Liên Quân Mobile: Du Hành Athanor - Chương 40: Đá bóng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
82


Liên Quân Mobile: Du Hành Athanor


Chương 40: Đá bóng


Cuối cùng thì tôi cũng đến được lâu đài Khởi Nguyên. Nơi này thật rộng làm sao. Chắc tôi có đi cả ngày cũng chưa đi hết được nơi này đâu.

Tôi cảm thấy mình thật bơ vơ trong lâu đài. Bất chợt Alice gõ đầu tôi một cái:

– Này!

– Hả có chuyện gì vậy?

Alice hỏi:

– Rốt cuộc là nhóc đến đây để làm gì vậy?

– Em đến đây chơi thôi.

– Rảnh gớm.

Tôi thở dài:

– Thật ra em có kế hoạch định quay về Trái Đất và dẫn mọi người đến đó một chuyến, nhưng rồi Nakroth không đi. Krixi cũng bỏ luôn. Payna thì đi tuần tra rừng rồi.

– Vậy à? Thật ra ở đây cũng chán không kém. Mọi người hầu hết đều đi làm nhiệm vụ rồi, chả mấy ai rảnh rang mà đi chơi đâu. Nhưng đôi khi cũng được vài ngày nghỉ đấy.

Tôi ngạc nhiên:

– Thế hôm nay có phải ngày nghỉ không?

– Không.

– Thế… sao chị vẫn ở đây vậy?

Alice cười:

– Chị thích đi chơi hơn là làm việc. Làm việc chán lắm, chẳng thú vị gì cả.

– Đi chơi thế này, lỡ quân địch kéo tới đánh úp thì phản ứng sao kịp?

– Nhóc này, nhóc có cảm giác chán khi suốt ngày cứ phải ở trong phòng không?

Tôi gật đầu:

– Có chứ.

Nhưng thật sự thì ngày nào tôi cũng ở trong phòng lướt điện thoại và chơi liên quân thôi. Tôi đã chán ngán cuộc sống như thế nhưng chẳng làm gì được.

– Vậy giờ mình đi chơi đi.

Tôi hỏi:

– Chơi ở đâu?

– Mình qua khu rừng Chạng Vạng chơi đi.

Tôi giật mình:

– Hả? Nữa hả?

– Có gì chứ, chị đi chơi ở đó không à.

– Má ơi… sao cuối cùng mình cũng quay lại chỗ cũ thế này… Chị còn trò gì khác chơi không?

Alice nghĩ một lúc rồi kêu lên:

– A chị nhớ ra rồi. Ngày trước chị Butterfly có đến hang lâm tặc của tên Nakroth và đã thực hiện một màn ám sát ở đấy. Nhưng cuối cùng thì cô ấy mang về một cái gì đó lạ lắm.

– Cái gì lạ?

– Nó có hình tròn, rồi có mấy cái hình màu đen trên đó.

Tôi giơ tay:

– Thôi em thua. Chị tả kiểu đó thì em tưởng tượng không ra nổi đâu.

– Để chị lấy cho nhóc xem. – Alice chạy đi. Tôi vội chạy theo.

Cứ tưởng là vật gì bí ẩn lắm, ai dè khi nhìn thấy tôi cười phá lên:

– Ha ha, chỉ là quả bóng đá thôi mà. Chắc là của tên Huvai đây. Bóng tốt nhỉ.

Tôi vừa nói vừa vỗ mấy cái vào quả bóng.

– Chắc chị chơi nhiều lắm nhỉ?

– Chơi thì chơi nhưng chị không hiểu cách chơi. Chỉ đơn thuần là chị thảy lên rồi chụp, chán quá nên chị bỏ luôn.

Tôi cười:

– Thế là không được rồi. Em sẽ chỉ cho chị chơi. Nhưng… chị có bộ đồ nào gần giống bộ đồ em đang mặc không? – Vừa nói tôi vừa chỉ vào bộ đồ Juventus đang mặc.

– Hình như là có. Để chị lục xem.

Cuối cùng thì Alice cũng đã có đồ để mặc. Nhưng rồi tôi nghĩ: “Không có giày thì đá hơi gắt đấy.”.

*

Đang cùng với Alice đến khu rừng Chạng Vạng tìm chỗ chơi bóng thì tôi nhìn thấy một trận hỗn chiến. Nhìn trong đám đông, tôi nhận ra Murad, Triệu Vân, Lữ Bố, Ryoma và Ormarr. Alice vội chạy vào can ngăn:

– Dừng lại!

Cô tung cả Dòng chảy thời không ngừng vụ đánh nhau lại.

Sau khi ổn định lại, Alice hỏi:

– Tại sao các anh lại đánh nhau?

– Bọn ta… tỉ thí võ…

Tôi thở dài:

– Trời ạ. Đánh nhau kiểu này thì chết rồi.

Ryoma hỏi Alice:

– Thằng này là ai vậy?

– Nó là người của khu rừng Chạng Vạng đấy.

– Em đi chơi nữa đó hả Alice? – Lữ Bố hỏi.

Alice gật đầu và cười. Tôi nảy ra ý tưởng:

– A, mọi người đi đá bóng không?

– Đá bóng hả? Là sao?

Tôi bảo:

– Đi đi rồi biết. Chơi không?

Ormarr can ngăn:

– Mình còn nhiệm vụ nữa đó..

Triệu Vân gạt phắt:

– Kệ đi! Còn lâu nữa mới tới giai đoạn nghỉ, mình cứ chơi thôi.

– CHƠIII…!!! – Mọi người đồng thanh. Tôi yêu cầu mọi người tìm một bộ đồ nào đó cho giống với bộ đồ tôi đang mặc để chơi bóng.

Đang đợi, chợt tôi có cảm giác như ai đang theo dõi tôi.

*

Một cuộc hành quân đến khu rừng Chạng Vạng. Tôi quyết định tổ chức trận bóng tại thảo nguyên, khi bề mặt khá giống với sân cỏ. Tôi tạo hai cái khung thành, cùng với việc đốt cháy cỏ tạo thành đường biên sân, vòng cấm,…

Tôi bảo:

– Đợi em chút nhé.

Rồi tôi chạy về căn cứ của khu rừng Chạng Vạng. Vô tình tôi đi ngang qua chỗ của Payna và Tel’Annas đang đi. Payna ngạc nhiên:

– Ơ đó là thằng nhóc Hùng mà. Nó đi đâu thế nhỉ?

– Chắc nó đi chơi thôi.

Payna chợt nhớ ra việc quan trọng:

– Chết rồi! Krixi!

– Ý ngươi là sao?

Cô định nói về việc Nakroth đang ở nhà với Krixi, nhưng đột nhiên Payna nghĩ: “Nhỡ nữ vương nổi giận thì hỏng bét.”. Tel’Annas hỏi:

– Krixi bị làm sao?

– Dạ dạ… là Krixi hôm nay ở nhà một mình nên…

– Ối trời ạ, thế mà cũng chết.

Một lúc sau,,tôi dẫn một băng đi ra ngoài “sân bóng”. Payna thắc mắc:

– Ơ thằng nhóc này làm gì thế nhỉ? Thần thấy có Toro, Kil’Groth, Zuka, Zill với Cresht.

– Đi theo xem bọn chúng làm gì. – Tel’Annas ra lệnh.

*

Sau khi mời được mọi người vào sân bóng, tôi phổ biến luật:

– Luật chơi là dùng chân đưa bóng vào bên trong khung thành. Tuyệt đối không dùng tay.

– Đơn giản thế thôi à?

Tôi bảo:

– Chưa. Sẽ có một người chặn bóng và được phép dùng tay bên trong khung thành. Tuy nhiên, người đó chỉ được dùng tay trong vòng cấm, tức là khu vực đó đó. – Tôi chỉ.

Rồi tôi rút hai tấm thẻ trong túi.

– Đây là thẻ vàng, khi một người phạm lỗi thì em sẽ rút thẻ. Nếu lãnh hai thẻ coi như bằng thẻ đỏ. Thẻ đỏ là lỗi rất nặng. Nhận thẻ đỏ là phải rời khỏi sân ngay lập tức.

– Thế khi nào bị thẻ vàng?

Tôi đáp:

– Trong trò này có rất nhiều tình huống phạm lỗi, khi nào xảy ra em sẽ giải thích. Chúng ta bắt đầu.

Sau khi cho hai đội xếp đội hình xuất phát thì tôi phải cười.

Đội hình của khu rừng Chạng Vạng (RCV)

+ Thủ môn: Toro

+ Tiền đạo: Kil’Groth, Zill, Cresht, Zuka.

Đội hình của lâu đài Khởi Nguyên (LKN)

+ Thủ môn: Ormarr

+ Hậu vệ: Lữ Bố, Triệu Vân, Arthur, Ryoma.

Tôi ngơ ngác:

– What đờ…

Một bên là siêu tấn công, còn một bên là siêu phòng thủ. Tôi thổi còi:

– Tuýt! Trận đấu bắt đầu!

Trận đấu bắt đầu với lượt giao bóng thuộc về RCV. Kil’Groth nhận bóng chạy lên phía trên. Lữ Bố bảo:

– Mọi người, chặn nó. Sẵn sàng đi.

Bọn họ đứng bốn người đứng chặn ngay trước khung thành. Nhưng không ngờ, Kil’Groth xử lí rất điệu nghệ, vượt qua hàng thủ bốn người trên một đường thẳng mà không bị ai cản nổi. Kil’Groth sút. Không vào! Bóng đã nằm trọn trong tay của Ormarr.

Cậu ta chuyền bóng cho Lữ Bố. Ngay lập tức, cậu ta vượt lên trên.

– YA! – Cresht lao vào cướp bóng.

– Chết rồi!

Cresht xông lên. Zill chạy xông lên trước, vượt qua hàng thủ của LKN. Zill hét lớn:

– Đưa bóng cho tao!

– OK! – Cresht bấm một đường bóng cho Zil. Zill đánh đầu. Vào!

RCV mừng không thể tả khi họ vừa có một bàn thắng đầu tiên dành cho đội. Nhưng tôi tuyên bố:

– Không công nhận bàn thắng.

– Cái gì? Vậy là thế nào? – Zill bay tới nắm áo tôi.

– Ẹc… để em giải thích…

Rồi tôi thở hồng hộc lấy hơi và nói:

– Khi chuyền, nếu người nhận bóng chạm vào bóng khi phía trước không có ít nhất một hậu vệ đối phương thì coi như là lỗi việt vị. Alice xác nhận điều đó.

– Con bé này cũng biết sao?

Tôi lẩm bẩm:

– Mới dạy cho nó chứ đâu.

Trận đấu tiếp tục. RCV vẫn chơi chiến thuật tấn công toàn bộ, còn LKN chơi chiến thuật thủ toàn bộ. Chính vì thế, liên tục là thế trận một chiều khi RCV là đội kiểm soát bóng nhiều hơn. Tuy vậy không có bàn thắng nào được ghi.

Trước tình hình không thể xuyên nổi hàng phòng ngự dày đặc của đội bạn, Zill tập hợp toàn đội lại và bàn chiến thuật.

– Chúng ta phải chia đội hình ra thôi.

– Chia ra sao sút? – Zuka thắc mắc.

Zill chỉ đạo:

– Cresht và tôi sẽ ở phía sau, hai người ở tuyến trên chịu khó chuyền qua lại. Làm như thế bọn chúng sẽ chóng mặt và dễ đá vô hơn.

– Được! – Mọi người đồng thanh, rồi dàn vào vị trí mà Zill đã chỉ đạo.

Ormarr phát bóng lên cao. Mọi người hoàn toàn bất ngờ với pha tấn công này. Thủ môn của RCV không thể xử lí kịp trong tình huống này, và kết quả là bóng lăn vào lưới trong sự ngơ ngác của các cầu thủ trên sân cũng như trọng tài. Tôi thổi còi:

– Bàn thắng được công nhận! 1 – 0 dành cho LKN.

*

Zill giữ bóng, rồi chuyền lên cho Kil’Groth. Một pha kết hợp với trò chơi chuyền bóng nhỏ giữa Kil’Groth và Zuka.

– Zuka! Qua bên này.

– Được! – Zuka chuyền qua cho Kil’Groth. Cậu ta vượt qua Lữ Bố.

Triệu Vân đột phá tốc độ chạy vào kèm Kil’Groth. Nhưng cậu ta không thành công khi bóng lại chuyền sang Zuka.

Bất ngờ Ryoma gạt được bóng ra khỏi chân Zuka. Hắn chuyền về cho Ormarr.

– Làm như vừa rồi đi.

– Được. – Ormarr ngồi xuống ôm bóng. Tôi thổi còi:

– TUÝT!

Rồi tôi chạy lại rút ngay chiếc thẻ vàng với Ormarr. Cậu ta ngạc nhiên:

– Ủa chuyện gì thế?

– Khi đồng đội chuyền bóng về cho thủ môn thì thủ môn không được dùng tay. Sút phạt!

Tôi đặt bóng ngay vạch vòng cấm. Rồi tôi lập hàng rào chặn bóng. Kil’Groth là người sút bóng. Zuka đứng bên trong hàng phòng thủ.

Kil’Groth sút. Không vào! Bóng chạm xà ngang và văng ra. Zuka chạy tới bóng, nhưng Triệu Vân gạt chân không cho Zuka chạy tới. Tôi thổi còi, rồi rút thẻ vàng:

– Anh phạm lỗi gạt chân đối thủ.

Rồi tôi chỉ ngay vào chấm phạt đền. Zuka lãnh trách nhiệm sút phạt đền. Kil’Groth cũng như tất cả đồng đội của LKN ở bên ngoài vòng cấm. Tôi bảo:

– Khi nào Zuka chạm vào bóng thì mới được chạy vào rõ chưa?

Ormarr ngơ ngác:

– Ơ thế là một mình ta chặn cú sút này à?

– Phải. Đây là phạt đền.

Tôi thổi còi. Zuka sút. VÀO! Zuka đã đánh bại Ormarr trên chấm phạt đền. 1 – 1.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN