Bạn Giường (h+) - Chương 8: Sống chung (h)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
2342


Bạn Giường (h+)


Chương 8: Sống chung (h)


Nụ hôn vừa kết thúc, Anh Kỳ bắt đầu chao mày nói bằng giọng khó hiểu “Thiện Hành sau anh lại ở đây” Thiện Hành không chú ý đến lời Anh Kỳ nói tay chân nhanh nhẹn cởi hết quần áo trên người mình vứt xuống sàn nhà, dùng sức dạng đôi chân dài trắng trẻo của Anh Kỳ ra, cho côn thịt của mình vào trong hoa huyệt, không có màng dạo đầu khiến cho việc đưa côn thịt vào hoa huyệt của Anh Kỳ vô cùng khó khăn. Ba phút sau côn thịt mới hoàn toàn được đưa vào hoa huyệt, hai người cùng rên lên một tiếng “A” Thiện Hành bắt đầu duy chuyển, người hơi cuối xuống áp mặt vào tai cô thì thầm.
“Anh Kỳ phía dưới của con bóp chặt quá” Anh Kỳ cảm thấy có một chút đau từ phía dưới truyền đến liền vặn người sang một phía, “Thiện Hành em đau quá” Thiện Hành nhận thấy cách xưng hô của Anh Kỳ có chút khó hiểu muốn hỏi Anh Kỳ, nhưng cảm thấy trong hoàn cảnh này không tiện nên bỏ qua, Phía dưới của Anh Kỳ bắt đầu có phản ứng liền nhẹ nhàng rên rỉ “Thiện Hành ư…ư…nhẹ một chút em đau quá ư…ư” Thiện Hành nghe Anh Kỳ nói xong cũng rất muốn chậm lại nhưng phía dưới lại bảo anh đâm nhanh hơn nữa, Thiện Hành cố kìm nén thở dốc ôm Anh Kỳ vào lòng đỡ cô đứng lên, còn mình thì nằm xuống mặc cô ở trên người mình chậm rãi lên xuống “A…ư…ư Thiện Hành sướng quá a…em…chết mất” Thiện Hành đưa tay lên eo Anh Kỳ hỗ trợ cô lên xuống.
“Không gọi anh là dượng nữa sau” cô lắc đầu sờ loạng ngực anh “Không phải…ư…ư anh không thích em gọi anh là dượng sau…a…a” Thiện Hành vỗ mạnh vào mông Anh Kỳ, khiến cô cảm nhận được một chút gì đó gọi là tê dại.
“Anh Kỳ nhà ta bắt đầu nghe lời rồi sau” cô cười gượng, cố gắng duy chuyển lên xuống bằng dáng vẻ khó khăn chậm chạp.
Thiện Hành nhìn dáng vẻ bây giờ của cô có chút buồn chán cố đưa mắt nhìn xung quanh, Anh Kỳ nhìn anh bĩu môi, “Tạ Thiện Hành anh đang khinh thường em à!” anh nhắm mắt lại rồi nhẹ nhàng mở ra “Không, anh chưa từng khinh thường em đâu rùa con à” cô trợn mắt tức giận đấm vào ngực anh mà nói “Đáng ghét biểu cảm bây giờ không gọi là khinh thường chứ gọi là gì” Thiện Hành nắm chặt cánh tay Anh Kỳ.
“Em có biết tốc độ của con báo khi nhìn thấy con mồi sẽ như thế nào không” vừa vứt câu, Thiện Hành xoay người đặc cô ở dưới thân, dùng hết sức mà đâm vào, “A…ư…a chậm lại… Thiện Hành em ra…chậm lại” Thiện Hành không quan tâm những gì Anh Kỳ nói cứ điên dại mà đâm vào, những cú đâm vào của anh giống như một cái máy khoang, càng đâm thì càng sâu, càng mãnh liệt.
“A…Thiện Hành em rách mất…chậm lại…ư…ư” anh cúi người hôn nhẹ lên ngực cô rồi dùng lưỡi liếm nhẹ nhàng cắm nút giống như một đứa trẻ.
“Ư…Thiện Hành em sướng…a…em muốn nữa” Anh nhẹ nhàng rút côn thịt ra đỡ ngồi dậy, đưa côn thịt đến trước mặt cô, cô cười rồi đưa vào miệng, anh vuốt ve mái tóc dài của cô “Anh Kỳ miệng nhỏ của em vẫn là giỏi nhất, dọn tới sống chung với anh đi” cô ngẩn đầu nhìn anh ra hiệu giống như muốn biết lí do “Lúc sáng quản lí chung cư gọi anh đến, họ nói sẽ phá chung cư này xây dựng một khu chung cư cao cấp mới, cho nên yêu cầu mọi người trong chung cư dọn đi, kèm theo đó là một số tiền đền bù nhỏ.”
Cô rút côn thịt ra khỏi miệng, nhẹ nhàng vuốt ve mấy cái, “Họ cho chúng ta thời gian là bao nhiêu” anh tiếp tục đưa côn xuống hoa huyệt thúc nhẹ.
“Một tuần” đôi môi anh, áp nhẹ lên nụ hoa của cô từ từ cắn nút, “Thiện Hành em…ư…ư không đến đó sống đâu” nghe xong anh cắn một phát lên nụ hoa trước ngực đến khi trong miệng có mùi tanh mới dừng lại, chầm chậm hỏi cô “Sau vậy?” cô choàng tay lên cổ anh thì thầm “Em dọn đến đó anh sẽ cảm thấy khó xử” anh dùng tay gõ lên trán cô, “Đồ ngốc em không nói, anh cũng không nói đố ai biết được chứ” thấy cô có vẻ khó xử anh tiếp tục câu chuyện “Vợ anh đi ra ngoài suốt có khi cả tuần mới về, con anh thì chỉ nằm trên giường, ngoài ra chỉ còn dì giúp việc lớn tuổi của Tạ gia sai đến để giúp việc vặt trong nhà em còn sợ việc gì nữa” cô thở dài suy nghĩ, ngoài cách này ra thì không vòn cách nào nữa, nhưng dì cô lại là cả một vấn đề lớn “anh cho em thời gian suy nghĩ được không” anh có chút khó chịu nhìn cô “Một ngày” cô im lặng ngầm đồng ý.
Hai người lại tiếp tục trận chiến ở trên giường.
Thiện Hành xoay người Anh Kỳ lại từ phía sau đút côn thịt nóng ấm vào, Anh Kỳ sung sướng rên nhẹ một tiếng “Ưm” Thiện Hành liên tục duy chuyển khiến hoa huyệt co rút không ngừng “Bảo bối, cứ nghĩ đến việc sau này ngày nào cũng có thể làm việc này với em thì còn gì sung sướng hơn” cô nắm chặt ra giường rên rỉ “Thiện Thành nhẹ thôi em đau quá…ư…ư em ra rồi ư…ư” Thiện Hành áp đôi môi lạnh buốt của mình xuống đôi môi nóng ấm của Anh Kỳ, đầu lưỡi của hai người quấn lấy nhau được một lúc, Thiện Hành dùng sức xoa nắn hai nhụy hoa nhỏ của Anh Kỳ, khiến cô đâu đến nước mắt tuôn trào, cố sức đẩy anh ra, nhưng đàn ông luôn dành thế thượng phong khiến cô dùng sức cách mấy cũng không thể đẩy anh ra.
Một lúc sau anh mới cảm nhận được vị mặn của nước mắt đang từ khóe mi cô lăn dài trên má liền lập tức rời khỏi người cô, lấy tấm khăn giấy trong hợp trên bàn cạnh giường rồi nhẹ nhàng lao nước mắt cho cô “Anh Kỳ, anh xin lỗi, anh thành thật xin lỗi, lần sau anh sẽ chú ý” cô hất tay anh ra bắt đầu hết lên, “Anh lúc nào cũng vậy hết, không bao giờ suy nghĩ cho em, chỉ ham muốn dục vọng riêng của mình” anh ôm cô vào lòng, vuốt ve cơ thể non nớt của cô. “Anh Kỳ, anh hứa từ nay về sau sẽ quan tâm đến suy nghĩ của em” nói rồi anh khẽ đặt lên trán cô một nụ hôn cuối cùng anh phải kết thúc sớm việt giao hoan vừa rồi, chỉ ôm trọn cô vào lòng đánh một giấc đến sáng.
Ánh nắng mặt trời bắt đầu bừng tỉnh chiếu nhẹ nhàng lên các tán cây ngoài ô cửa sổ, tiếng chim hót líu lo xung quanh làm cho cảnh vật nơi đây trở nên yên bình, một buổi sáng như thường lệ của Anh Kỳ lại bắt đầu. Cô nhẹ nhàng thua dọn chiến trường của đêm hôm qua, mở tủ lấy quần áo kiểng chân nhẹ nhàng đi vào phòng tắm, cuối cùng nhanh chân chạy xuống nhà đón xe buýt đi đến siêu thị gần nhất để mua đồ về làm đồ ăn sáng.
Đúng bảy giờ bốn mươi lăm, Anh Kỳ đã quay trở về nhà, lúc đi ngang qua phòng ngủ cô liền mở cửa kiểm tra xem anh đã thức chưa, thấy anh còn đang yên giấc, cô chạy vội vào phòng ăn chuẩn bị bữa sáng cho hai người.
Ánh nắng chói chang bắt đầu chiếu lên gương mặt thanh tú của Thiện Hành, khiến anh khó chịu đến nhíu mày anh nhẹ nhàng quay người sang phía sau, đưa tay sờ loạn cả giường để tìm hơi ấm của người con gái đêm hôm qua, một lúc lâu anh mới giật mình mở mắt rồi nhìn xung quanh, đưa tay lấy áo choàng tắm vội bước xuống giường.
Anh mở cửa phòng nhìn xuống phòng ăn thì thấy dáng người cao gầy của cô đang lay hoay làm thức ăn, anh mỉm cười, nhẹ nhàng bước đến gần dùng tay vòng ra phía trước ôm chầm lầy eo cô, tiếp đến áp sát vào tai cô thì thầm, “Bảo bối dạy sớm thật, anh còn tưởng mới sáng sớm đã có anh nào đến đưa em đi rồi chứ” vừa nói xong anh cắn nhẹ lên tai cô, khiến cơ thể cô bắt đầu có phản ứng, “Ưm… Thiện Hành anh thật là, thả em ra, thả em ra, em phải làm đồ ăn” Thiện Hành đưa tay lên ngực cô bắt đầu xoa nắn, hơi nóng từ cơ thể anh bắt đầu từ chút một quấn lấy cô, khiến cho cơ thể cô run lên từng nhịp “A…Thiện Hành thả em ra, anh không đói sau, thả em ra” nghe xong khóe miệng anh cong lên tạo thành nụ cười “Đói chứ nhưng em trai của anh đói hơn” cô có chút khó hiểu từ ‘Em trai’ mà anh nói là gì, cho đến khi anh nắm lấy tay cô áp xuống côn thịt nóng ấm của anh khiến cô đỏ mặt. Cô xoay người cúi đầu nói “Vậy em trai của anh muốn thế nào đây” anh đặt tay lên miệng cô, cô hiểu ý nhẹ nhàng khụy gối xuống sàn nhà, vén vạt áo choàng sang một bên rồi nhẹ nhàng vuốt ve côn thịt vài cái, dùng lưỡi liếm nhẹ đỉnh đầu côn thịt, sau đó liếm đến toàn bộ côn thịt to lớn cuối cùng đưa nó vào trong dùng miệng ngậm chặt lấy nó nhẹ nhàng cho ra rồi cho vào.
“Anh Kỳ của anh là giỏi nhất, nhưng còn phải học nhiều kĩ năng hơn để có thể làm anh sung sướng được” phía dưới của cô đang phản ứng kịch liệt như mong chờ cái gì đó đâm vào, trong lúc vô ý cô đưa tay xuống phía dưới từ từ xoa nhẹ nhẹ hoa huyệt, anh bị hành động vừa rồi của cô làm cho phấn khích lập tức buôn lời trêu chọc, “Thế nào hứng lên rồi phải không có cần anh giúp em thoải mái hơn không” cô gật đầu, anh nâng cầm cô lên cười “Cầu xin anh đi” cô khó chịu đến nước mắt ước đẫm “Thiện Hành, em cầu xin anh cho vào bên trong của em đi” anh áp nhẹ môi lên má cô, nhẹ nhàng dạng đôi chân trắng nõn của cô ra, áp côn thịt vào nơi ẩm ướt đó, cảm giác khoái lạc đã truyền đến khiến cô run nhẹ nhàng vì sung sướng. “Ưm…Thiện Hành dùng hết sức lực của anh, đưa em lên đỉnh như lần trước nữa đi…ư…ư” anh giữ chặt hông cô nhẹ nhàng nhấp vào “Anh Kỳ, tuy anh không phải là người đàn ông đầu tiên mà em yêu và cũng không phải người đầu tiên chạm vào người em, nhưng anh hứa sẽ là người đàn ông cùng em đi hết quãng đời này” vừa nói xong anh liền hôn sâu vào môi cô, hai đầu lưỡi bắt đầu quấn lấy nhau hơi thở bắt đầu hòa quyện vào nhau, đến khi hơi thở bắt đầu hỗn loạn mới dừng lại.
Cô nhẹ nhàng dùng tay lau đi những giọt mồ hôi đang chảy dài trên trán của anh, thì thầm vài lời, “Thiện Hành, tuy anh chỉ là người đàn ông thứ hai chạm vào cơ thể nhưng em hứa sẽ mãi là người phụ nữ khiến anh không thể nào quên” khi nghe hết những gì từ niệm của cô nói ra, đôi mắt anh bừng sáng.
Từ trước đến nay anh cho rằng cô cũng giống như những người phụ nữ trước đây anh từng gặp qua, vì tiền có thể dạng chân ra cho bất kỳ tên đàn ông nào đâm vào, có trăng quên đèn, ăn cháo đá bát,…nhưng sau khi tiếp xúc nhiều với cô, anh lại nhìn cô với ánh mắt khác, một cô gái năng động, dễ gần và dễ bị khích thích bởi một số vấn đề khác, một cô gái đang tuổi mới lớn khiến anh ngày đêm khao khát chiếm hữu, là thứ khơi dạy dục vọng trong anh.
Anh đỡ cô ngồi lên người mình, hai tay anh đặt ra khía sau chịu lực để cô tự do di chuyển.
Bây giờ anh mới có thời gian để ngắm cơ thể người bạn tình này, gương mặt dễ nhìn, mái tóc mềm mại, làn da trắng mịn, đôi chân dài, cánh tay đang chóng phía sau cũng uyển chuyển không kém cái lưỡi trong miệng, bộ ngực nãy nà cùng nụ hoa cũng ửng hồng, mông to hình quả đào hoa huyệt nhỏ xinh lúc nào cũng ướt như chờ đợi côn thịt của anh lắp đầy, chính nó cơ thể mà anh ngày nhớ đêm mong chỉ còn ít hôm nữa sẽ mãi mãi thuộc về anh.
“Ư…ưm…Thiện Hành anh nghĩ đi đâu vậy,…ưm đổi tư thế đi em nổi quá” anh rút côn thịt ra xoay người cô lại chóng tay lên thành bếp, một chân đặt trên vai anh, côn thịt từ phía sau đâm thẳng vào.
“Bảo bối em thấy tư thế này tuyệt vời chứ, vài năm trước tại nơi này và chính tư thế này, anh đã làm tình với dì em trước mặt em, nhớ lại vẫn không sướng bằng bây giờ nhỉ” cô sướng đến mức chỉ biết lắc đầu, “ưm,…a..ư em chỉ nhớ những lần anh tắm cùng với em hay dùng lưỡi liếm vào hia huyệt của em thôi…ư” nghe cô nói nhẹ nhàng rút cô thịt ra, khụy gối xuống sàn nhà dùng lưỡi liếm xung quanh hoa huyệt của cô, cô giật mình trợn mắt hét lên “A…Thiện Hành dừng lại, dừng lại đi, đừng liếm nữa dưới đó bẩn lắm, Thiện Hành a…ư, dừng lại” anh biết rõ cô đang sướng, giả vờ không nghe cứ liếm sâu vào, cô biết rõ nói thế nào anh cũng không dừng lại đành mặt cho anh liếm láp.
Đột nhiên có thức gì đó sắp trào ra khỏi hoa huyệt của cô, theo bản năng cô liền vùng vẫy “A…Thiện Hành dừng lại em ra, dừng lại em ra” anh nghĩ cô đang nói đùa cứ làm theo ý mình, ai ngờ cô vừa vặn người khép chân lại thì một làn nước bắn ra, rơi vào người anh không ít, cô đỏ mặt “Đã nói là em sắp ra rồi mà” anh cười khổ rồi đi vào nhà tắm.
Ăn cơm xong cô tiễn anh xuống chỗ đậu xe, anh vuốt ve gương mặt cô thì thầm, “em suy nghĩ kỹ rồi gọi cho anh” cô gật đầu nhìn theo bóng xe anh rời đi rồi lặng lẽ bước lên nhà.
Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN