Mật Tình: Nguyện Cả Đời Chỉ Yêu Em
Chương 47
Vừa định mở lời hỏi thì thấy người thiếu niên với vẻ mặt ái muội đã tới gần, ép cô dựa vào tường.
Tần Thụy phả khí lên cổ cô, “Bảo bối, anh đói. Chỗ này của anh đau quá.” Tay cô bị thiếu niên đưa tới giữa hai chân. Cô thở nhẹ một tiếng, tay như bị bỏng.
“Đừng ồn ào. Anh còn phải đi học mà.” Cô đẩy cậu ra, giọng mềm mại mà uyển chuyển.
Tần Thụy cười khẽ, nhanh tay kéo cô vào một phòng, khóa cửa cẩn thận. Tần Linh muốn bỏ chạy thì bị cậu ôm chặt, môi kề tai cô, “Anh thích nhất là ôm em.”
“A…” Vừa nói cậu vừa cởi quần lót cô xuống, bàn tay to xoa nắn cái mông mềm mại của cô, đau đớn và tê dại vọt tới, Tần Linh rên nhẹ một tiếng, “A Thụy, đừng ở đây được không?” Tuy không phải lần đầu tiên hai người phát sinh quan hệ ở đây nhưng trong lòng cô cảm thấy rất xấu hổ.
“Anh thích, bảo bối, em không thấy ở đây rất kích thích à? Không phải em đã sớm biết phòng vệ sinh trong trường học là nơi làm tình công cộng à?”
Cậu ôm cô lên, đặt cô lên nắp bồn cầu. Sau đó cúi người mở rộng đùi cô ra. Nửa người trên của Tần Linh dựa lên vách tường, nhũ phong bị một bàn tay cậu nắm chặt. Một phần nhỏ của mông tiếp xúc với nắp bồn cầu. Hai cái đùi trắng nõn bị bàn tay khác của cậu tách ra, nơi tư mật hoàn toàn lộ ra trước mắt thiếu niên.
Ánh mắt của chàng trai nhìn thẳng vào giữa hai chân cô, lối vào xinh đẹp, cánh hoa nhỏ phấn nộn thấp thoáng ở lối vào mê người, rừng rậm đen bóng phía trên trải rộng.
“Đẹp quá.” Tần Thụy nói.
Tần Linh xấu hổ giãy dụa, “Đừng mà, A Thụy.”
Tần Thụy cười rộ, “Linh Linh của anh vẫn luôn xấu hổ như vậy.” Nói rồi cậu vươn ngón trỏ, búng vào cánh hoa, hoa huy*t phấn nộn bày ra trước mặt cậu như một đóa hoa nho nhỏ, yên lặng mê hoặc.
Ngón trỏ của chàng trai nhẹ nhàng tiến vào.
Không có bất kỳ màn dạo đầu nào khiến thân thể Tần Linh co rút lại, sự xâm nhập mãnh liệt khiến cô không ngừng co rút, bài xích chàng trai. Người thiếu niên hít khi, nhanh chóng đảy ngón trỏ thô to vào.
“A ~” Thân thể Tần Linh nâng lên cao. Một tay khác của thiếu niên cũng không nhàn rỗi, đẩy áo ngực của cô ra, xoa nhũ phong cô, tùy ý xoa nắn. Đóa hồng mai đứng lên rất nhanh, nhanh chóng cứng lên dưới bàn tay thiếu niên.
Vách tường chặt khít ngậm chặt ngón tay của cậu, dịch thể từ từ tràn ra, bên trong cô vừa ẩm vừa nóng.
Cô có cảm giác bị dị vật xâm nhập cường liệt, hạ thân bị ngón tay của thiếu niên lấp đầy mở lớn. Cậu không ngừng khơi mào dục vọng của cô. Mật dịch không ngừng chảy ra nhưng ngon táy của thiếu niên lại ác ý giữ chặt nơi tư mật của cô.
Thân thể cô co giật từng đợt. Dù đã được lấp đầy nhưng vẫn cảm thấy trống rỗng đầy khó hiểu. Ngực cô phập phồng, tinh tế rên rỉ. Đầu thiếu niên ngước lên ngực cô, ngậm đóa hồng mai căng cứng vào trong miệng, liếm mút, gặm cắn, nhẹ cắn nhẹ liếm.
Từng đợt tê dại trên thân thể dồn về hạ thân, thân thể Tần Linh không ngừng co giật. Cô cong người lên, lại khiến ngón tay thiếu niên càng vào sâu hơn.
“A… đừng…” Cô lắc lư đầu, tay vô ý thức ôm đầu cậu. Ngón tay thiếu niên đột nhiên cong lên, hoa huy*t nho nhỏ bị lực lớn tác động, mật dịch bị chặn lại phun trào mãnh liệt ra ngoài.
Bụng dưới của Tần Linh nảy lên, lối vào không ngừng co giật.
Tần Thụy ôm lấy cô, dán sát vào giữa hai chân cậu. Con rồng dài đã sớm tiến vào nơi u huyệt ẩm ướt.
“A…” Chân Tần Linh vô thức quấn chặt thắt lưng của cậu. Cậu thong thả ra vào mấy lần, đùa giỡn khiến Tần Linh rên rỉ. Sau đó thiếu niên động thân một cái, nhanh chóng luật động trong cơ thể cô.
“Ưm… chậm một chút….” Cô cố gắng cắn môi nhưng tiếng rên rỉ nhỏ vụn vẫn tràn ra khỏi miệng. Chuông tan học vang lên, tiếng bước chân vang lên trên hành lang. cửa phòng vệ sinh được mở ra, tiếng bước chân, tiếng đóng cửa, thậm chí cả tiếng nước chảy đều truyền tới rõ ràng.
Thân thể xích lõa của Tần Linh bị thiếu niên ôm chặt vào trong ngực, chân thon dài quấn như dây mây bên hong Tần Thụy. Vật nam tính thật lớn vùi vào lối vào mềm mại của cô. Lúc này cậu dừng động tác lại nhưng vẫn chôn trong người cô. Nhưng tay thiếu niên lại không thành thật, không ngừng trêu chọc nhũ phong của cô.
“Đừng… Xin anh đừng động…” Tần Linh phản đối yếu ớt. Vì sợ nên người cô cứng ngắc. Thiếu niên cười khẽ, lồng ngực rung động theo từng trận tiếng cười của cậu.
Cự long từ từ được rút ra khỏi hoa huy*t đầy mật dịch.
Tần Linh chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì vật nam tính thô to lại nhanh chóng chen vao, khiến cô không nhịn được mà hô thành tiếng. Ngay sau đó, thiếu niên cuồng liệt chạy nước rút trong cơ thể cô.
“A ~ a ~ a ~” Cô không kêu cũng khó, cảm thấy vô cùng xấu hổ nhưng rất nhanh bị dục vọng vùi lấp.
“Kêu dâm đãng tí nữa đi, bảo bối.”
“A, đừng nói ~ a ~” Cô xấu hổ muốn chết nhưng vẫn không khống chế được tiếng kêu dâm đãng của mình. Nhưng không có tiếng cười nhạo như cô tưởng tượng. Sinh viên vẫn ra ra vào vào nhà vệ sinh như trước, dường như mắt điếc tai ngơ với tiếng va chạm thân thể và tiếng kêu dâm đãng, như đã quá quen thuộc. Thậm chí ở một hai chỗ khác cũng từ từ có tiếng kêu. Có tiếng kêu bay bổng và dâm mỹ hơn truyền tới, khiến Tần Linh không khỏi đỏ bừng mặt.
Tần Thụy nắm lấy cằm Tần Linh, đưa vật nam tính to lớn vào cái miệng nhỏ nhắn. Bạch dịch phun vào cổ họng cô, chảy ra theo khóe miệng. Thiếu niên không buông tay ra, cái mông nhỏ nhẹ động, khiến vật nam tính qua lại ra vào trong miệng cô.
“Ngô…” Miệng Tần Linh toàn là mùi bạch dịch. Cô nhíu chặt khuôn mặt nhỏ nhắn, thừa nhận sự đùa giỡn cuồng dã của thiếu niên.
Người thiếu niên điên cuồng muốn cô, Tần Linh uyển chuyển hầu hạ cậu, vĩnh viễn cô giống như một con búp bê tình dục không được thỏa mãn, lúc nào cũng có thể đáp ứng nhu cầu cho cậu mọi lúc mọi nơi, không cần ngừng nghỉ.
…
Sáng sớm, ánh nắng chiếu vào giường soi rọi hai thân ảnh đang ôm chặt lấy nhau. Tần Linh hơi nhíu mày, từ từ mở mắt ra. Đối diện với cô là ánh mắt đầy ấm áp vui vẻ của chàng trai.
Thấy người con gái mình yêu đã tỉnh, thiếu niên cười khẽ, cậu xoa xoa gương mặt nhỏ nhắn của cô, “Nhanh xuống giường đi tắm đi em.”
Tắm? Tần Linh hơi ngạc nhiên nhưng cũng gật đầu đồng ý.
Vừa bước xuống giường, hai chân của cô như muốn nhũn ra. Ngày hôm qua cậu điên cuồng muốn cô ở trường học xong về nhà lại làm suốt đêm. Thật không hiểu sao cậu lại có nhiều tinh lực như vậy nữa
Thấy cô quay mắt trừng mình, ánh mắt Tần Thụy lại càng vui vẻ hơn.
Cậu giương đôi mắt hẹp dài, mỉm cười trêu ghẹo cô: “Sao? Bảo bối muốn anh tắm cho em à? Anh luôn sẵn sàng phục vụ em.”
Nghe câu nói của cậu, Tần Linh vội vã chạy vọt nhà tắm bỏ mặc tiếng cười đầy gian tà của chàng trai.
Sau khi tắm xong, cô lau khô thân thể, mặc áo tắm đi ra ngoài, bước chân thong thả nghi hoặc.
Cô vừa mới đi ra khỏi phòng tắm, ánh mắt chàng trai lập tức bắn vào trên người cô, cậu kéo cô qua, nhanh chóng diệt trừ áo tắm trên người cô, Tần Linh rất nhanh liền xích lõa đứng trước mặt cậu. Thân thể cô bởi vì xấu hổ mà phiếm hồng.
Cô kẹp chặt hai chân, nhưng căn bản không thể che được cái gì. Hai vú no đủ êm dịu, nhũ tiêm bởi vì ở bên ngoài không khí lạnh lẽo mà biến cứng, bụng dưới là một vùng lông hình tam giác kéo dài xuống mép đùi, làm cho người ta sinh ra vô hạn mơ tưởng.
Da thịt của cô như sữa nhẵn nhụi bóng loáng, bây giờ giống như trẻ con mới sinh mềm mại sáng bóng, đường cong thân thể lung linh phong tình vạn chủng.
Ánh mắt chàng trai từ trên cơ thể cô lướt đi, trong con ngươi đen chậm rãi có chút dục vọng chớp động, nhưng mà cậu cũng không động thủ.
Cậu mở tủ quần áo lấy ra nội y cùng quần áo, sau đó bắt đầu mặc nội y màu trắng cho cô, ngón tay thon dài lạnh lẽo không ngừng xẹt qua bộ ngực của cô, khiến cho thân thể cô run rẩy.
Cuối cùng, cậu cầm lấy một cái quần lót nhỏ để bên chân cô.
“Nhấc chân lên nào.” Cậu yêu cầu.
Tần Linh giơ chân lên xỏ vào, Tần Thụy kéo lên giúp cô, che khuất nơi bí ẩn hấp dẫn kia. Cả khuôn mặt Tần Linh đều xấu hổ đỏ bừng.
Sau đó cậu mặc vào cho cô một cái váy công chúa viền hoa màu trắng rồi đặt cô ngồi trước gương, giúp ô chải vuốt mái tóc dài.
Cậu trang điểm giúp cô, Tần Linh không ngờ chàng trai thoạt nhìn có vẻ đạm mạc xa cách này lại có kỹ xảo trang điểm rất cao siêu.
Tần Thụy cuốn mấy lọn tóc dài của cô lại, cậu kề sát mặt cô, hơi nóng tỏa ra bên tai cô: “Thích không?”
Tần Linh nhìn mình trong gương, đó là một thiếu nữ hào hoa phong nhã, trong trắng lộ ra hai má hồng, đôi mắt ngập nước động lòng người, đôi môi đỏ mọng phấn nộn, váy công chúa tinh xảo.
Trong gương cô thoạt nhìn chỉ có hai mươi tuổi, nếu không nói ra có lẽ không ai biết cô lớn tuổi hơn cậu nhiều.
“Sao lại trang điểm cho em thành như vậy?”
“Trong tâm trí anh, em luôn là một cô gái trong trắng thanh thuần như thế.” Vừa nói cậu vừa liếm nhẹ vành tai cô.
Thân thể Tần Linh khẽ run, cô cầm nhẹ bả vai cậu: “Đừng… A Thụy…”
Lần này Tần Thụy lại đặc biệt nghe lời, cậu cười khẽ buông cô ra. “Anh đi tắm, hôm nay chúng ta sẽ tham gia một bữa tiệc rất quan trọng.” Nói rồi cậu nhanh chóng đi vào phòng tắm.
Tần Linh cười cười, đến tủ quần áo chọn tây trang cho cậu.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!