Nếu ngày đó anh không gặp em !!!
Bắt cướp
1 Câu Chuyện Có Thật…
Mùa hè năm ấy , khi tôi vừa học xong lớp 11 thì tôi phải chuyển nhà với 1 lý do hết sức củ chuối của bác tôi . Phải xa cái mảnh đất Hưng Yên này cũng như giải thoát cho tôi sau 1 mảnh kí ức đau buồn . Căn nhà 300m vuông ở đây đổi lấy 1 căn 50m vuông ở Hà nội chả biết nên vui hay nên buồn nhưng mà ở đây tôi đã gặp được em .
1 thằng chân ướt chân ráo vừa mới bước chân lên đến Hà Nội chưa biết ngõ ngách đường phố như tôi bị thằng xe ôm nó lòe tôi như này các bạn ạ :
Bước ra khỏi xe buýt tôi đi loanh quanh thì thấy tượng đài Quang trung suy nghĩ 1 hồi nhớ bác tôi dặn là nhà mới của tôi ở Gần trường thpt Hà Nội , ở đây tìm xe ôm thì đâu có gì khó nhỉ . Gặp được 1 thằng xe ôm nhìn mặt khá là hiền tầm 25tuổi mở lời mời tôi luôn :
– Xe ôm không em
– Anh cho em về trường thpt Hà Nội với ạ !
– Lên em
Đi đường thằng này nó lảm nhảm cái gì tôi đau cả tai :
– Mày bây giờ còn sướng chán , ngày xưa anh bằng tuổi mày làm gì có tiền mà đi học , anh theo nghề bố anh đi lái xe ôm đây vất vả lắm ngày hên thì ăn nhiều xui thì 1 mống chả có
Thằng này nó chở tôi cỡ 1 tiếng mới đến nơi mà tôi nhớ cái chỗ tượng đài vua quan trung tới đây chỉ gần 1km
– Đến nơi rồi em , cho anh xin 300k
– Gì mắc thế anh có 1km mà 300k cơ ạ !- Tôi ngạc nhiên ra mặt
– Anh chở em nãy giờ hơn 1h đồng hồ tiềng xăng cũng phải 100k tiền xăng chứ chẳng đùa đâu anh lấy vậy còn rẻ cho em đấy
– Thôi anh ạ ! 1 km của người ta lấy 100k là mắc rồi !
– Đéo nói nhiều với mày làm gì cả , thế bây giờ mày có trả tao không thì bảo tao 1 câu !
– Anh tính thế nào chứ làm thế này không được đâu anh .
Cãi nhau nhiều làm bao nhiêu người nhìn chằm chằm nhưng chả ai dám can thiệt vào nhìn người thằng xe ôm này xăm lấy xăm để trên tay nên chắc chả ai dám lên tiếng .
– Thôi thì em cũng chỉ còn 200k trên người anh cầm tạm giúp em nhé!- Tôi hạ giọng hết mức có thể nhưng nghĩ cũng cay lắm chứ
– Thôi được rồi ! Lần sau là không có như này đâu nữa đấy .
Mẹ thằng chó khốn nạn thật đấy vừa mới lên mà bị thằng khốn này nó hành tôi rồi . về đến cái ngôi nhà mới …. ta nói nó hẹp không thể kể đâu cho hết . Nhưng may tôi sống 1 mình nên cũng không sao , tiện nghi đầy đủ nói chung là đủ nhu cầu của tôi .
Có bạn nào nhớ quả tivi thần thánh không nhỉ , nhiễu 1 cái là phải chạy ra ngoài xoay cái ăng ten mới xem được . Tôi đang đứng trước nó đây các bạn ạ , nhìn thật là cổ hủ . Chán chuyện .
Xong xuôi vứt hết đồ đạc xuống giường , chạy ra ngoài mua 1 ít đồ ăn lo cho những ngày tiếp theo . Ở đây đủ các loại thực phẩm từ rau củ đến thịt . Món tôi thích nhất vẫn là thịt lợn làm hẳn 2kg về ăn dần cũng dc . ra khỏi siêu thị trên đường về tôi đang lẩm bẩm đếm lại những gì đã mua thì
– Cướpppp
Ngoảnh đầu lại thì thấy 1 thằng áo đen đang chạy với 1 cô gái đang đuổi theo liên miệng kêu cướp .Với phản xạ tự nhiên thì các bạn hiểu rồi đấy , quang cái giỏ xuống đuổi theo nó . Chạy qua khu phố chui vào cái xóm nhỏ hẹp bé xíu thì thằng cướp không chạy nữa quay đầu lại khiến tôi giật mình cũng phải đứng lại , 4 ánh mắt nhìn nhau . Đột nhiên hắn lao tới , trừ khi là judo chứ karate hay gì tôi cũng chấp . đánh nhau 1 hồi không ăn lại thì thằng này nó bắt đầu rút dao ra tôi nghĩ chắc nó dọa tôi thôi chứ không dám đâm nào ngờ nó đâm thật .
Tôi né được vài cái nhưng cũng bị 1 nhát xượt cánh tay . Cáu mình tôi nhặt ngay viên gạch dưới đất giơ lên định lém thì nhìn mặt nó sợ xanh đét .
– Thôi đừng cháu ơi cho chú xin cho chú xin !
Rồi nó quoẳng lại cái túi xách dưới đất chạy biến mất . Tôi nhặt lại cái túi màu hồng có hình con gấu trên túi khá dễ thương con gái mà lại đứa nào chả thích màu hồng .
– Anh ơi !- giọng nghe khá ấm áp 😀
– À đây cái này của em này , em mở ra xem có mất gì không
– Chắc không mất gì đâu anh ạ , Em cảm ơn anh
– Ừ không có gì đâu em !
Thấy tay tôi có máu em hốt hoảng mở túi ra lấy chút băng rồi đứng lại gần tôi .
– Anh đưa tay cho em !
Bây giờ nhìn kĩ lại mới thấy . Em không được gọi là xinh quá nhưng nhìn em rất dễ thương để tóc ngắn chạm vai mặt trắng hồng gò má cao . Như linh cảm có ai đó nhìn em ngoảnh lên nhìn tôi , bị phát hiện nhìn lén tôi vội vàng quay qua chỗ khác em mỉm cười nhẹ rồi tiếp tục làm nốt công việc .
– Xong rồi đó .
– Cảm ơn em nhé
– Em cảm ơn anh mới phải chứ ạ .
– Ừ không có gì đâu mà thôi muộn rồi em về đi trời tối rồi đi ngoài đường 1 mình không tốt đâu
Ngoảnh đầu quay đi được 1 đoạn thì giọng em vọng theo :
– Anh tên là gì vậy ạ
– Anh tên Phong
– Em tên Mai ạ rất vui được gặp anh
– Ờ !
Tôi cũng mê gái xinh lắm nhưng từ khi người yêu cũ của tôi lừa dối tôi nên bây giờ cũng đỡ rồi
Còn tếp…..
–
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!