Khí Phách Trọng Sinh: Nghịch Thiên Cuồng Nữ Khuynh Thiên Hạ
Chương 10: thay đổi vận mệnh
Tiểu Thuần rời đi không lâu thì đại môn một lần nữa bị đẩy ra, đi vào không ai khác chính là người từ khi nàng sinh ra đã hai ngày chưa từng xuất hiện: Tề gia, gia chủ Tề Lạc Ngạn cũng chính là ông ngoại nàng,Tề Lạc Ngạn lạnh lùng nhìn thoáng qua Tề Tịch ngủ say trên giường chậm rãi tới gần trên tay quẩn quanh kim quang chói mắt.
Không tốt, Tề Lạc Ngạn muốn cùng mẫu thân xuống tay.
Mộ Dung Lưu Thư khẩn trương không thôi chính mình hiện tại bây giờ làm cái gì đây? Nàng…nàng hiện tại ngay cả nói cũng không nói được nhưng thế nào giúp mẫu thân đây?!.
Đúng rồi! Khóc.
“Oa oa oa oa oa” Mộ Dung Lưu Thư lớn tiếng khóc nàng muốn chình mình khóc đánh thức mẫu thân.
Tề Lạc Ngạn bất quá cũng chỉ đừng lại ở Vương giai cửu tinh đỉnh, vô pháp đột phát hệ kim nguyên tố sư, tuy rằng Tề Tịch hiện tại vô cùng suy yếu muốn đánh nhau với Tề Lạc Ngạn là chuyện vô cùng khó khăn nhưng Tề Lạc Ngạn sẽ không dám trắng trợn táo tợn đả thương người giữa ban ngày, chuyện truyền ra ngoài đối với Tề gia không có chỗ tốt.
“Thư Nhi như thế nào lại khóc” Tề Tịch lập tức tỉnh, khẩn trương bế Mộ Dung Lưu Thư lên dỗ dành.
Mà Tề Lạc Ngạn ngay lúc Mộ Dung Lưu Thư khóc lên lúc sau Tề Tịch tỉnh liền thu tay.
Mộ Dung Lưu Thư thấy Tề Lạc Ngạn thu tay trong lòng thở phào một hơi, đời này nàng sẽ không để mẫu thân một lần nữa chịu tội.
Bất quá nếu Tề gia trưởng lão mẫu thân không có cách nào phản khán nàng nên làm thế nào mới tốt đây.
” Cha ngài như thế nào lại tới?” Tề Tịch thấy Mộ Dung Lưu Thư không khóc nữa, lúc sau mới ngẩng đầu, liền thấy Tề Lạc Ngạn đang đứng ở trong phòng.
“Đến xem ngươi cùng hài tử” mặc dù Tề Lạc Ngạn nói đến xem hài tử nhưng nhìn Mộ Dung Lưu Thư cũng chưa nhìn liền xoay người bước đi.
Tề Tịch trong phòng nhíu nhíu mày nàng sao cứ cảm thấy Phụ thân quái quái chỗ nào.
“Tiểu Tịch, tỉnh rồi sao?” bên ngoài truyền tới thanh âm nam nhân
“Là hàn ca ca sao? Tỉnh rồi! Vào đi” Tề Tịch nghe được thanh âm người tới cũng thật vui vẻ.
Là nhị trưởng lão? Mộ Dung Lưu Thư nhướng mày có lẽ nàng có thể làm cho Tề Khanh Hàn bảo hộ nương nàng nhưng mà nàng nên làm cái gì đây? Aizz! Thật đau đầu.
Tề Khanh Hàn đẩy cửa ra đi đến bên giường ngồi lên chiếc ghế ở cạnh giường:” tới! Cho ta nhìn xem tiểu chất nữ cái nào”
Tề Khanh Hàn từ trong tay Tề Tịch nhận lấy hài tử, trêu chọc vài cái.
Mộ Dung Lưu Thư cũng rất phối hợp cười khanh khách.
“Hàn Ca ca ta luôn có một dự cảm bất an, ta tính chờ trăng lên cao liền mang theo Thư nhi rời đi đến Tây Tấn Quốc”
Tề Khanh Hàn chính là người toàn bộ Tề gia mà Tề Tịch có thể tin tưởng nhất, nàng có tâm sự đều cùng y nói ra.
“Làm sao vậy!” Tề Khanh Hàn ngẩng đầu nhìn về phía Tề Tịch.
“Không biết chính là luôn có một loại dự cảm bất an, cha ta cũng có chút quái quái. Trước hai ngày hắn chạy đến đây nói là muốn nhìn xem ta cùng Thư Nhi, nhưng chính hắn nhìn cũng chưa nhìn đã xoay đầu rời đi”
“Aiz!” Tề Khanh Hàn thở dài một hơi.
“Tịch nhi chắc hẳn ngươi đã biết từ khi Tiểu Thư nhi sinh ra trời giáng dị tượng, cũng nghe Quốc sư nói đi, ta lo lắng bốn vị trưởng lão cùng gia chủ không xác định Thư nhi hay Tề Mỹ Tuyết ai là người mang đến dị tượng, cũng sẽ không tha cho ngươi đi, nêu ngươi kiên trì rời khỏi bọn họ sẽ làm ra một số sự tình không tốt”
“Vì cái gì?”Tề Tịch khó hiểu hỏi.
“Tiểu Tịch ngươi hẳn biết Tề gia hiện tại tai một thế hệ lại không bằng một thế hệ, nếu nhưng không sinh ra một thiên tài cực kỳ cường đại Tề gia sẽ suy vong”
Nói như vậy Tề gia theo chân Hoàng Bộ gia liên hôn cũng sẽ đoạn.
“Tiểu Tịch, ngươi cảm thấy các trưởng lão còn có gia chủ sẽ để cho sự tình như vậy phát sinh sao? Lần này có thể khiến cho Tề gia mang đến hy vọng trong đó có một hài tử cũng chính là Tiểu Thư Nhi cùng Tề Mỹ Tuyết”
“Bọn họ sẽ dùng mọi thủ đoạn giữa Thư Nhi cùng ngươi lại”
[Dạo này mê truyện của Má Mặc quá quên luôn úp truyện ~~~~]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!