Loạn Luân Thì Đã Sao?
Chương 18
5 phút sau—
– Thưa cô, lớp có 2 bạn chưa làm bài tập về nhà là Duy Anh với Vân Hy ạ! – Tên lớp trưởng đeo kính cận dày cộp nộp bảng danh sách lên cho cô giáo rồi trở về chỗ ngồi.
Cô nhìn qua một lượt rồi cất tiếng:
– Hai bạn đứng lên!
Nghe vậy cả hai người cùng đứng không chút do dự:
– Sao hai em không làm bài tập?
Cô chăm chú quan sát từng cử chỉ của hai người, nhưng đáp lại chỉ là sự im lặng, cô nói tiếp:
– Hmmm, không nói à? Vậy thì đứng lên bảng để cô phạt nhé?
Nghê cô nói vậy xong, bọn lớp bên dưới hò hét một cách điêu luyện làm hai người, dù không muốn cũng phải lên.
– Yosh, giờ cô sẽ nêu cách phạt của cô. – Cô ngậm ngừ một lát rồi nói tiếp – Hai đứa hôn nhau đi.
-…. –
– HỂỂỂỂỂỂỂỂỂỂỂỂỂỂỂỂỂỂỂỂỂỂỂỂỂỂỂỂỂỂỂỂỂ??????????????????????????????????????????????????????????
Sau một hồi ngu ngơ, cả hai người mới load được cô giáo nói gì, lại thêm cái sự ồn ào bên dưới của những thanh niên cục súc và những đứa hủ nữ không thể yêu thương nổi nên hai người càng sốc hơn:
– Hôn đi! Hôn đi! Hôn đi!
Anh ngước sang nhìn cậu, cậu đã đỏ bừng mặt, biết vậy, anh đành xin cô:
– Có thể làm cái khác thay cho hôn được không cô?
Sau một hồi suy nghĩ lâu la, cô đã đưa ra một quyết định sống chết:
– Em có người em yêu trong lớp này không hả Duy Anh?
Câu hỏi của cô đến thật bất chợt như chạm đúng tim đen của anh, anh ngập ngừng từng đoạn:
– D…ạ…d..ạ….có—
– Thế thì hay quá! Em tỏ tình được với người em yêu thì cô sẽ không phạt gì nữa!
– Vậy thì em sẽ hôn người em yêu coi như là tỏ tình được không cô?
– Ồ!!!!!!!!!!!!!!!
Bao nhiêu tiếng rì rầm cứ càng ngày càng to hơn chỉ để giải đáp câu hỏi
” Là ai vậy? ”
– Cả lớp trật tự! – Tiếng lớp trưởng vang lên như cứu rỗi những con tim bé bỏng đang ngủ gà ngủ gật bên dưới.
– Cũng được, cả lớp hãy xem là ai nhé?
– Vậy thì……
Anh quay sang, nâng cằm Hy, hôn nhẹ một cái rồi chạy ra ngoài để lại bao ánh mắt tràn đầy dục vọng của bọn nó, để lại cả sự xấu hổ của Hy cũng như niềm hạnh phúc của cô Lan ( cô là hủ =__=)
Bọn hủ nữ trong lớp nhìn nhau mà rớt cả nước mắt, như kiểu sau bao nhiêu năm cuối cùng cũng được xem HD.
Hy – ôm mặt đỏ ửng – chạy đi thật nhanh – ra ngoài hành lang và đụng.
– A, xin lỗi, tôi hơi vội!! – Hy ôm cái trán hơi đỏ đỏ của mình, người này cao thật
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!