Nhật Ký Du Lịch Dị Giới Nguy Hiểm - Quyển 1 - Chương 14
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
87


Nhật Ký Du Lịch Dị Giới Nguy Hiểm


Quyển 1 - Chương 14


“Không có gì, bây giờ tôi cũng là một thành viên của Nghiệp đoàn, đương nhiên sẽ không ngại nói đùa với đồng nghiệp một chút.”

Giles: “Hách Thuần, tôi dẫn cô đi tham quan Nghiệp đoàn nhé!”

Pu Nasen: “Cậu mang cô ấy đi đi, Giles. Tôi sẽ giao nhiệm vụ.”

Giles gật đầu với Pu Nasen, Hách Thuần chào những người khác rồi đi cùng Giles.

“Hách Thuần, cô xem, đây là đại sảnh của Nghiệp đoàn. Chúng ta có thể nhận nhiệm vụ ở chỗ mấy cái cửa sổ kia, dựa vào thực lực để nhận nhiệm vụ tương ứng, cũng có thể nhận nhiệm vụ cao hơn thực lực của bản thân. Quy củ ở chỗ chúng ta cũng không nghiêm ngặt gì, có thực lực cũng không nhất thiết phải chọn nhiệm vụ cùng cấp với mình.” Hách Thuần nhìn những người đang ở trong đại sảnh, nam chiếm đa số, hơn nữa trang phục cũng khác nhau. Nam thì có người để trần cả cánh tay. Nữ thì có vẻ dịu dàng, có chút khiêu gợi, giống như mỹ nữ ban nãy vậy.

“Hách Thuần, qua đây đi. Đây là lầu hai, chỉ có dành cho hội viên lão làng của hội, ở đây có mấy món ma pháp tốt và những đồ dùng trân quý khác.”

“Vậy dùng tiêu chuẩn gì để xét hội viên lão làng?

“Đương nhiên là dựa vào thời gian vào Nghiệp đoàn. Ngoài ra có thể dựa vào thực lực để trở thành hội viên lão làng. Nhưng mà cũng có ngoại lệ, như cô và Orpheus.”

“Vậy người tên Orpheus kia đâu? Hình như lúc nãy tôi không thấy người đó.”

“Anh ta còn đang làm nhiệm vụ, chưa về.”

“À… Thế lầu hai còn gì đặc biệt không?”

“Lầu hai còn có phòng cho hội viên lão làng, lầu một cũng có phòng cho hội viên bình thường ở, nhưng phần lớn họ đều kết bạn với nhau hoặc độc lai độc vãng nên thường sẽ trọ bên ngoài.”

“Thế anh Giles ở trong Nghiệp đoàn hay trọ bên ngoài?”

“Hội viên lão làng chúng ta trên cơ bản đều ở trong Nghiệp đoàn, chỉ có Megiya và Wales ở bên ngoài. Các cô ấy nói trong Nghiệp đoàn toàn là mùi hôi của đàn ông. Hơn nữa, Megiya còn là một kẻ cuồng mua sắm, phòng trong Nghiệp đoàn không đủ để chứa quần áo của cô ấy đâu. Wales thì ưa sạch sẽ nên cũng không muốn ở trong Nghiệp đoàn. Đến rồi, đây là nơi ở của hội viên. Bên trái là của nữ hội viên, bên phải là của nam hội viên. Có chuyện gì cô có thể tìm chúng tôi. Đúng rồi, Orpheus cũng không ở trong Nghiệp đoàn nhưng chúng tôi cũng chẳng biết anh ta ở đâu, anh ta rất thần bí.”

dien. dan. le. quy. don
“Vậy sao tôi lại cảm thấy hội viên lão làng nơi này sao mà ít quá vậy? Cùng lắm cũng không quá ba mươi người đâu nhỉ?”

“Lúc trước có một Nghiệp đoàn xếp hạng cao hơn chúng ta đến để đào góc tường. Hằng năm cứ mỗi khi có người trong Nghiệp đoàn vừa thăng cấp Ma Đạo Sĩ thì sẽ bị Nghiệp đoàn khác lấy đi. Có mấy người sau khi trở thành Ma Đạo Sĩ cũng ở lại đây một, hai năm nhưng cuối cùng vẫn không chịu nổi sự cám dỗ của Nghiệp đoàn khác. Những hội viên còn ở lại đều đã ở đây hơn mười năm rồi. Tôi đã vào Nghiệp đoàn từ năm mười lăm tuổi, ở đã ở đây suốt mười năm. Từ lúc đó, Pu Nasen và tôi vẫn cùng làm nhiệm vụ với nhau, đôi khi chúng tôi cũng tách ra làm nhiệm vụ riêng. Wales và Megiya là một đội, hai người họ đã ở Nghiệp đoàn tám năm rồi. Darklin và Guisem còn ở Nghiệp đoàn lâu hơn cả tôi và Pu Nasen một chút, chừng 14 năm rồi. Nhưng Darlin và Guisem vào Nghiệp đoàn từ năm mười hai tuổi cơ.”

“Tại sao mới nhỏ như vậy đã vào Nghiệp đoàn rồi? Các Nghiệp đoàn khác cũng cho họ vào à?”

“Chỉ có một số ít người có thiên phú mới có thể tự học ma pháp và các kỹ năng, khoảng một trăm người thì mới có một người học được mấy cái đó. Thế nên các Nghiệp đoàn sẵn sàng nhận những người có năng lực như vậy, không quan tâm đến tuổi tác. Nếu thật sự tuổi quá nhỏ sẽ do hội viên có kinh nghiệm dẫn dắt họ làm nhiệm vụ hoặc truyền đạt kiến thức cho họ. Mấy cái này là thường thức mà!”

“À…. Tôi ở trên núi lâu quá nên quên hết rồi ha ha!”

“Trước kia cô ở trên núi à?”

“Đúng vậy, từ nhỏ tôi đã ở trên núi với sư phụ, rất ít xuống núi nên cũng không biết thường thức gì cả.”

“À… vậy chắc sư phụ cô phải rất mạnh, nếu không thì cô không thể có cái nhẫn không gian chứa được vật sống.”

“Ha ha ha” Hách Thuần cười.

Giles lại dẫn Hách Thuần đến lầu ba, anh ta nói: “Lầu ba dành riêng cho hội trưởng, cũng có chút đồ đáng giá. Hội trưởng có khi về nhà ở nhưng cũng thường ở trong Nghiệp đoàn. Ông ấy thường xuyên tuần tra các ngõ ngách trong Nghiệp đoàn nên cô tuyệt đối đừng để ông ấy tóm được lúc cô phá hoại của công hoặc lấy đi thứ gì đó trong Nghiệp đoàn. Nếu bị bắt được ông ấy sẽ phát điên lên, hậu quả của việc đó cực kỳ nghiêm trọng! Tốt nhất không có phận sự thì đừng lên lầu ba, tránh càng xa càng tốt!”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN