Hẹn Người Kiếp Sau - Chương 11
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
456


Hẹn Người Kiếp Sau


Chương 11


Một vị cô nương ngồi cạnh cửa sổ tay cầm một chiếc khăn tay đang tỉ mẫn thêu. Một thân bạch y thuần khiết khẽ đưa trong làn gió nhẹ thoang thoảng mùi hoa mẫu đơn. Cự Giải ngồi đó, đôi mắt chú tâm vào chiếc khăn trên tay, bỗng một chiếc áo lông được choàng lên vai cô, giọng nói trầm ấm phát ra:

– Trời gió lạnh lắm, nàng cẩn thận kẻo lại nhiễm phong hàn.

Sư Tử một thân cường tráng đứng từ trên nhìn xuống Cự Giải, ánh mắt hiền hòa ôn nhu, dường như cả thế giới bây giờ chỉ thu nhỏ lại bằng cô nương trước mặt này thôi vậy. Cự Giải bắt gặp được ánh mắt đó liền có hơi gượng gạo, cô nói:

– Về rồi sao?

– Ừ, nàng đang làm gì đấy? Thêu khăn tay à?

Sư Tử gật đầu rồi đưa tay lấy chiếc khăn có thêu hình hai con hồng hạc đang quấn quýt nhau, hắn nhìn một chút rồi nói:

– Rất đẹp. Đây là định thêu cho ai?

– Không ai cả. Ta chỉ là tùy hứng mà thôi.

– Vậy à.

Sư Tử khẽ nói khi nghe câu trả lời của Cự Giải. Hắn vì sao lại không biết đây là tâm tư của cô ấy chứ, hai con hạc, một là cô ấy, con còn lại chắc là của tam đệ Thiên Yết – người cô ấy yêu. Quả thật rất buồn cười, hắn biết rõ từ đầu giữa hai người hoàn toàn không tồn tại thứ gọi là tình yêu, nếu như có, cũng chỉ là của riêng hắn, còn cô chắc là không đâu, vậy mà hắn vẫn cố chấp giành cô về bên mình, mặc kệ cảm giác của cô ra sao, hắn vẫn không thể buông tay được, phải chăng là quá ích kỉ(?)

– Tháng sau chúng ta thành thân, bây giờ nếu nàng không muốn, có thể nói, ta sẽ không để nàng chịu thiệt, sẽ hủy hôn sự, đưa nàng về quê, trả tự dó cho nàng. Chỉ cần nàng được hạnh phúc, ta đồng ý làm mọi sự.

Nói ra những lời này, lòng Sư Tử đau như cắt, nói thì nói vậy, nếu Cự Giải trả lời là không muốn thành thân, thì hắn có thể làm gì chứ, để cô để cô đi thật à?
Cự Giải không nói gì, cô lặng lẽ nhìn về nơi xa xăm. Trong lòng cô bây giờ đang có chút bối rối, có chút hổ thẹn, hổ thẹn vì từ đầu đến cuối đã phụ lòng Sư Tử, nếu không vì cái gọi là hôn ước kia, có lẽ hai người đã không đến với nhau.

Bầu không khí yên ắng bao trùm lên hai người. Lúc sau, Sư Tử đứng lên rời đi:

– Nàng đi nghỉ sớm, đừng ngồi trước gió quá lâu, ta có việc nên đi trước vậy.

Rồi hắn lặng lẽ bỏ ra ngoài mang theo bao nhiêu ưu phiền.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN