Mang Thai Ngoài Ý Muốn
Chương 12: Thân thế vận mệnh bất công
Chu đại thiếu sống đã ba mươi năm, lần đầu tiên trong cuộc đời tỏ tình cuối cùng lấy thất bại mà kết thúc. Bất quá Chu đại thiếu rất có năng lực kháng đả kích, như thường mang theo hai đứa bé đi sân chơi chơi đủ loại trò vui ầm ĩ, sau cùng tuy rằng mang theo chút tiếc nuối, còn lại rất hài lòng quay trở về. Làm cho nội tâm Lâm Ngạn quấn quýt không ngớt, Mặc dù sợ Chu Mặc để ý, lại sợ Chu Mặc kiên trì không ngừng. Bất quá sau cùng thấy hắn không có phản ứng gì quá lớn, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Trò chơi của kẻ có tiền cậu không chơi nổi, có thể không bị nhớ đến, liền để cho cậu làm người trong suốt đi!
Cậu bên này mới vừa thở phào nhẹ nhõm, tiểu biên kịch nào đó liền đuổi đến.
【Lăng Viêm, hai tin tức, một tin tốt, một tin xấu, cậu muốn nghe cái nào?】
【…】Tay Lâm Ngạn run lên, trực giác đều không phải tin tức tốt gì.
【Kiến nghị cậu trước khi chọn lựa, tin tức xấu cậu có khả năng chống đỡ.】
【 … Ngài làm chủ! 】Cậu còn có sự lựa chọn sao?
【Tác phẩm thiên văn đó của cậu BE khiến cho nhân thần cộng phẫn,’Mông Trần’, cư nhiên được một đạo diễn mắt mù nhìn trúng. Cho nên chúc mừng cậu, năm nay cậu sẽ là cây rụng tiền thu nhập cao nhất Văn Học Thành! 】
【!!!】Lâm Ngạn ngồi ở trước máy vi tính đều ngốc lăng, đường tiền tài của cậu năm nay có thể quá tốt rồi hay không. Lâm Ngạn rất ít viết kết cục đại đoàn viên, bất quá cậu viết một bộ ‘Mông Trần’ bi nhất. Nhớ năm đó, cậu cáng đáng bao nhiêu nước bọt mới gánh được thảo phạt đầy trời của độc giả…
【’Mông Trần’ không thích hợp dựng thành phim.】Đây là lương tâm Lâm Ngạn nói, khán giả hiện tại đều quen nếp cốt truyện đại đoàn viên, nam nữ nhân vật chính trong ‘Mông Trần’ sau cùng đều chết sạch, đạo diễn là chuẩn bị bao nhiêu khăn tay đến lau mặt a?!
【Cổ Thành, đạo diễn mới lên, tâm cao ngất, cảm thấy nam nữ chính chết sạch mới thoải mái.】
【…】 Mặc dù nói cốt truyện BE nếu so với HE thì khắc sâu hơn một ít, thế nhưng Lâm Ngạn biết, ở trong loại hoàn cảnh phù hoa này, vị Cố đạo diễn thật đúng là có dũng khí!
【Còn tin tức xấu thì sao?】Mặc dù tin tức tốt không tính là quá tốt, thế nhưng tin tức xấu khẳng định đủ xấu, nếu không Sư Thái sẽ không giữ đến sau cùng chuẩn bị một kích toi mạng.
【Cậu chưa có quen thuộc về biên kịch điện ảnh này, cho nên Cổ Thành ngoài ra tìm biên kịch, trong khoảng thời gian này cậu phải ở G thành, Văn Học Thành sẽ cung cấp nơi ở cho cậu, đây là bộ tiểu thuyết đầu tiên của Văn Học Thành được cải biên thành điện ảnh, cấp trên rất coi trọng, những chuyện khác cậu không cần lo lắng, tôi đều sẽ giúp cậu giải quyết.】
【Không được!】Đối với chuyện này, Lâm Ngạn khó mà kiên trì được. Tuy rằng được đạo diễn nhìn trúng, trong lòng Lâm Ngạn là có chút kiêu ngạo, thế nhưng đến G thành thật sự là lựa chọn tệ nhất.
【Cậu lo lắng cái gì?】Sư Thái rất lãnh tĩnh, cô theo Lăng Viêm ba năm, đối với người trạch nam này hiểu rất rõ.
【Con cái phải đi học, không ai chăm sóc.】
【Nhà trẻ tốt nhất G thành tùy cậu chọn, Văn Học Thành sẽ xuất ra phí dụng này.】
【Tôi không muốn.】
【Chủ quan tình cảm cá nhân có thể không chú ý.】
【…】
【Viêm Lăng, cậu gần như đi tới tầm cao mà tất cả các tác giả tha thiết ước mơ nhất, nếu như bây giờ buông tha, tôi không biết sau này theo cậu làm sao.】Sư Thái khó có được nói một câu thật lòng.
Tay Lâm Ngạn đặt ở trên bàn phím gõ chữ có chút do dự, cậu quả thực rất không muốn đến G thành, thế nhưng Sư Thái nói vô cùng đúng, hiện tại cơ bản cậu không có lựa chọn, đây là tình huống mỗi một người tác giả tha thiết ước mở, sách viết ra có thể xuất bản, có thể cải biên thành điện ảnh và phim truyền hình, sách của cậu thậm chí còn được cải biên thành trò chơi. Nếu như từ chối, cơ hội như vậy tiếp theo còn có thế xuất hiện hay không tạm không nói đến, đối cấp cao Văn Học Thành mà nói, một tác giả không chí tiến thủ rất dễ bị vứt bỏ.
Khó có được, Sư Thái bên kia không có thúc giục cậu trả lời thuyết phục, Lâm Ngạn ngồi suy nghĩ cực kỳ lâu, cuối cùng vẫn là buông tha trả lời một câu.
【Chỉ nửa năm.】
Sư Thái thở phào một cái, cầm điện thoại liền nã pháo, “Cô Chu, loại chuyện ép người hiền làm kỹ nữ có thể không tìm bần ni được hay không!”
Chu Lam vừa nghe khẩu khí này, ngay lập tức sống lại, “Cậu ấy đã đồng ý?”
“Tôi muốn một cái phòng làm việc xa hoa nhất!” Nói xong liền dập điện thoại.
“…” Ép người hiền làm kỹ nữ đó là anh của cô!
Thời điểm Chu Mặc nhận được người nào đó tranh công, khóe miệng rốt cuộc có chút ý cười.
“Anh, anh đầu tư cho Cổ Thành bao nhiêu tiền?”
“Không nhiều lắm, năm nghìn vạn.”
Chu Lam lập tức cúp điện thoại, anh của cô đúng là người điên!
Chu Mặc cũng không thèm để ý, chỉ là quay về người đối diện nhíu mày, “Tôi hình như đã quên nói cho nó biết, trong năm nghìn vạn này còn có công lao không nhỏ của Khâu thiếu.”
Khâu Thiện khó có được đến phòng làm việc của Chu Mặc, nếu không đến đưa thiệp mời, y còn không biết nguyên lai Chu mặt than cũng biết cười.
“Khâu gia nhân từ không bạc đãi người một nhà.” Khâu Thiện ý là chuyện nhỏ.
Chu Mặc từ chối cho ý kiến, thái độ ngày đó của Khâu Thiện cũng biết người này sẽ không dễ dàng bị lừa gạt cho qua như vậy. Hắn chỉ là hiếu kỳ vị phu nhân Khâu gia ác tâm như vậy, đem con để ở cửa cô nhi viện.
” Đến lúc hôn lễ, mẹ Khâu Trật cùng lão gia tử cùng nhau trở lại, tôi hy vọng cậu có thể mang theo Lâm Ngạn cùng đến tham dự.”
Chu Mặc sửng sốt một chút, lập tức liền hiểu dụng ý của người này.
“Khâu Trật cùng Lâm Ngạn là anh em ruột?”
Khâu Thiện gật đầu, “Sinh đôi khác trứng, cũng giống như con của Lâm Ngạn.”
Chu Mặc có chút trầm mặc, “Nhiều năm như vậy Khâu gia thế nào một chút cũng không phát hiện được?”
Khóe miệng Khâu Trật câu dẫn ra một cái tươi cười châm chọc, “Năm đó lão gia tử cũng không định gặp người đàn bà này, nói bà quá có tâm kế. Sau đó, bà mang theo Khâu Trật tới cửa, nói sinh non, một đứa nhỏ nữa không giữ được. Từ trước đến nay lão gia tử luôn quý trọng con nối dòng, dính dáng đến nữ nhân này cũng khá nhiều. Mẹ của Khâu Trật cũng rất thông minh, biết lão gia tử kiêng kỵ bà cái gì, nhiều năm như vậy vẫn ngây ngô ở nước ngoài, ngược lại để Khâu Trật theo bên người cha tôi.”
Chu Mặc có chút bừng tỉnh, nếu nói như vậy, năm đó mẹ Khâu Trật vì làm cho lão gia tử vui lòng, bỏ đi đứa nhỏ có chỗ thiếu hụt kia. Mà Khâu Trật tốt số, vừa vào Khâu gia thì được lòng và yêu thương của lão gia tử, tiện thể cũng đem địa vị của mẹ Khâu Trật kéo đi lên. Đáng thương nhất vẫn là đứa nhỏ kia, hẳn là nói, đáng thương nhất thực ra là Lâm Ngạn.
Chu Mặc nghĩ vậy, cũng có chút đau lòng, rõ ràng là anh em ruột, vận mệnh lại bất công như vậy!
“Cho nên, cậu nếu như đối với Lâm Ngạn không tốt, đừng có trách tôi trở mặt.”
Chu Mặc buồn cười chỉ chỉ thiệp mời, “Cái này hẳn là trọng điểm ngày hôm nay anh đến đi!”
“Cậu định làm như thế nào?”
“Khâu Thiện, đã có người nào nói cho anh biết quá nhiều thì không tốt chưa.”
Khâu Thiện căn bản không có để y lời vô ích này, “Tôi không ngại thuê thám tử tư hai mười bốn tiếng theo cậu đâu.”
“Vị thiếu gia này, anh như vậy gọi là xâm phạm quyền riêng tư.”
“Cậu yên tâm, tôi sẽ không để cho cậu phát hiện.”
“…”
“Hàn Tiếu, tiễn khách.” Chu Mặc chưa từng có sở thích cùng người chia sẻ bí mật, bất đắc dĩ liếc mắt nhìn Khâu Thiện dính trên ghế sofa, “Em trai anh cầm tinh ốc sên, không phải tôi định làm như thế nào, mà là cậu ý định làm như thế nào!”
Khâu Thiện rất là có cảm giác thành tựu nở nụ cười, “Khâu Trật là có chút ngu ngốc, Lâm Ngạn thoạt nhìn nếu so với anh nó thông minh hơn nhiều, biết lạt mềm buộc chặt, tốt!” Nói xong liền rất vui vẻ đi ra, lưu lại Chu Mặc với gương mặt đen thùi. Hàn Tiếu thấy gương mặt của lão bản nhà mình sánh ngang với Bao Công, lập tức lòng bàn như bôi mỡ chạy mất.
Tuy rằng Lâm Ngạn cầm tinh ốc sên, nhưng Văn Học Thành lại là cầm tinh thỏ, hiệu suất làm việc quả thực khiến cho Lâm Ngạn trợn mắt hốc mồm. Cũng không biết Sư Thái dùng phương pháp gì, bạn nhỏ Lâm Thang Viên liền trực tiếp lên lớp một, còn là tiến vào trường học quý tộc một cước đạp phá cửa miệng đều khó khăn. Lâm Đậu Bao không có thông minh của chị bé, chỉ có thể tiếp tục ở lại nhà trẻ. Cái nhà trẻ này cũng không tệ lắm, coi như là nhà trẻ thứ nhất G thành. Nếu không phải vì hai đứa bé gần một chút, phỏng chừng nhà trẻ đều phải dùng cấp bậc cao nhất. Sợ Lâm Ngạn luôn kéo Sư Thái cuồng hỏi, những phí dụng này nếu như tính ở trên đầu cậu, ba miệng ăn nhà cậu có thể đi ăn gió tây bắc rồi!
Sư Thái rất hiền hậu, nói thật, dù sao có người coi tiền như rác thích bỏ ra số tiền này, cầm là được. Thế nhưng Lâm Ngạn không an lòng a, thẳng đến khi thấy chiếc Cadillac phong cách kia của Chu Mặc, Lâm Ngạn chợt bừng tỉnh, thì ra cái người này còn chưa có buông tha!
Chú thích:
Phù hoa: sang trọng trên bề mặt, nhưng nội dung thực tế di chuyển trống rỗng, vô dụng. (Theo baidu)
Cadillac
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!