Đoản Văn Đam Mỹ
Chương 2 : Cách vách có thỏ
Tiểu hài tử nhỏ nhắn mặt không cảm xúc đứng bên cạnh mẹ, y nào biết chính đôi mắt to tròn màu khói đã bán đứng mình, y càng lạnh nhạt bao nhiêu thì càng phản manh bấy nhiêu.
Lại nói, cái đầu trắng mềm mại kia trông ngon quá đi mà! ಠ﹏ಠ
Hắc Lang theo trường phái hành động, vừa nghĩ xong đã thực hành ngay. Hắn phóng như bay tới gặm ngon lành đầu của Bạch Thố.
Hai vị phụ huynh: “…” Ấy chà gặm ngon lành quá trời!
Bạch Thố bị gặm đầy đầu nước miếng: “…” (●__●)
13 năm sau
Hắc Lang kỳ thực là một con sói, hắn nguyên hình là một sói đen lông xù xù, mắt to tròn màu xanh ngọc bích, cho nên nếu nhìn không kỹ, trông hắn không khác loại chó lớn là bao, kể cả ba mẹ hắn nhìn không ra nữa là. Lúc nhỏ hay ôm nhầm chó hàng xóm suốt.
Nhưng đều đó không quan trọng, cái đáng quan tâm ở đây là dựa vào cái mũi thính siêu phàm, Hắc Lang phát hiện sát vách nhà hàng xóm là một ổ thỏ tinh. Điều đặc biệt là, thằng cha mà hắn lỡ dại dột gặm nửa đầu năm xưa đích thị là một con thỏ bự béo bở.
Và hiện tại nó đang gặp vấn đề, mùi của nó trong không khí ngày càng đậm dần.
Hắc Lang cười bỉ ổi nhân lúc cháy nhà đi hôi của, rón rén lách người vào cữa phòng ai đó. Lại nói, hôm nay cả nhà y đi du lịch hết rồi mặc sức cho hắn nhai nát xương con thỏ bự đang nằm trên giường kia.
“Bạch Thố a~ cậu không thể ngờ được đúng không? Haha, cậu xem ức hiếp tôi nhiều năm như vậy, cuối cùng hôm này ông trời cũng đã cho tôi một cơ hội để báo thù cậu, ahaha, biết sợ thì mau quỳ xuống kêu tôi papa đi!” Hắc Lang gian manh nhanh tay khoá trái cửa, phòng cho con thỏ trắng múp kia hoảng sợ tông cữa chạy mất.
Từ đầu tới cuối, mỹ thiếu niên có đôi mắt phượng hẹp dài màu khói lười lên tiếng mặc hắn tự biên tự diễn nãy giờ. Y trên đầu mọc ra thêm đôi tai thỏ trắng trắng hồng hồng, mặt không biểu cảm xem tên không biết quý mạng hí hửng bò lên giường y.
Bạch Thố kiên nhẫn chờ hắn leo lên giường mình xong, quỷ dị cong môi cười:” Ha hả, lát nữa để xem là ai kêu ai papa nha”
Hắc Lang vừa mới chạm mông lên giường, bắt đầu không có tiền đồ muốn bỏ chạy trước.
Má ơi! Sao ánh mắt con thỏ đó đáng sợ quá vậy, còn nữa tại sao y không mặc quần áo thả rông show hoạ mi với hắn chứ!!! (• ▽ •;)
Bạch Thố ánh mắt trần trụi nhìn hắn như thể xuyên thấu qua quần áo, y cơ khát liếm môi dâm đãng, bình thường mặt lạnh nay bật mode biến thái cuồng hoan. Y duỗi tay tóm gọn eo cái tên muốn bỏ chạy khỏi hiện trường sắp gây án.
“Sao vậy? Không phải lúc nãy rất mạnh miệng nói báo thù sao hử…” Tà ác liếm nhẹ lên vành tai con sói nhỏ trong ngực, cực kỳ thích thú xem nó run rẩy nhưng chẳng dám thở mạnh.
Hắc Lang nước mắt lưng tròng, thầm mặc niệm cho cái mông xấu số của mình.
Nguyên lai, con thỏ nọ hôm nay đến kỳ động dục, vừa vặn có một con sói ngu ngốc đến tự nguyện hiến mông. Ba ngày sau đó, bên trong phòng thỏ tinh thỉnh thoảng có vài âm thanh kỳ lạ khiến người nghe đều đỏ mặt, tim đập nhanh.
“Ah… Tên bại hoại kia, có tin ta cắn chết mi không hả?”
“Hác… Tiểu Lang giỏi quá, cắn thật chặt…”
“…” Tên khốn kiếp,Giữa cắn và cắn sao ngươi có thể vô sỉ như vậy!!!
(╯°□°)╯︵ ┻━┻
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!