Này ! Tiểu quỷ nhỏ ! Tớ thích cậu rồi đấy !
Chương 7
– “. . .” – Cả một khung cảnh vắng lặng bao trùm khắp xung quanh trường.
Hàn Đông Quân ngay lập liền quay mặt lại,vỗ tay một phát ,điệu cười lưu manh liền xuất hiện trên gương mặt lãng tử đó ,tiến lại gần chỗ của Tuyết Từ Liên.
– Ha ! Thì ra là thiên kim tiểu thư nhà Tuyết gia , bảo sao mà lại có nét hao hao giống Tuyết phu nhân đến vậy. Đúng vậy,xin tự giới thiệu,tôi là nhị thiếu gia Hàn Đông Quân của nhà Hàn gia.
Tuyết Từ Liên như sắp đạt đến giới hạn của sự giận dữ rồi,tay nắm chặt thành quyền .miệng không nói ra nhưng trong lòng thầm chửi rủa cái tên chết tiệt đó. Cả nhà hắn như vậy,hắn cũng như vậy , ăn chơi trác táng ,lại còn mưu mô xảo quyệt nữa,khiến cho người khác không thể chịu nổi. Nghe nói Hàn gia nhà hắn muốn mua cả tập đoàn nhà Tuyết gia cô với mức giá rất cao ,nhưng bị ba của cô từ chối ,bởi tiền nhiều đến đâu thì cũng hết trong chớp mắt,hơn nữa cái tập đoàn đó là ba cô đã ngày đêm dày công thành lập nên,bây giờ mà bán đi cho người khác thì những cố gắng đó cũng coi như chẳng còn ý nghĩa gì cả.
Trịnh Sâm nhìn sang,thấy Tuyết Từ Liên cúi gằm mặt xuống,nước mắt như cứ chực rơi ra ,nhưng lại không rơi xuống được,chỉ còn cách mà nghẹn lại trong đôi mắt trong sáng ấy.Cô bỗng thấy thương thay cho bạn mình. Mẹ của Từ Liên mất sớm,là bởi vì bảo vệ cô nên mới như vậy ,mà tồi tệ hơn nữa ,đó lại chính là ngày sinh nhật đầu tiên của cô nữa ,vì vậy,nỗi mất mát này,đã đau lại càng thêm đau hơn…
. . .
Cái ngày sinh nhật hôm đó là lúc Từ Liên mới có 3 tuổi.
Cả một dàn người đông đúc ,ăn mặc sang trọng quý phái đang khai tiệc trong một căn biệt thự to lớn,khang trang. Dù chỉ là mừng sinh nhật của Tuyết Từ Liên thôi,mà đã nhiều người đến như vậy rồi,chứng tỏ sức hút của Tuyết gia năm ấy là như thế nào rồi. Ngay cả gia đình Trịnh Sâm cũng được mời đến . Dù không có gia thế cao gì cả,nhưng cũng là vì Từ Liên và Trịnh Sâm là bạn thân của nhau,quấn quýt không rời một phút nào cả,vì vậy nên Tuyết phu nhân mới chiều theo ý con gái mà mời cả Trịnh Sâm đến.
Tuyết Từ Liên trong bộ váy màu xanh lam,xinh xắn bước ra chào mọi người,trên gương mặt xinh xắn liền nở ra một nụ cười tỏa nắng,trông thật đáng yêu.Mọi người vỗ tay đông như kiến,chúc mừng rồi lại tặng quà mừng sinh nhật cho cô.
_ _ _
Sau khi thổi nến và cắt bánh xinh nhật xong …
Tuyết Từ Liên vui như sáo chạy như bay đến chỗ Trịnh Sâm,còn ba mẹ cô thì đón tiếp khách.“ Tiểu hoa ” nhỏ đang chơi một cách vui vẻ,thì bỗng nhiên ,từ đâu có một cục giấy màu nhỏ bay đến đập một phát vào đầu cô……
Từ Liên hậm hực nhìn sang .Một cậu trai hình như cũng trạc tuổi cô,tinh quái đứng ở gần đó. Nó cười ha hả một hồi,rồi chạy lại gần chỗ của cô,nhặt cục giấy lên.
Từ Liên như lửa bừng trên đầu,tức điên lên nhìn cái đứa đang đứng trước mặt cô kia,khỏi phải nói cũng thừa sức biết đó là cái tên cứng đầu nhất trong cái nhà Hàn gia kia: Hàn Đông Quân.
– Này ! Cái cậu kia,sao tự nhiên lại ném cục giấy vô đầu tôi hả ??? – Từ Liên bực mình lên giọng.
– Hơ ! Tôi có ném giấy sang chỗ cậu à ? Là do nó tự bay đến cơ mà..
– Cậu…
Tuyết Từ Liên giận sôi lên đang định dạy cho cái tên công tử bột kia một bài học,liền bị Trịnh Sâm ngăn lại,lắc đầu kéo cô đi chỗ khác.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!