Khí Phách Trọng Sinh: Nghịch Thiên Cuồng Nữ Khuynh Thiên Hạ - Chương 11: Vận mệnh bị bắt lưu lại.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
83


Khí Phách Trọng Sinh: Nghịch Thiên Cuồng Nữ Khuynh Thiên Hạ


Chương 11: Vận mệnh bị bắt lưu lại.


Chương 11: Vận Mệnh bị bắt lưu lại.

Tác giả: Hoài Nha Đầu
Editor + beta👑Mon👑

“Chính là như thế nào xác định? gia tộc thí nghiệm sao? Nhưng cái đó không phải đến 5 tuổi mới được sao nhưng nếu lúc thư nhi qua ba tuổi, liền phải chờ đạt đến Vương giai mới có thể qua đường hầm nước”

Tề Tịch nhíu nhíu mi, này, nên làm cái gì mới tốt đây.

“Đây cũng là không còn cách nào nếu thật sự có một cái biện pháp chính là chờ thư cẩn trở về đón ngươi, chỉ cần có Thư Cẩn ở đây cho dù đại trưởng lão hay gia chủ cũng không dám nói cái gì”

“Liền tính nếu Thư Cẩn trong vòng năm năm không thể quay lại ngươi cũng không cần lo lắng cứ việc yên tâm đến Tây Tấn Quốc tìm hắn Thư Nhi ở lại ta sẽ thật tốt xem nó như hài tử ruột thịt của mình mà chiếu cố, bồi dưỡng nó đến khi nàng có thể đến Tây Tấn Quốc ta sẽ đưa nàng tới”

Tề Tịch trầm mặc trong chốc lát mới ngẩng đầu nhìn Tề Khanh Hàn giật giật đầu: “Hàn Ca Ca cám ơn ngươi”

“Nha đầu ngốc người là muội muội mà ta thương yêu nhất nơi nào yêu cầu ngươi cùng chính ca ca mình nói cám ơn”

Nói xong, Tề Khanh Hàn cúi đầu đùa nghịch với Mộ Dung Lưu Thư.

“Ngày mai ngươi liền tìm đến gia chủ lại đây, nói với hắn ngươi khả năng sẽ chờ ở Tề gia một thời gian quấy rầy mọi người, phải chờ đến Thư Cẩn trở về mới có thể rời đi, như vậy bọn họ cũng sẽ đối với ngươi thả lỏng cảnh giác”.

Ta sẽ ở chung quanh sân ngươi an bài một ít người, tuyệt đối sẽ không làm cho bọn họ có cơ hội thương tổn đến ngươi”

“Ân! Hàn ca ca ngươi vĩnh viễn đều đối với ta tốt như vậy”Tề Tịch nhìn về phía Mộ Dung Lưu Thư trong lòng ngực Tề Khanh Hàn, Nhìn Mộ Dung Lưu Thư thường xuyên khanh khách cười, cũng nén xuống khổ sở ưu phiền, cùng hài tử cùng nhau cười.

Ngày thứ hai Tề Tịch tìm Tề Lạc Ngạn, cùng hắn nói sẽ ở Tề gia chờ Mộ Dung Thư cẩn trở về, Tề Lạc Ngạn thực vui vẻ nói, nàng nguyện ý ở lại mọi chuyện đều có thể.

Mà Mộ Dung Lưu Thư vì có thể tăng điểm cho chính mình một bên hưởng vô tận sủng ái của mẫu thân, một bên âm thầm tu luyện nàng muốn một đời này so với đời trước càng ưu việt càng muốn mau tới Thánh Giai.

Như vậy nàng càng có thể bảo vệ mẫu thân đương nhiên nàng một đời này sẽ không ngốc đến mức đem chính mình bộc lộ tài năng ra, càng không cho người ta biết nàng sở hữu thiên phú song tu*.

[song tu*: vừa là nguyên tố sư, lại là linh huyễn sư]

Cứ như vậy ngày qua ngày, năm này sang năm nọ, trong nháy mắt năm năm thời gian cứ như vậy nhanh chóng trôi qua.

Năm năm này vì có Tề Khanh Hàn bảo vệ, cộng thêm vẫn luôn không có thu hoạch được bất cứ tin tức gì của Mộ Dung Thư Cẩn trở lại, mẫu tử Mộ Dung Lưu Thư xem như bình an vượt qua năm năm này, cung nghênh đón thí nghiệm thiên phú.

lúc này trắc nghiệm có mười mấy người không sai biệt lắm đều là hai tử năm tuổi.

Lúc này đây trắc nghiệm có mười mấy đều không sai biệt lắm năm tuổi hài tử.

Tề gia từ ngoại đường, mười mấy hài tử đều bị mang vào tử đường, trong cái địa phương này ngày thường thường trừ bỏ năm vị trưởng lão, gia chủ nhưng người khác đều không thể tùy tiện tiến vào, đương nhiên nơi này chính là Tế điện, hội nghị trọng đại,trừ bỏ riêng Thánh nữ, cũng không thể tiến vào.

Đây là nơi trong mười mấy đứa trẻ đều chờ mong, nhưng trong bọn nó có hai cái nữ hài một trong hai người bọn họ sẽ mang đến dị tượng trên người.

bởi vậy là thí nghiệm này có thể nói là toàn bộ Tề gia đều chờ mong.

“Tốt” nếu đã đến đầy đủ vậy, thí nghiệm thiên phú liền bắt đầu đi! bọn nhỏ đều xếp thành hàng, từng bước từng bước tiến hành thí nghiệm”

Tề gia gia chủ Tề Lạc Ngạn đối với bọn nhỏ nói.

Mộ Dung Lưu Thư nhìn về phía Tề Lạc Ngạn người ngồi bên cạnh, nhịn không được nhíu nhíu đây là thế tựa hồ có chút trở nên không giống nhau.

Đương kim quốc chủ—Nam Vân Quốc chủ hoàng Hoàng Bộ Thụy vậy mà cũng tới, hắn cũng chính đáng đánh giá Mộ Dung Lư Thư, vậy mà cùng Mộ Dung Lưu Thư bốn mắt chạm vào nhau lúc sau, trên mặt hiện lên một tia âm trầm,tuy rằng thật nhanh, nhưng vẫn bị Mộ Dung Lưu Thư bắt được rồi.

Mộ Dung Lưu Thư cúi đầu nhìn nhìn lắc tay của chính mình đó là lắc tay Tề Khanh Hàn thật mới vất vả vì nàng mà tìm tới, lắc tay thượng đẳng được khảm bốn viên không cần nhan sắc hòn đá nhỏ*

*khúc này không hiều đành để nguyên bản ~~ TAT

Đây là bế linh thạch, có thể giúp nàng chân chính che dấu linh lực nhìn bên ngoài cũng chỉ là cục đá.

“Hàn thúc thúc.”

“Tiểu Thư Nhi, đây là làm sao vậy.” Tề Khanh Hàn vội vàng từ vị trí trên cao đứng lên, đi tới bên người Mộ Dung Lưu Thư , đem Mộ Dung Lưu Thư bế lên tới.

Mon: thật ra mình cũng không giỏ về bản convert cho nên mình co dịch sat theo nếu không chỉ có thể dịch theo những gì mình hiểu mà thôi ~~ QAQ

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN