mắt hơi cay cay.
Tôi quay mặt sang hướng khác để dấu đi sự xúc động của bản thân mình, cố gắng hít 1 hơi thật sâu bảo lại :
– Được thôi.
– Khi nào em muốn chúng ta bắt đầu ?
– Ngay bây giờ.
Chiến liếc nhìn tôi, tủm tỉm cười, rồi nhanh chóng vươn tay kéo nhẹ eo tôi về phía mình, đặt lên trán tôi 1 nụ hôn phớt nhẹ :
– Tuân lệnh.
Bụng tôi khẽ reo lên vài tiếng ọt ẹt đầy xấu hổ, tôi nhăn nhó ôm bụng than thở :
– Em đói bụng.
– Để anh đi lấy đồ ăn cho em nhé.
– Vú sẽ thấy anh đó.
Chiến chau mày suy nghĩ 1 hồi, rồi bảo :
– Váy của em đâu, có cái nào rộng rộng không ?
– Để làm gì ?
– Để anh mặc vào, cho Vú khỏi nghi ngờ chứ còn gì nữa.
Tôi bụm miệng cười trước năng lực xử lý vấn đề của Chiến, đúng là bó tay toàn tập với anh.
Như dự đoán, Chiến vừa bước chân ra ngoài thì Vú nuôi đã cười khoái chí reo vang :
– Này cậu kia, mặc thế rách hết đồ của con bé.
– Nhưng mà nó đẹp Vú ạ. Cháu bê đồ ăn vào cho Phương Anh nhé.
– Ừ đi đi, có cần Vú đi mua cho cậu 1 bộ đồ mặc cho đàng hoàng không ? Chứ nhìn cậu tức cười quá.
– Không cần đâu ạ, để cháu mặc đúng với sở thích của cháu thôi Vú.
Tôi ngồi trong phòng, nghe hai người nói chuyện bên ngoài mà cảm thấy dễ thương ghê gớm, cái lão này mồm mép cũng thuộc dạng lão làng ấy chứ chẳng vừa.
Chiến mang cho tôi 1 Ly sữa và 1 cái bánh bao rồi để tôi ăn. Còn bản thân thì ngồi tựa cả người vào ghế với lấy điện thoại check tin nhắn, tôi vừa ăn, vừa để ý thái độ của anh, thử im lặng quan sát xem anh sẽ làm gì với cái tin nhắn ẩm ương kia, liệu anh có nhớ những gì mà tôi cả anh vừa giao kèo ban nãy hay không.
Anh cầm điện thoại được 1 lúc, tôi ăn cũng vừa xong, bèn bảo Chiến đi xuống nhà lấy giúp tôi cốc nước lọc. Khi Chiến vừa đặt điện thoại lên bàn rời đi, tôi nhanh chóng cầm điện thoại xem anh đã làm gì với tin nhắn của Lan Hà. Mở điện thoại ra, chẳng thấy Chiến thèm trả lời lại cô ta lấy 1 câu, xem ra, anh cũng biết điều nhớ giao kèo của tôi đấy chứ hả.
Tôi hài lòng vui sướng ngồi cười 1 mình ở trên giường, người nào đó mang nước lên thấy tôi đang ngồi cười như 1 con dở thì chủ động tiến đến đặt tay lên trán tôi rồi trêu :
– Em sao thế, uống nhầm thuốc gì à ?
– Không, tự nhiên thấy trong lòng vui vui.
– Hấp.
– Kệ em. Mà anh không đi ăn gì à ?
– Không. Anh đợi em ăn xong rồi anh cũng chuẩn bị về đi làm đây, sáng nay nghỉ mất 1 ca nên thể nào Sếp cũng mắng cho 1 trận.
Tôi cau mày :
– Ai dám mắng anh. Mắng thì nghỉ việc, không cần làm nữa.
Chiến áp hẳn hai tay vào má tôi, xoa xoa thỏ thẻ :
– Thôi nào cô nương, để anh đi làm, đây là công việc cả đời của anh, anh mà mất việc rồi sau này em cũng bỏ anh luôn thì anh biết sống sao ? Tiền đâu mà sống này?
Chiến nói thế thì tôi cũng thôi, tôi hiểu mỗi người đều có 1 thế giới riêng, tôi cũng còn không chắc sẽ cùng anh trong thời gian bao lâu thì làm sao có thể chen ngang bắt anh bỏ đi công việc của mình được.
Tôi gật đầu, không quên kéo tay anh dặn dò :
– Anh đi làm rồi tối về với em nhé.
– Ừ.
Tôi cũng chưa chịu buông tay Chiến, cứ dùng dằng mãi chẳng muốn để anh đi tẹo nào, Chiến nhìn tôi, băn khoăn hỏi :
– Còn gì nữa, nói lẹ để anh đi nào.
– Nhớ trả lời tin nhắn của em, khi em nhắn thì nhớ trả lời nhé.
– Ừ anh biết rồi, anh đi nha.
Tôi kéo mạnh tay Chiến thêm 1 lần nữa khiến anh đổ giật người về phía tôi, rồi tôi nhanh chóng đặt lên môi anh 1 nụ hôn nhẹ như để khẳng định chủ quyền, không quên bảo :
– Tạm biệt anh.
Chiến im lặng ngơ ngác, có lẽ hơi sock vì sự chủ động vừa rồi của tôi, mãi 1 lúc mới thẳng người, cười lại với tôi.
PS : Mọi người thấy cặp đôi này có đáng yêu không nào ? Cô tung thì cậu hứng, mà cậu tung thì cô nhận. Duyên phận đã bảo rằng 2 đứa bắt buộc phải yêu nhau, có rời nhau đằng trời cũng không thoát được đâu. Ahihi. Mọi người tym tym cho tình yêu ngọt ngào của 2 bạn trẻ nhá ❤.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!