Siêu Thần Cơ Giới Sư - Chương 9: Chiến đấu ác liệt
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
138


Siêu Thần Cơ Giới Sư


Chương 9: Chiến đấu ác liệt


Translator: Nguyetmai

Hai tổ cảnh vệ A và B chạy tới tầng hai, chúng kinh hãi nhìn thi thể đã hoàn toàn biến dạng của Barota.

“Phó quản lý Barota mà lại bị giết thế này à?!”

“Nơi này đã xảy ra chuyện gì vậy?”

“Kẻ địch đâu rồi?”

“Tại sao phòng giám sát lại không có một ai trả lời?”

“Đi xin chỉ thị của tiến sĩ Lâm Duy Hiền ngay lập tức!”

“Tổ C phát hiện ra thi thể của tiến sĩ Lâm Duy Hiền!”

“Ôi trời ơi…”

Tất cả đám cảnh vệ đều hít sâu, vẻ mặt kinh hãi, đây thực sự là do Số 0, một kẻ hoàn toàn không có sức chiến đấu đã gây ra hay sao?! Cả căn cứ đã bị một mình Số 0 làm cho xáo xào, lãnh đạo có tầm ảnh hưởng thì chết sạch rồi, giờ đám cảnh vệ mới kinh ngạc nhận ra đã không còn ai đứng lên chỉ huy được nữa.

Vật thí nghiệm kia bị tẩy não rồi cơ mà? Chẳng lẽ nó đã sớm có địch ý, chỉ chờ thời cơ hành động thôi ư?

Nghĩ tới khả năng này, chúng cũng bàng hoàng nhận ra Hàn Tiêu luôn giả vờ vô hại kia giống như một thanh đao nhọn treo trên đỉnh đầu chúng, có khả năng lấy mạng chúng bất cứ lúc nào, chẳng khác nào tên sát thủ giấu mình trong bóng tối, mà chúng lại chẳng hề nhận ra, thậm chí còn coi nhẹ sự tồn tại của anh.

Đám người ai nấy đều hoảng sợ, mồ hôi lạnh túa ra như tắm.

“Đừng hoảng hốt, kẻ địch chỉ có một, lục soát trên diện rộng đi, cho phép tự do nổ súng, tổ A tới kho vũ khí, tổ B quan sát và phỏng đoán tình huống, tổ C tới phòng thí nghiệm bảo vệ tư liệu thí nghiệm, tổ D canh giữ cửa lớn, bất luận Số 0 muốn làm gì đi nữa nhưng nếu đã có ý định chạy trốn, chắc chắn hắn sẽ phải đi qua cửa lớn. Hành động!”

Trong thời khắc quyết định, tổ trưởng tổ A tiếp nhận quyền chỉ huy, sau khi suy xét kỹ càng, gã lớn tiếng hạ lệnh.

Đã có chỉ lệnh rõ ràng, đám cảnh vệ lập tức chia ra hành động. Trong căn cứ có sáu mươi nhân viên với vũ trang đầy đủ được chia làm bốn tổ A, B, C, D, bình thường các tổ này sẽ có những nhiệm vụ riêng biệt, nhưng một khi có tình huống bất ngờ xảy ra thì tất cả sẽ tập kết nhanh nhất có thể.

Nhưng trong đầu Hàn Tiêu đã có sẵn rất nhiều phương án ứng phó với các tình huống khác nhau.

Rầm rầm!

Một tiếng vang trầm đục truyền từ phía dưới lên, mỗi một cảnh vệ đều cảm nhận được mặt đất đang chấn động, tổ trưởng tổ A kinh hãi, vội vàng quát lên: “Có chuyện gì xảy ra thế?”

Trong bộ đàm truyền ra tiếng bắn nhau kịch liệt cùng với những tiếng la dồn dập và hỗn tạp: “Tổ C ở phòng thí nghiệm đã gặp kẻ địch, lặp lại một lần nữa, tổ C ở phòng thí nghiệm đã gặp kẻ địch. Chết tiệt! Số 0 mang theo lựu đạn nổ, phòng thí nghiệm cháy cả rồi!”

“Hắn lấy lựu đạn ở đâu ra?!”

Tổ trưởng tổ A kinh hãi, gã và đội viên vẫn đứng canh giữ ngoài cửa kho vũ khí từ nãy tới giờ, rõ ràng không hề có bất cứ người nào tới đây.

“Tiếp viện, lập tức tiếp viện! Tổ nào ở gần đó nhất?”

“Tổ B chúng tôi cũng đang ở tầng ngầm số ba, phòng quan sát đã hỏng rồi, chúng tôi đang di chuyển về địa điểm giao chiến!”

Dưới tầng ba, Hàn Tiêu vẫn đang trốn ở góc rẽ trên hành lang, phòng thí nghiệm cách đó hơn mười mét lúc này đã có khói đen bốc lên cuồn cuộn, ngọn lửa vô cùng lớn, anh đã dùng ba quả lựu đạn được cột làm một để oanh tạc phá hủy tư liệu thí nghiệm Valkyrie. Bây giờ mười mấy cảnh vệ của tổ C đang liên tục bắn phá về góc anh ẩn nấp.

Sau khi giết chết Barota, Hàn Tiêu không ra thẳng cửa lớn mà đi theo hướng ngược lại về tới tầng ba, anh biết chắc chắn đám cảnh vệ sẽ bày ra thiên la địa võng, bắt đầu lục soát diện rộng từ tầng trên xuống, nếu như cứ xông bừa lên thì tất sẽ gặp phục kích.

Kế hoạch lén lút đào tẩu đã không thể thực hiện được, Hàn Tiêu chỉ đành phải thay đổi phương án. Phòng thí nghiệm nằm ở tầng ba của căn cứ dưới lòng đất, nó lưu trữ toàn bộ tài liệu về thí nghiệm Valkyrie, có thể nói đây chính là khu trung tâm của căn cứ, nếu có thể khiến nơi này nổ tung thì chắc chắn ít nhiều cũng khiến bố trí của địch bị xáo trộn.

Gì cơ, bạn muốn hỏi lựu đạn của Hàn Tiêu là từ đâu ra á?

Tất cả các trang bị cơ bản trong kho vũ khí đều đã bị Hàn Tiêu nghiên cứu và lắp rắp cả rồi, trộm một ít thuốc nổ và bi thép rồi ngấm ngầm chế tạo lựu đạn mới, sau đó giấu chúng đi chẳng phải việc khó khăn gì.

Bớt xén nguyên vật liệu, cái này là thiên phú từ trong linh hồn rồi, bạn hiểu mà.

“Còn lại 77 viên đạn, năm lựu đạn tự chế.”

Hàn Tiêu kiểm tra trang bị, hỏa lực có hạn, anh mau chóng ló đầu từ góc tường ra để quan sát rồi lại rụt về ngay trước khi đạn quét tới. Nếu chỉ chậm hơn 0,5 giây là anh sẽ trúng khoảng hai, ba phát đạn ngay.

“Mười hai tên cảnh vệ, ba khẩu súng tự động Wright N9 mini, chín khẩu súng ngắn Ong Bắp Cày kiểu 73, hỏa lực mạnh hơn mình nhiều đây.”

Hàn Tiêu đảo mắt, từ lúc tập kích phòng thí nghiệm tới nay đã qua một phút đồng hồ, trong ba phút nữa, người của tổ B sẽ tới đây, thời gian còn lại cho anh không nhiều. Theo lý thuyết, Hàn Tiêu sẽ không thể biết được tin này thế nhưng anh đã nhặt được một chiếc bộ đàm từ trên thi thể cảnh vệ, từ đó cũng biết được bố trí của kẻ địch.

Chuyện xảy ra quá đột ngột, đám cảnh vệ không thể lập tức nhận ra chính bộ đàm đã tiết lộ những hành động của chúng.

Hàn Tiêu giật chốt một quả lựu đạn khác, anh vung tay ném nó ra ngoài, tiếng nổ vang lên ầm ầm. Cảnh vệ tổ C nháo nhào tìm nơi tránh né, cũng nhờ đó mà tiếng súng đã tạm ngừng lại giây lát.

Đây chính là cơ hội mà Hàn Tiêu muốn có, anh nghiêm mặt, dùng cánh tay máy che trước người rồi sải bước xông thẳng ra ngoài, mau chóng rút ngắn khoảng cách giữa hai phe.

Khói lửa còn chưa tan, Hàn Tiêu đã lập tức xông qua làn khói dày đặc để vọt tới trước mặt một tên cảnh vệ, cú đấm từ cánh tay máy lao thẳng vào bụng đối phương, gã này lập tức ọe ra một ngụm máu. Một đấm này đã cướp đi hơn nửa lượng HP của gã, khiến cho gã hoàn toàn không còn sức chiến đấu.

“Bắn đi! Mau bắn đi!”

Tiếng nổ súng vang lên rền rĩ, Hàn Tiêu túm lấy thân thể gã cảnh vệ rồi tiến lên. Những kẻ địch khác không hề nương tay mà vẫn quyết đoán nổ súng, phần lưng của tên cảnh vệ kia không ngừng chảy máu, gã đã bị chính đồng đội của mình bắn thành một đống thịt nát.

Dựa vào sự yểm hộ của chiếc khiên thịt người, Hàn Tiêu thuận lợi rút ngắn khoảng cách hai bên, anh hệt như hổ gặp bầy dê, dùng cánh tay máy tấn công, mỗi một đấm đều khiến cho xương cốt đám cảnh vệ gãy nát, cứ thế anh đã ngang nhiên giết chết ba người.

Tổ cảnh vệ C vội vàng kéo giãn khoảng cách bằng biện pháp tản ra bốn phía, Hàn Tiêu vừa lăn vừa dùng cánh tay máy để đỡ đạn, tiếng đạn va chạm vào kim loại rồi bị bắn ngược vang lên keng keng, giá trị độ bền của cánh tay máy cũng dần hạ xuống. Anh rút súng phản kích, bắn hết sạch một băng đạn, lại giết được ba tên cảnh vệ nữa.

Ngay lúc này, cánh tay và đùi Hàn Tiêu bỗng đau nhói lên.

[Bạn đã bị súng ngắn Ong Bắp Cày kiểu 73 bắn trúng cánh tay phải! Nhận 17 điểm tổn thương!]

[Bạn đã bị súng tự động mini Wright N9 bắn trúng chân trái! Nhận 21 điểm tổn thương!]

[Bạn đã bị bắn! Rơi vào trạng thái đổ máu, mỗi giây tổn thất 1 điểm sinh mệnh, tình trạng đổ máu sẽ tiếp tục trong vòng 15 giây, xin mau chóng băng bó!] x2.

Vết thương do đạn bắn có tỷ lệ tạo thành hiệu quả đổ máu rất cao, giai đoạn này khiến người ta thật đau đầu.

Hàn Tiêu đã có chuẩn bị tâm lý từ trước, lúc này anh cảm thấy có chút may mắn vì từng bị Barota tra tấn cả nửa năm trời, chính điều đó đã khiến anh dần quen với đau đớn, giờ đây dù có bị thương thì cũng không ảnh hưởng tới khả năng hoạt động. Giờ anh không có thời gian để lãng phí cho việc tìm nơi trú ẩn và đấu súng với người khác, cắn chặt răng, Hàn Tiêu ném mạnh một quả lựu đạn ra ngoài, đám cảnh vệ vội vàng nằm rạp cả xuống, tiếng súng lại tạm ngừng một lần nữa.

Ầm! Tiếng lựu đạn nổ mạnh khiến màng nhĩ Hàn Tiêu chấn động, tai anh đau nhức vô cùng, anh gầm nhẹ một tiếng rồi lao ra ngoài.

Một phút sau đó, tất cả cảnh vệ của tổ C đã chết dưới cánh tay máy của anh, cái giá mà anh phải trả chính là trúng năm phát đạn. Sau khi chiến đấu kết thúc, anh vội vàng băng bó vết thương, tổng cộng anh đã mất 110 điểm HP, mất đi hơn một phần ba lượng máu.

Sau khi rời khỏi trạng thái chiến đấu, HP sẽ chậm rãi tăng trở lại, cực kỳ chậm rãi.

“Cứng rắn quá cũng thiệt, nếu có kỹ năng chủ động thì tốt rồi, chiến đấu cơ bản với bắn tỉa cơ bản chỉ toàn là cung cấp các kỹ năng gia tăng bị động thôi.”

Hàn Tiêu lắc đầu rồi lôi bộ đàm ra.

“Tổ C, tổ C mau chóng trả lời, tình hình thế nào rồi?”

Hàn Tiêu đổi tông giọng, nói: “Khụ khụ, tổ C thương vong thảm trọng, đã chặn được mục tiêu trong phòng thí nghiệm, mục tiêu đã trúng đạn, mau chạy tới tiếp viện!”

Nói rồi, anh nhặt lên một khẩu súng tự động, bắn lung tung để tạo ra tình cảnh giao chiến ác liệt giả.

“Tốt, cố gắng cầm cự, tổ B đang đến rồi!”

Đối phương không có bất cứ nghi ngờ gì, Hàn Tiêu vẫn luôn tạo hình tượng ít nói và trầm lặng, hình tượng này đã ăn sâu vào tiềm thức của những người khác nên chẳng ai nghĩ tới anh sẽ sử dụng mưu kế xảo trá thế này.

Anh buộc ba quả lựu đạn còn lại vào làm một rồi treo trước cửa phòng thí nghiệm, dùng một đầu dây nhỏ làm móc kéo để tạo thành một loại mìn đơn giản, chỉ cần vừa mở cửa là nó sẽ nổ tung. Sau đó, anh đặt ngang một chiếc bàn ra coi như công sự để che chắn, mau chóng lục tìm số lượng băng đạn lớn nhất có thể trên các xác chết, thay đạn cho ba khẩu đột kích mini, cầm chúng trong tay bắn lung tung để tạo cảnh giao chiến giả rồi nhanh chóng nằm nấp sau công sự, chờ kẻ địch phá cửa vào.

Tiếng bước chân rầm rầm mỗi lúc một gần, rầm một tiếng, cánh cửa bị đá tung.

Ầm ầm!

Tiếng nổ mạnh truyền đến như dự đoán, ngọn lửa bùng lên, những mảnh vụn thủy tinh bị vỡ do áp suất trong không khí rơi đầy đất cùng với vỏ đạn, đá và những tiếng kêu la thảm thiết.

Hàn Tiêu không nói không rằng, anh nhặt hai khẩu đột kích mini lên, dùng tro bụi trước mặt làm yểm hộ để vọt ra cửa, nòng súng chĩa ra ngoài, bắt đầu bắn phá về hai bức tường hai bên, khói lửa cản tầm nhìn nhưng âm thanh khi đạn xuyên vào da thịt vẫn vang lên không ngớt, mãi cho tới khi băng đạn đã hết sạch thì bốn phía mới trở về yên tĩnh.

Thông thường thì khi phá cửa sẽ có một người đạp cửa, những người còn lại thì trốn ở hai bên, dù tổ B may mắn tránh được đợt mìn đầu tiên nhưng sẽ không trốn được đợt nổ súng tiếp sau đó.

Trên bảng thông tin của anh, tin tức giết chóc xuất hiện liền mười mấy dòng tựa như thác đổ.

Tổ B gần như đã bị tiêu diệt hoàn toàn, chỉ còn lại có ba cảnh vệ chưa tắt thở nhưng đã ngã trong vũng máu. Khi thấy Hàn Tiêu bước ra khỏi màn khói lửa, mắt chúng trợn trừng trừng, trong mắt tràn đầy kinh hãi và ngạc nhiên tột độ.

Ngay cả bẫy mìn cũng biết dùng, đây thực sự là vật thí nghiệm Số 0 mờ nhạt kia sao?

Hàn Tiêu nổ ba phát súng, đưa ba người này chầu trời.

“Vụ nổ là thế nào? Tình hình ra sao rồi?”

Đội trưởng tổ A lớn tiếng quát hỏi.

Hàn Tiêu tiện tay nhặt một khẩu súng lên bắn bừa, giả bộ hoảng loạn gào thét: “Tổ B gặp mai phục, đang giao chiến với kẻ địch trong phòng thí nghiệm, thỉnh cầu trợ giúp, thỉnh cầu trợ giúp!”

“Tổ A lập tức tiếp viện!”

Tổ trưởng tổ A giật nảy mình, gã dẫn đội viên của mình hướng thẳng về phía phòng thí nghiệm trên tầng ba. Từ đầu tới giờ, tổ trưởng tổ A có chút xao lãng, gã cảm thấy dường như mình đã bỏ qua điểm mấu chốt nào đó.

Mãi cho tới khi ở tầng ba rồi, tổ trưởng tổ A mới sực nhận ra, gã vội vàng nói: “Tất cả mọi người chú ý, có khả năng Số 0 đã xâm nhập được mạng lưới truyền tin của chúng ta. Bắt đầu từ bây giờ, tất cả lấy lệnh của tôi làm chuẩn!”

Các đội viên hoảng hồn, lúc này chúng mới nhận ra có khả năng Số 0 đã nhặt được bộ đàm của đồng đội mình.

Thực sự là do hình tượng của Hàn Tiêu trước đây quá mờ nhạt, quá trầm lặng, vậy nên chúng mới không chú ý tới lỗ hổng này.

Nếu như Số 0 có bộ đàm, vậy thì tin tức xin viện trợ của thành viên tổ B khi nãy cũng có khả năng là giả vì từ đầu tới cuối, các thành viên khác của tổ B đều không lên tiếng.

Tổ trưởng tổ A nảy ra một phỏng đoán không thể tin nổi, chẳng lẽ tổ B và tổ C đã bị Số 0 diệt sạch rồi sao?

Gã rùng mình vì ý nghĩ này.

Nếu thật là như thế, chẳng phải Số 0 đã lấy sức của một người để diệt sạch một nửa lực lượng phòng vệ trong căn cứ hay sao? Gã không muốn tin vào suy đoán này, thế nhưng tất cả các manh mối đều đang chỉ ra rằng dù có khó tin đến đâu đi chăng nữa thì đó cũng chính là sự thật!

Gã đã gần như đi tới kết luận “thành viên tổ B” vừa rồi là do Số 0 giả trang, mục đích là để dẫn tổ A vào bẫy rập sao?

Hay là vì Số 0 chỉ muốn cầm chân tổ A để ra cửa chính, thoát khỏi căn cứ?

Tổ trưởng tổ A vội nói: “Tổ D trả lời, cửa chính có bất thường gì không?”

“Tạm thời không có gì bất thường.”

Tổ trưởng tổ A thở phào nhẹ nhõm, không thể bị Số 0 nắm mũi dẫn đi như vậy được nữa. Số lượng cảnh vệ trong căn cứ đã thương vong quá nửa, tình huống hoàn toàn mất đi khống chế, hi vọng một nửa lực lượng còn lại có thể tiêu diệt Số 0 là không thực tế, vậy phải lập tức thông báo với bà Hella!

“Tổ A nghe lệnh, lập tức trở về cửa chính!”

Tổ trưởng tổ A là một kẻ quyết đoán, gã lập tức quyết định tập trung toàn bộ số người còn lại ở cửa chính, chờ đợi viện binh từ tổ chức, đây chính là phương pháp chắc chắn nhất và không có chút sơ hở nào.

Dù Số 0 có làm gì đi chăng nữa, chỉ cần không chạy thoát được thì thứ chờ đợi hắn cuối cùng cũng là cái chết mà thôi!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN