Xuyên không thành nam phụ: Đất diễn của nữ chính sao trở thành của tôi rồi?
Chương 8
Gần đây tin tức Thực Sác Thú hoành hành lang rất rộng, càng khiến họ lo lắng nhiều hơn. Các môn phái đều đã phái các đệ tử để tiêu diệt nó nhưng có vẻ Thực Sác Thú lần này rất mạnh, những môn phái đến để tiêu diệt khi trở về đều vô cùng tàn tạ.
Đại điện, Vô Lạc đi qua đi lại thì Lĩnh Niên mặt lo lắng tiến vào.
“Chưởng môn” Lĩnh Niên hành lễ nói.
“Lĩnh Niên thế nào? Có tin gì chưa?” Vô Lạc lo lắng hỏi.
Lĩnh Niên lắc đầu này lo lắng, gương mặt thất vọng dần hiện lên trên mặt chưởng môn.
“Chưởng môn, phía Đông núi Hải Liên gần đây xuất hiện Thực Sát Thú, đệ tự muốn đến đó tìm a Thủy” Lĩnh Niên cúi đầu nói.
“Ngươi nghi ngờ?” Vô Lạc nhíu mày hỏi.
“Đúng vậy, lúc đó sát khí trên người Lục Tàn Phong cũng suy yếu theo a Thuỷ, đệ tử nghĩ có lẽ lúc hắn bắt a Thủy đi đã dinh bột Hoa Linh trên người đệ ấy. Không có sát khí cũng như bị thương, hắn sẽ không đưa a Thủy đi xa, hắn sẽ đưa đệ ấy đến một nơi kín đáo để chờ bột Hóa Linh hết tác dụng. Nơi gần đây mà kín đáo chỉ có thể…”.
“Rừng phía đông núi Hải Liên” Vô Lạc liền tiếp lời.
“Đúng vậy”.
“Mau, vậy mau đi, nó có thể đang gặp nguy hiểm”.
“Tuân lệnh chưởng môn” nói xong thì quay đi, trong lòng hoan mang nghĩ ‘mong đệ sẽ không sao’.
Ma giáo, Tàn Phong đưa Gia Ngọc đến một căn phòng vô cùng xinh đẹp.
“Gia Ngọc đây là phòng của muội, nghỉ ngơi đi” Tàn Phong nhìn nàng nói.
“Ngươi là có ý gì?” Gia Ngọc khó chịu hỏi.
“Không có ý gì cả, ta chỉ mong muội ở bên cạnh ta” (trích Đại Thiên Báo Hận).
‘Sai, sai quá sai rồi, tại sao cốt truyện lại thành thế này, nam chính ở đây còn nữ chính đâu chứ!!!’ Vu Thuỷ hoang mang đầy sự đau khổ nghĩ.
‘Nội thương chưa lành, linh lực lại bị kìm hãm nhưng vẫn chưa tụ được, lại còn…’ Vu Thuỷ bình tĩnh xong lại suy nghĩ miên man.
“Ngươi nghĩ cái gì vậy?” Tàn Phong nhìn hắn suy nghĩ hỏi.
“Không có gì, nhưng sao gọi ta?” hắn quay lại nhìn noi.
“Ngươi có phải đang nghĩ về sư môn?”
“À ờ, đúng vậy, ta nghĩ sư tôn có lẽ rất lo lắng” nghe y hỏi vậy Vu Thuỷ không biết nói thế nào nên nói đại ra.
“Ngươi nên lo cho bản thân thì hơn, bên cạnh có một tên đại ma đầu là giáo chủ ma giáo, ngoài kia có Thực sát Thú hoàn hành, trong người lại không có linh lực” Tàn Phong cười nói.
“Ai đã khiến ta thành thế này, cười lại còn cười được”.
Nghe Vu Thuỷ nói vậy Tàn Phong bật cười, còn nói thêm vài câu đùa cợt hắn. Một lúc sau thì không khí xung quanh thay đổi, Tiểu Mão đang ngủ trong lòng V Thuỷ cảm nhận được gì đó liền thức dạy, nhảy khỏi người Vu Thuỷ, đi vào phía trong động. Không khí thay đổi là do sát khí cực mạnh từ ngoài động xông vào lại kèm theo tiếng động từ bên ngoài khiến Vu Thuỷ và Tàn Phong nhíu mày.
“Ma khí này, không lẽ…” Vu Thủy rút Phong Vũ kiếm ra nói.
“Là Thực Sát Thú” Tàn Phong rút Hán Ma kiếm tiếp lại hắn.
‘Không phải xui xẻo vậy chứ?!!!’ Vu Thủy trong lòng hỗn loạn nghĩ.
Tiếng động bên ngoài càng lúc càng gần, sát khí xông vào càng lúc càng mạnh khiến nội thương của Vu Thuỷ bị kích động trong người liền trở nên khó chịu.
“Ma khí trong người ta đã tụ được ba phần, còn ngươi?” Tàn Phong bỗng nhiên lên tiếng.
“Cũng vậy thôi, nhưng Thực Sát Thú này quá mạnh, chỉ ba phần linh lực thì không đủ”.
“Nếu muốn đánh bại thứ này chỉ còn cách…”
“Hợp tác” cả hai đồng thanh nói rồi xong ra.
Bên ngoài dầy đằc sát khí, phía trong, luồn sát khí đó xuất hiện một con báo đen. Không biết là do sát khí hay do tự nhiên mà con báo đen này lớn hơn ba lần bình thường, mắt đỏ ngầu.
Thấy Vu Thủy và Tàn Phong xông ra, nó liền nhào tới, hai bên giao đấu. Bên ngoài bao đen này toàn sát khí, Tàn Phong thì xông vào rất dễ dàng còn Vu Thuỷ rất khó khăn.
Sau một hồi lâu, cả hai đều cạn linh lực, sắp chống đỡ không nổi. Lúc Vu Thủy đang có chống cự thì báo đen đưa móng vuốc về phía hắn, định tránh bỗng một thứ gì đó phóng thẳng vào người Vù Thuỷ, lo tránh vật đó mà tay bị mỏng của báo đen rạch năm đường, phun một ngụm máu. Vật phóng về phía hắn là một chiếc phi tiêu, Vu Thuỷ đưa tay kìm vết thương, tựa lưng vào một gốc cây phía xa.
“Vương Vu Thủy, ngươi có sao không?” Tàn Phong thấy hắn bị thương liền chạy đến.
“Không…sao” Vù Thuỷ đau đớn nói.
Lúc sau, vết thương bỗng trở nên nóng rát, đưa tay ra khỏi vết thương liền nhăn mặt.
“Chết tiệt,…vết thương…có độc,…trên người nó…toàn là độc”
“Khốn kiếp, nó quá mạnh, linh lực không đủ để tiêu diệt nó, nếu có một trận pháp nào đó thì…” Tàn Phong tức giận, nắm tay vào thân cây nói.
“Khoan…đã,…ta vừa nghĩ…ra thứ gì đó…” Vu Thủy bỗng nhiên ngắt lời.
“Chuyện gì?” Tàn Phong nhìn hắn hỏi.
“Lúc ta…còn chuẩn…bị cho đại…hội tỷ võ…có đọc một…quyển sách…trong đó có…ghi một…trận pháp…không cần…sử dụng nhiều…linh lực” Vu Thuỷ nén cơn đau gắng sức nói.
“Nói đi” sau đó Tàn Phong đưa tai gần Vu Thuỷ để nói gì đó, xong y gật đầu rồi xông ra.
Vu Thuỷ xé một mảnh vải trên y phục mình, băng bó tạm thời cho vết thương rồi đi một phía khác. Bên Tàn Phong lo đánh Thực Sát Thú, bên Vu Thuỷ dùng kiếm vẽ một trận pháp, niệm chú. Xong Vu Thuỷ đến chỗ Thực Sát Thú rút Bích Lạc sáo thổi khiến Thực Sát Thứ bị chế ngự không ít. Vu Thuỷ vừa thổi vừa lùi về trận pháp, lúc Thực Sát Thú vào tâm trạng pháp thì Vu Thuỷ và Tàn Phong mỗi người một bên, cấm kiếm của mình xuống cùng niệm chú, rồi nói “Phong Vũ Sát trận”.
Trận pháp kết hợp giữa ‘Phong Vũ Linh khí’ và ‘Sát khí’, bên Vu Thuỷ là một nửa trận pháp màu xanh, bên Tàn Phong là một nửa trận pháp màu đỏ. Trận pháp khiến Thực Sát Thứ không thể cử động.
“Vũ Chân” Vu Thuỷ rút Phong Vũ kiếm lên nói.
“Minh Sát” Tàn Phong rút Hán Ma kiếm nói.
Sau khi hai người nói, phía trên Thực Sát Thú xuất hiện hàng nghìn lông sắt của Vu Thuỷ đâm xuống, sát khí của Tàn Phong quấn quanh khiến nó không thể cử động. Sau khi long vũ một loạt đâm xuống thì Thực sát Thú ngã xuống, bất động.
———————————
Thời gian gần đây mình sẽ không đăng truyện đều đặng được, nên mình đã lập một Instagram là lucvuongthienninh, ở đó mình sẽ cập nhật thêm, cảm ơn.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!