Mật Tình: Nguyện Cả Đời Chỉ Yêu Em - Chương 45
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
187


Mật Tình: Nguyện Cả Đời Chỉ Yêu Em


Chương 45


Cậu để cho Tần Linh cả người mệt mỏi nằm trên sô pha, nửa người dưới là vẫn như cũ quấn ở ngang hông cậu, cả người cô có thể bị cậu dễ dàng ra vào, kéo gần lại, cự long lần nữa đi vào trong cơ thể cô.

“Ưm… a…” Cô rên rỉ cũng có vẻ yếu ớt, hoa huy*t bởi vì kịch liệt rút ra đâm vào mà trở nên nóng rát, cũng có chút đau, thế là cô theo bản năng cọ hai chân.

Một động tác vô tình dễ dàng ép điên Tần Thụy, bên trong hoa huy*t chặt chẽ khiến cho cự long không thể động đậy, cậu dừng một chút, gầm nhẹ nhanh chóng tiến lên, không có vải vóc ngăn trở, tốc độ của cậu có thể nhanh hơn, sức lực cũng càng mạnh, cho dù Tần Linh nằm trên sô pha cũng bị lung lay không yên.

“A…a…” Tay nhỏ bé của cô siết chặt hông cậu, nhưng không ngờ chàng trai trước người lại kéo sát cô vào lông ngực cậu, mà cự long cũng theo đó càng đâm càng sâu, đâm vào miệng tử cung hết một lần lại đến một lần.

Thân thể Tần Linh lần nữa kịch liệt co quắp, khi cậu bắn vào tinh dịch nóng bỏng kích thích, lại một lần nữa tới cao trào, trong chuyện yêu xuất hiện hai lần cao trào sớm đã thành thói quen với cô.

Cuối cùng cũng kết thúc tốt đẹp.

Trong không gian trang trí cực kỳ tinh mỹ, rộng lớn không hề có ai. Tiếng nhạc dìu dịu chảy. Dưới ánh đèn mờ trên sàn nhảy, một người thiếu niên ôm một người phụ nữ xinh xắn nhỏ nhắn trong lòng, nhẹ nhàng xoay theo điệu nhảy.

Thân thể người phụ nữ dựa vào chàng trai, khuôn mặt chôn trong ngực cậu, mái tóc đen che khuất cái cằm mảnh khảnh, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng mịn dưới ánh đèn mờ. Cô nhắm mắt lại, lông mai dài che da thịt trắng như sữa khiến cho mặt cô càng thêm điềm đạm đáng yêu, khóe môi nhẹ giương lên nụ cười dịu dàng.

Trên khuôn mặt tuấn mỹ của chàng trai hiện lên vẻ dịu dàng như nước. Cậu cúi đầu nhìn mặt cô, ngón tay thon dài vuốt ve mái tóc dài của cô.

Cậu vẫn ôm cô như thế, nhẹ nhàng mà thong thả nhảy theo nhạc. Cô như đóa hoa không có điểm tựa chỉ biết dựa vào người cậu. Lòng cậu chưa bao giờ yên bình như thế, chỉ muốn ông cô như thế mãi mà thôi.

“Uống chút rượu vang nào. Nó sẽ khiến cho em cảm thấy thoải mái hơn.” Cậu ôm cô lên giường, nhẹ nhàng đưa ly rượu lên miệng cô. Người phụ nữ mở mắt, khóe mắt cô lấp lánh ý cười dịu dàng, nhẹ nhàng mở miệng để rượu đỏ chảy vào cánh môi mềm mại của cô. Ánh mắt cô thủy chung chỉ dừng lại trên khuôn mặt tuấn mỹ đẹp như thiên sứ của chàng trai. Cô yên lặng nhìn cậu.

“Sao lại đưa em đến đây?” Cô dịu dàng nhìn cậu.

“Kỷ niệm một tháng chúng ta yêu nhau.” Gương mặt chàng trai tràn đầy vui vẻ nhìn cô.

Cô hơi ngạc nhiên nháy mắt, “Kỷ niệm ngày chúng ta yêu nhau?”

“Đừng nói với anh là em đã quên nhé.” Chàng trai lườm cô.

“Khụ.” Tần Linh hơi mất tự nhiên, chột dạ nhẹ nhàng tránh ánh mắt trách cứ của cậu. Quả thật là cô không nhớ! Thật là đáng trách mà.

Chàng trai vội vàng nắm lấy cằm cô, “Linh Linh, em khiến anh thấy thật đau lòng. Nhất định phải phạt em mới được.”

Nói rồi cậu cúi xuống tìm kiếm đôi môi cánh hoa của cô.

Môi của cô mềm mại một cách thần kỳ, ngọt như mật. Tần Linh nhu thuận nằm trong lòng cậu, để mặc cho cậu đoạt lấy.

Cái lưỡi của cậu tiến vào khoang miệng của cô, quấn quýt với lưỡi cô, hôn kịch liệt. Tần Linh nhắm mắt, nhẹ nhàng đáp lại. Nụ hôn của cậu càng thêm kịch liệt, như một con thú đang gặm cắn con môi. Tần Thụy gặm cắn đôi môi cánh hoa của cô cho tới khi nó sưng đỏ.

“Ưm… A Thụy…”

Tần Linh dựa vào ngực cậu thở gấp. Giọng nói dịu dàng của cô như lời mời gọi, như dòng nước suối mát lành ngọt ngào chảy vào đáy lòng cậu khiến cậu càng thêm kích động.

Tay cậu trượt vào trong quần áo cô, cầm lấy nhũ phong trắng noãn. Bàn tay thô ráp của cậu che lên ngực cô, nhẹ nhàng ma sát đóa hồng mai mẫn cảm. Đóa hồng mai của cô trở nên cứng rắn rất nhanh, nhẹ nhàng lớn lên, đứng thẳng trong lòng bàn tay cậu.

Cậu ngậm nhẹ tai cô, hôn lên dái tai cô, “Linh Linh, cho anh vào nhé.”

Tần Linh đỏ mặt, suy nghĩ một chút rồi nhẹ gật đầu. Hôm nay Tần Thụy thật dịu dàng, sự dịu dàng của cậu khiến cô say mê đắm chìm vào đó, muốn bỏ mặc tất cả mọi thứ để cuốn trôi theo cảm xúc dục vọng với cậu.

Nhận được sự đồng ý của người con gái mình yêu, cậu nhanh chóng áp cô lên giường, xốc áo cô lên đến xương quai xanh. Hai ngọn nhũ phong tròn trịa đầy đặn của cô đứng thẳng trước mặt cậu như một ngón núi nhỏ, mềm mại lại trắng như sữa, tản ra sự dụ hoặc dục vọng.

Cậu chặn nửa người dưới của cô, ngậm đóa hồng mai vào miệng.

“A!” Tần Linh hừ nhẹ, nắm lấy mái tóc vàng mượt của chàng trai: “A Thụy…” Trong vô thức cô gọi tên cậu.

Cậu cắn liếm đóa hồng mai của cô, tay xoa nắn nơi mềm mại tròn trịa khiến cho nó biến hình trong tay cậu. Đóa hồng mai đỏ tươi nở rộ trong miệng cậu.

Cậu ngậm đóa hồng mai, tiếp đõ là nhũ vựng, nhẹ nhàng mà mút như muốn ăn luôn nhũ phong của cô vậy. Sau đó, cậu nâng thêm lên cho đến khi trong miệng chỉ còn lại đóa hồng mai thì cậu bắt đầu lôi kéo.

Tần Linh ưỡn ngực lên, rên rỉ, đắm chìm trong khoái cảm của dục vọng do thiếu niên mang lại.

Cậu hôn cô, hôn lên ngực cô, lên eo, lên khu rừng rậm ở hạ thân, sau đó cởi quần cô bằng tốc độ cực nhanh.

Cậu kéo cô về phía mình, mở chân cô ra.

Ga trải giường bị thân thể Tần Linh kéo thành một đường sâu. Nhũ phong ướt đẫm của cô lộ ra, áo sơ mi vẫn ở trên xương quai xanh.

“Đừng…” Cho dù nơi đó đã bị cậu nhìn thấy vô số lần nhưng cô vẫn thẹn thùng. Cô rất muốn khép chân lại.

Cậu cười khẽ, “Đừng cử động. Rất đẹp.” Cậu mở chân cô rộng hơn.

U cốc nữ tính gần ngay trước mắt, khe suối u mật kia, cánh hoa phấn nộn giấy nơi sơn cốc, cửa động nho nhỏ của phụ nữ hoàn toàn bị che lại.

Thân thể cô vẫn mẫn cảm như thế. Ngực cô đã hoàn toàn cứng lên, mà khu rừng của cô cũng rất màu mỡ, che đi khu tam giác cho tới giữa u cốc.

Nơi đó của cô vẫn giống như thiếu nữ dậy thì, phấn nộn xinh xắn. Cánh hoa mềm mại che kín cửa động yếu ớt, dường như chưa có bất kỳ người đàn ông nào tới thánh địa bí mật đó.

Cậu mở đùi cô, dùng sức đẩy cánh hoa nho nhỏ ra. Cánh hoa phấn nộn bị tách mạnh ra, bên trong tựa như thịt trai ẩm ướt hồng nộn.

Cửa động nho nhỏ bị cánh hoa che kín như ẩn như hiện, tiểu huyệt được xếp thành từng vòng từng vòng như một vòng xoáy.

“A…” Tần Linh cong người lên, thở gấp. Nhưng hạ thân bị giữ chắt khiến cô rất nhanh lại ngã vào giường mềm mại.

Tần Thụy dùng ngón cái che lên u cốc của cô, nhẹ nhàng xoa nắn ở lối vào. Ngón cái cậu ướt rất nhanh, hạ thân cô dinh dính. Hơn nữa mỗi lần khẽ động liền phát ra tiếng động dâm mỹ.

“A ~~” Tần Linh ngâm khẽ, thân thể của cô bị kỹ xảo của thiếu niên xích mích nên không thể ức chế rung động mà run rẩy.

Cậu dùng ngón cái mở cánh hoa ra, dùng mật dịch trong suốt vẽ loạn lên đó. Cánh hoa nho nhỏ run rẩy, đầy đặn và mẫn cảm hơn dưới ngón tay của cậu. Cậu nhẹ xoa nắn viên trân châu.

“A ~~” Thân thể Tần Linh cong lên, lối vào bắt đầu co rút mạnh mẽ, cái miệng nhỏ chảy ra chất lỏng mê người.

Ngón tay thon dài của cậu thừa cơ đi vào. Vừa vào liền bị vách tường kẹp chặt. Lối vào bị ngón tay của cậu mở lớn. Hạ thể người phụ nữ xinh xắn trắng noãn bị một ngón giữa thon dài của chàng trai đi vào.

Cậu từ từ tiến vào, đôi mắt đen nhìn chằm chằm vào phần thịt bị ngón tay cậu kéo ra cho đến khi ngón tay cậu đi vào toàn bộ.

“A…” Tần Linh rên rỉ, kẹp chặt ngón tay của cậu.

“Ngón tay anh sắp đứt rồi, tiểu xử nữ.” Cậu nhìn cô chằm chằm, nói.

“A Thụy… A…” Giọng của cô rất mềm yếu, như lời mời cậu. Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô hồng thấu như bị lửa dục thiêu, hoặc như một loại ngượng ngùng khó có thể diễn tả thành lời.

“Gọi anh là gì, hửm?” Cậu nhẹ nhàng hỏi.

Hơi thở của cậu phả vào hoa huy*t, khiến mật dịch càng tiết ra nhiều hơn. Thân thể Tần Linh run lên, hai tay bấu chặt ga giường, cô nhẹ giọng nức nở: “Ông… Ông xã…”

“Linh Linh, Linh Linh của anh…” Cậu thì thầm, hôn lên môi cô lại áp đùi cô lên lần nữa, ngón tay co lại mấy cái.

“A… A… A…” Thân thể trắng noãn của Tần Linh vặn vẹo, rất nhanh phản ứng đáp lại cậu.

Nơi đó của cô thật chặt khiến cho cậu điên cuồng. Lúc ngón tay rút ra thì đã dính đầy mật dịch trong suốt. Cậu lại cho thêm một ngón tay vào.

Hai ngón tay thon dài từ từ tiến vào cho tới khi lối vào hoàn toàn nuốt mất nó cậu mới bắt đầu co ngón tay lại. Hai ngón tay cùng ra vào ở cửa động của cô.

Sau đó cậu lại cho thêm một ngón nữa vào. Cậu muốn cô thích ứng trước một chút nếu không lát nữa cô sẽ không tiếp nhận nổi phân thân của cậu.

Những lần trước cậu đều vào vội vã khiến cho tiểu huyệt luôn sưng đỏ sau mỗi lần hoan ái. Mặc dù bây giờ rất muốn vào ngay lập tức nhưng cậu vẫn cắn răng nhịn xuống. Cậu muốn cô có cảm giác khác sau lần hoan ái này, vì hôm nay là một ngày đặc biệt với bọn họ.

Ba ngón tay không vào hết. Cậu bắt đầu tăng nhanh tốc độ ra vào, nhanh chóng rút ra đưa vào.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN