Một Hồi Mộng
Chương 36: Xuân Sắc Trong Đêm
Người đến là hai cô gái, bởi vì nhìn vào dáng người uyển chuyền từ bờ eo cho đến cặp đùi chỗ nào cũng thon gọn, đôi môi gợi tình đỏ thắm cùng hai cặp ngực no đủ càng tôn lên vẻ đẹp kiều diễm cho chủ nhân đang sở hữu chúng nó, bộ ngực to lớn đến độ một bàn tay cũng không thể cầm nắm hết cho được và lạ thay hai cô gái này toàn thân đều không có một chút mảnh vải để lộ một mảng rừng rậm đen tối phía bên dưới, nếu như bọn họ xuất hiện trước bắt kì một tên nam nhân nào thì kẻ đó sẽ không bao giờ có thể cưỡng lại được sức hút của bọn họ.
Hai cô gái nhẹng nhàng đi đến chiếc giường của Vũ Tiểu Vũ đang nằm và khi đến gần hai cô gái liền hàng động, khác với vẻ dịu dàng uyển chuyển khi bước vào không ngờ hai cô gái lại dùng cách thô bạo nhất xé rách tất cả y phục trên người của hắn, chẳng mấy chóc cả người hắn đều trống trơn không có gì che đậy, hành động sỗ sàng của hai cô gái làm cho Vũ Tiểu Vũ từ trong giấc ngủ say tỉnh lại, một âm thanh vang lên.
“Các ngươi….ư.ư”
Hai mắt hắn mơ màng mở ra còn chưa kịp quen với bóng tối liền thấy hai bóng mờ áp sát đến hắn dường như muốn tấn công, cái miệng khẽ mở ra định hô lên nhưng chính vì hành động khờ dại này của hắn nên bờ môi liền thất thủ trước hai cánh môi mềm, do hắn mở miệng ra nên chiếc lưỡi của hắn nhanh chóng bị chiếc lưỡi của người kia ướt át quấn lấy.
Trong đầu của hắn hiện lên suy nghĩ “WTF? Bê đê tấn công mình hay là phụ nữ đây? Không phải cửa động của mình đã khóa rồi sao? Làm thế nào bọn họ vô được?” vừa nghĩ hai tay vừa lần mò lên trên thì đụng phải cái gì đó mềm mềm hắn khẽ bóp bóp như dường như còn chưa xác định, hắn lại đưa bàn tay lần theo cơ thể xuống bên dưới và đụng ngay một mảnh rừng rậm um tùm, theo bản năng của một nam nhân từng niếm trải hắn khẽ khiều cái vật đang nhô ra, một lúc sau thì hắn đưa hẳn ngón giữa vào bên trong hoạt động. Hành động này dẫn đến một âm thanh vang lên trong cổ họng của người đó vì hai cái miệng đang bận bịu trao đổi cùng nhau.
Ư…..ư……
“Thì ra là phụ nữ sao? Ai đây? Làm sao có chuyện tốt như vậy rơi xuống đầu mình được? Không lẽ là công pháp thái dương bổ âm trong truyền thuyết sau? Không phải xui như vậy chứ? Nhưng ở đây là Thái Sơ Tông làm sao….” Khi mà suy nghĩ của hắn còn chưa kịp ổn định thì phía bên dưới lại cảm nhận được sự ướt át bao trùm cả tiểu đệ đệ của hắn, có vẻ như đó là chiếc lưỡi vì tiểu đệ đệ của hắn cảm giác như được cái gì đó quấn lấy cùng sức hút từ đó.
Vũ Tiểu Vũ lúc này trên dưới đều bị hợp công khoái cảm liên tục truyền đến, hai chân thì bị một cơ thể mềm mại đè chặt, hai ngọn nhũ phong dí sát vào đôi chân truyền cho hắn cảm giác nó đang biến dạng dưới sức ép đó và tuyệt nhiên với sức nặng như thế thì hai chân của hắn không thể nào động đậy, hai tay chỉ có thể một bên vừa vuốt ve xoa bóp cơ thể phía trên của cô gái lại vừa không ngừng hoạt động bên dưới khiến cho cô gái đang cùng hắn hôn môi không ngừng rên rĩ trong cổ họng.
Khi mà đôi mắt của hắn bắt đầu quen dần với bóng tối của màn đêm thì một gương mặt có thể nói là quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt của hắn làm cho cơ thể hắn căng cứ, mọi cảm xúc trước đó gần như tan biến, phía bên dưới dường như muốn nhũng đi nhưng với sự chăm sóc rất là chu đáo của cô gái bên nên dưới tiểu đệ đệ của hắn vẫn hiên ngang giữa trời, à không! phải nói đúng hơn là hiên ngang bên trong cái miệng nhỏ nhắn của cô gái ấy mới đúng.
“Chuyện gì thế này? Sao lại là Mạnh Lệ Nương Mạnh Chưởng Phong đây? Không lẽ mình đang mơ sao? Nhưng lại không giống mơ vì cảm giác của mình sao lại chân thật như vậy nếu là Mạnh Chưởng Phong thì việc có thể mở cửa động phủ của mình trước đó thì cũng quá là hợp lý”.
Sau khi ổn định lại tâm trạng thì hắn khẽ đưa mắt khó khăn nhìn xuống phía dưới, khuôn mặt đang nhấp nhô đưa lên hạ xuống không ai khác chính là Lý Mộng Trinh, cô gái mới ban nãy đã cảnh cáo hắn nếu như có suy nghĩ xấu xa gì với nàng thì nàng sẽ không khách khí mà thiến hắn, nhưng bây giờ không ngờ lại hết lòng chăm sóc tiểu đệ đệ của hắn, khoái cảm ngây ngất cứ liên tục chi phối sự suy nghĩ của hắn.
“Nếu chỉ có Mạnh Lệ Nương thì mình còn có thể lý giải vì nàng ta chắc ưa thích mình mới để cho một tên nam nhân như mình gia nhập vào Vũ Sát Phong và nếu như nàng có tác phong sinh hoạt phóng khoáng cộng với tính cách lại dâm đãng ưa thích trai tơ thì làm ra chuyện như thế này cũng là đều hiển nhiên mà thôi, nhưng lại có thêm cả Lý Mộng Trinh thì quả thật mình không nghĩ ra bất kỳ một lý do nào khác à”
Mặc cho dòng suy nghĩ của hắn liên miên, hai cô gái vẫn tiếp tục công việc của mình, lúc này hai nàng bắt đầu đổi tư thế Mạnh Lệ Nương đột nhiên rời môi của hắn đặt mông ngồi thẳng xuống khuôn mặt của hắn, áp sát khe suối huyền bí vào đôi môi của hắn, hắn lại vô thức vương đầu lưỡi cho đi vào. Mạnh Lệ Nương phía bên trên lúc này đang động tình vì không còn hôn môi cùng Vũ Tiểu Vũ nên bắt đầu phát ra những tiếng rên rĩ chân chính…
A…Ư…Ử….A
Lý Mộng Trinh bên dưới cũng không cam chịu liền một phát ngồi xuống hai người nhanh chóng kết hợp lại thành một chỗ, một cảm giác không nói nên lời làm cho Vũ Tiểu Vũ muốn hét lên, nhưng bởi vì phía bên trên còn có Mạnh Lệ Nương nên âm thanh chỉ dừng lại ở cổ mà thôi.
Ngay lúc này, Lý Mộng Trinh bắt đầu nhúng nhảy, ban đầu là từng nhịp từng nhịp thật là chậm chạp, lúc sau có vẻ như đã quen với cảm giác nên tốc độ từng chút từng chút tăng nhanh, không dừng lại ở đó Lý Mộng Trinh và Mạnh Lệ Nương lại tìm đến nhau bốn cánh môi mềm mại chạm vào nhau, một nụ hôn nóng bỏng kiểu pháp được tái hiện trong thế giới này.
Hai cánh tay vuốt ve lẫn nhau, đôi ngũ phong cứ biến dạng theo từng cái xoa nắn, Vũ Tiểu Vũ lúc này ngoài đều khiển chiếc lưỡi của mình cùng với đôi tay vuốt vẻ tấm lưng không tùy vết ra cũng chỉ buồn bực mà bị động tiếp thu những khoái cảm mà thôi. Khi hai người con gái âu yếm lẫn nhau thì để ra một khoảng trống cho hắn nhìn thấy làm cho hắn hiện lên dòng suy nghĩ trong đầu.
“Thì ra là vậy! Hai cô nàng này chơi trò bách hợp thảo nào lại đến cùng nhau, nhưng đã là bách hợp thì chắc cũng phải là chán ghét đàn ông lắm à, sao lại có những kỹ năng điêu luyện biết cách làm cho đàn ông sung sướng như vậy thật không hiểu nỗi”.
Khoái cảm vẫn truyền đến và tiếng rên rĩ thì không bao giờ dứt, lúc này Lý Mộng Trinh đột nhiên ngưng lại nàng dùng cái miệng nhỏ nhắn của mình mút lấy mút để với tiết tấu rất nhanh, tiểu đệ đệ của Vũ Tiểu Vũ sao một hồi chóng chịu liền nhanh chóng thất thủ với cái miệng nhỏ nhắn của Lý Mộng Trinh, một dòng tinh hoa bắn sâu vào bên trong cổ họng của Lý Mộng Trinh và không ngờ nàng nuốt hết nó không để lại một chút nào vương vãi ra bên ngoài.
Ngoài trừ Mạnh Lệ Nương đang rên rĩ ra thì hai người còn lại lúc này đang thở dốc, tưởng chừng mọi chuyện sẽ dừng lại ở đó nhưng không, Mạnh Lệ Nương cuối người một ngụm nuốt hết cả gốc rễ, dùng chiếc lưỡi mềm mại của mình giao lưu với tiểu đệ đệ đang không còn sức sống của hắn và một lúc sau thì nó như là có nước mưa tưới xuống vương mình đứng hiên ngang giữa khoảng không cùng chiếc lưỡi quấn quýt.
Lý Mộng Trinh một bên đang nghĩ mệt nhìn hai người kia âu yếm cũng không chịu nỗi mà tự mình vuốt ve thân thể, những tiếng rên rĩ ư ử được phát ra từ cái miệng nhỏ nhắn của nàng, từng đợi khoái cảm dâng lên khiến cơ thể nàng không ngừng uốn éo.
Lúc bây giờ, hai người dường như có trao đổi từ trước vì khi cái mông mềm mại của Mạnh Lệ Nương vừa rời khỏi mặt của hắn thì cái mông săn chắc của Lý Mộng Trinh lại ập đến, chiếc lưỡi có cảm giác tê tê của hắn lại phải bắt đầu hoạt động không có một khoảng nào được ngừng nghĩ.
Mạnh Lệ Nương không ngừng chăm sóc tiểu đệ đệ bên dưới nào mút nào liếm, lúc thì nuốt hết đến tận gốc lúc thì chỉ quanh quẩn ở trên đầu, Vũ Tiểu Vũ có thể cảm giác được hắn đi vào rất sâu trong cổ họng của Mạnh Lệ Nương.
Phía bên trên, Lý Mộng Trinh lúc này hai tay cũng không để rãnh rổi không biết từ lúc nào đã chăm sóc khe suối thần bì của Mạnh Lệ Nương, khu rừng rậm đen tối bây giờ đã là một đầm lầy bất cứ cái gì đi đều rất có thể bị cái đầm lầy ấy nuốt chửng.
Vũ Tiểu Vũ bây giờ trong đầu chẳng còn nghĩ được gì nữa chỉ có một loại gọi là uất ức mà thôi “Cmn! Không ngờ lại không thể có một chút gì gọi phản kháng được, cái này giống như là không minh bạch bị cưỡng hiếp mà thôi” nghĩ đến đây hắn không khỏi cảm thấy khóc không ra nước mắt. Có ai đời một tên nam nhân lại bị đè cho nằm bên dưới không có một chút sức phản kháng cơ chứ.
Lúc bây giờ động tác của Mạnh Lệ Nương không ngờ lại nhanh lên, hai loạn tóc mai phất phơi theo từng nhịp lên xuống, đôi tay bây giờ không còn lần mò se hai đỉnh nhô lên ở trước ngực của hắn nữa mà bắt đầu xoa nắm hai viên bị làm cho hắn có cảm giác bị thốn, một lúc sau thì hắn cảm giác được sự căn cứng của tiểu đệ đệ dường như nó bất cứ lúc nào cũng có thể gục ngã và y như thế sau vài nhịp lên xuống nhanh như chớp của Mạnh Lệ Nương thì một dòng tinh hoa bắn sâu vào cổ họng của nàng. Không để một chút nào vương vãi ra ngoài, Mạnh Lệ Nương lại tiếp động tác của mình. Và đến tận bây giờ trong suy nghĩ của Vũ Tiểu Vũ hắn mới chấp nhận sự thật đây không phải là mơ.
“Đã hai lần liên tiếp rồi! Không lý nào mình không tỉnh lại được, nếu đây là một giấc mộng xuân thì phải giống như mình hồi ở kiếp trước chứ, một khi nó căng cứ rồi bắn ra là y như rằng mình đã mộng tinh trăm lần như một không thể nào giống như bây giờ được, hình như nó vẫn còn tiếp tục tái diễn không lẽ nào các nàng muốn hút khô ta sao”
Suy nghĩ đến đây thì hắn lại cảm nhận được dưới thân hơn nặng cảm giác mềm mại trơn bóng từ cái mông của Mạnh Lệ Nương truyền đến, thì ra khi tiểu đệ đệ của hắn một lần nữa trở lại thì Mạnh Lệ Nương lúc này đã không còn chịu được sự trống trãi nữa liền ngồi xuống nhúng nhảy trong miệng phát ra tiếng kêu rên rĩ không một chút kìm nén vang vọng cả động phủ thậm chí rất có thể nó truyền ra cả bên ngoài.
Phía bên trên Lý Mộng Trinh vẫn uốn éo không ngừng hai tay tự xoa nắn bộ ngực ngạo nghễ của mình không ngừng nghĩ phát ra tiếng rên rĩ, thân thể nàng lúc này đột nhiên khẽ giựt giựt rồi đỗ gục xuống ngã sang một bên thở dốc, có lẽ nàng đã đạt được khoái cảm khá nhiều lần nên bây giờ có cảm giác mệt mỏi cả người không còn một chút sức lực.
Vũ Tiểu Vũ lúc này giống như chỉ chờ có thế, hắn liền vùng dậy đè Mạnh Lệ Nương xuống dưới mạnh bạo đi vào trong nàng những cái nhịp tăng dần theo tiết tấu ra vào, đôi tay không ngại ngần mà dày xéo bộ ngực cao ngất đó không một chút thương tiếc.
“Hahaha! Sản khoái! Cuối cùng cũng có cái cả giác được nằm trên là thế nào rồi, cả đêm toàn bị các nàng dày xéo bây giờ ta sẽ trả đủ….”
Vũ Tiểu Vũ không ngần ngại hét lên mà chẳng cần biết có ai nghe thấy hay không, đưa mắt nhìn sang Lý Mộng Trinh đang rung rẩy hắn đưa tay kéo cơ thể không chút tình vết đó lại gần vuốt ve cảm nhận độ láng mịn của nó. Đặt cho nàng một nụ hôn, khẽ mút chiếc lưỡi ướt át của nàng rồi hắn rời khỏi đôi môi nóng bỏng, lại đặt xuống một nụ hôn nơi bộ ngực ngạo nghễ đó, đầu lưỡi vừa liếm vừa mút hạt anh đầu màu hồng nhạt, chăm sóc kỹ càng như nàng từng làm với tiểu đệ đê của hắn khiến cho nàng rên rĩ trong vô thức vì rất có thể nàng lúc này đã không còn tĩnh táo nữa rồi.
Phía bên này động tác ra vào vẫn không ngừng, chỗ kết hợp giữa hai người giờ là một mảng lầy lội nó còn rĩ ra một ít chất lỏng trắng tinh trong suốt theo từng nhịp lên xuống, chính vào lúc mà hắn đang gồng gánh chống chịu không cho tiểu đệ đệ gục ngã thì một tiếng đập cửa “Thùng…Thùng” vang lên kèm theo tiếng giọng nói rất lớn của Lý Mộng Trinh làm cho hắn không thể giữ được nữa mà bắn ra hết.
“Tên chết tiệt Vũ Tiểu Vũ! Ngươi rốt cuộc làm gì mà giờ này còn chưa chịu dậy hả, không phải ta đã căn dặn ngươi hôm qua rồi sao thiệt là nhanh mở cửa ra coi nào….”
Vũ Tiểu Vũ lúc này còn chưa kịp suy nghĩ ra chuyện gì “Tại sao lại có tiếng gõ cửa lại cùng với tiếng gọi của Lý Mộng Trinh? Là sao đây? Không phải nàng còn nằm bên cạnh mình sao?” cùng thời điểm những câu hỏi tại sao đặt ra còn có tiếng cười vang vọng cả thức hải của hắn nữa……….
P.s có lẽ câu văn còn hơi thô chưa được mượt mà, hi vọng mọi người khi thưởng sẽ cảm nhận được ý tứ trong đó
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!