Võ Thần Nghịch Thiên: Ma Phi Chí Tôn - Quyển 2 - Chương 25: Thiếu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
9


Võ Thần Nghịch Thiên: Ma Phi Chí Tôn


Quyển 2 - Chương 25: Thiếu


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Khuôn mặt của Quân Thanh Vũ đen xì, không nói gì nhìn Vân Sơn mặt đầy tức giận, hít một hơi thật sâu, vừa định nói cái gì đó, đã nghe thấy được ngoài phòng cho khách truyền đến một tiếng kiêu ngạo.

“Tiểu nha đầu, hồ ly kia là của ngươi sao? Không biết phụ mẫu của ngươi là ai, ta muốn ra tiền mua hồ ly này, để phụ mẫu ngươi đến thương lượng với ta một chút.”

Trong hậu viện, thanh niên mặc y phục hoa thờ ơ nhìn nữ hài tử phấn điêu ngọc trác đứng ở trước mặt hắn, khóe môi của hắn cong lên khinh thường. Nha đầu này lớn lên thật sự đáng yêu, nhưng mọi người đến tham gia Nhật Châu đại hội trên cơ bản mình đã gặp qua, nhưng chưa từng gặp qua nàng, với kết luận này nàng tất nhiên không có thân phận tôn quý gì.

Dù sao ở nơi này hắn vẫn không dám tùy tiện đắc tội với người khác.

Nếu tiểu nha đầu này không phải là người của những thế lực đó, vậy đắc tội nàng thì đã sao? Huống chi, vừa rồi hắn đã nhìn ra hồ ly này đã ngưng tụ thành nội đan, nếu có thể đào viên nội đan kia ra rồi để Kim Văn Lang của mình dùng, vậy thực lực của Kim Văn Lang nhất định sẽ trở nên cường hơn.

“Ô ô!”

Hồng Ngọc hung hăng nhìn mắt thanh niên hoa phục, một bộ dáng giương nanh múa vuốt, người xấu kia lại muốn đào nội đan nó, thật vất vả nó mới đạt được nội đan nên sẽ không để những người xấu này cầm đi.

“Tiểu bằng hữu, nhanh đãn ta đi gặp phụ mẫu của ngươi.” Thanh niên hoa phục không hề nhìn Tiểu Hoàng Nhi,khẽ nhíu mày lại, giọng nói dần mang theo một tia không kiên nhẫn.

Theo hắn, mình có thể nói chuyện thân thiện với một người như vậy đã là cực hạn rồi, nếu không phải là nể tình tuổi nàng còn nhỏ thì đã sớm đoạt hồ ly từ tay của nàng rồi.

Tiểu Hoàng Nhi ngẩng đầu nhìn về phía thanh niên hoa phục, ngây thơ nháy mắt to: “Thúc thúc là muốn nội đan của Hồng Ngọc sao? Nhưng nội đan của Hồng Ngọc cho ngươi thì nó sẽ chết, kia làm sao bây giờ?”

Giọng nói của nàng yếu ớt, đáng yêu như bông hoa vậy, khiến tim người ta đều bất giác mềm xuống.

Thanh niên hoa phục hơi chút sửng sốt một chút đã lấy lại tinh thần, hừ lạnh nói: “Cá lớn nuốt cá bé, vốn chính là cách sinh tồn của thế giới này, thực lực yếu cũng chỉ bị người tiêu diệt, nó thân là linh thú càng có thể cảm nhận được điểm này, chắc chắn cho dù nó chết cũng chết có ý nghĩa, bởi vì nó chết, có thể tạo thành một linh thú tuyệt đối cường đại về sau.”

“Cá lớn nuốt cá bé, thúc thúc nói thật tốt.” Tiểu Hoàng Nhi cười đến đôi mắt cong lên, đáng yêu như trăng non, trên khuôn mặt phấn điêu ngọc trác đầy vẻ ngây thơ.

Hồng ngọc rụt cổ lại, sợ hãi nhìn Tiểu Hoàng Nhi, không biết vì sao nó cảm giác được lúc này nàng cười thật là đáng sợ, âm trầm khiến cả người người ta phát lạnh.

“Thúc thúc, nhớ rõ lời nói hôm nay của ngươi, cá lớn nuốt cá bé, hy vọng có một ngày thúc thúc ngươi sẽ không gặp được một Phượng Hoàng đói khát sau đó xem ngươi làm đồ ăn.”

Tiểu Hoàng Nhi liếm khóe môi, nàng lại cảm giác có chút đói bụng, nhưng bây giờ nếu ăn hắn, thì sẽ chọc đến phiền toái cho mẫu thân……

“Phượng Hoàng?” Thanh niên hoa phục ngẩn ra, cười lên ha ha, ánh mắt của hắn lộ ra tia kiêu căng, khinh thường nói: “Nếu một ngày nào đó ta có thể may mắn gặp phải một Phượng Hoàng, nhất định sẽ bắt Phượng Hoàng kia đến làm tọa kỵ cho ta sử dụng, tiểu nha đầu, bây giờ ta không muốn vô nghĩa với ngươi, lập tức dẫn ta đi gặp phụ mẫu của ngươi, ta muốn giao dịch với phụ mẫu của ngươi, miễn để cho người ta nói ta bắt nạt tiểu hài tử.”

Trong lúc cười to thanh niên hoa phục không hề nhìn thấy khuôn mặt nhỏ của Tiểu Hoàng Nhi trầm xuống.

Một ngọn lửa giận từ đáy lòng nàng bốc lên, dù thế nào cũng đều không áp chế được, Hồng Ngọc đáng thương bị nàng ôm vào trong ngực, sau khi cảm nhận được cổ khí thế ngập trời này trực tiếp sợ đến mức phát run.

Cuồng phong gào thét mà qua, Tiểu Hoàng Nhi nâng khuôn mặt phấn điêu ngọc trác của mình lên, ánh mắt tràn ngập lửa giận dừng ở trên người thanh niên hoa phục, một ánh lửa màu đỏ từ quanh người nàng xông ra……

“Hoàng Nhi, xảy ra chuyện gì?”

Giọng nói quen thuộc từ phía sau truyền đến, như kỳ tích khiến đấy lòng đang điên cuồng của Tiểu Hoàng Nhi bình phục lại, nàng khẽ hừ một tiếng, dần thu hơi thở cường đại trên người lại……

Thanh niên

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN