Độc nhất sủng hôn
Chương 56: Anh ấy sẽ không kết hôn với cô
Những lời này của Thi Thiên Thiên làm những người ở đây đều sửng sốt, Giản Bạch nhìn chằm chằm cô thật lâu, mắt sáng ngời nói: “Cuộc thi đấu cờ vây thành phố cho dân nghiệp dư chúng tôi đã gặp qua!”
Thi Thiên Thiên gật đầu: “Tôi nhớ rõ cậu là đứng thứ nhì toàn thành phố.”
“Cô đứng thứ năm.” Giản Bạch cười thực vui vẻ.
“Không nghĩ tới có thể gặp cô ở đây.”
Thi Thiên Thiên chỉ Tân Tình: “Tôi đi cùng bạn.”
“Thật là trùng hợp, thì ra em cùng Thiên Thiên quen biết, còn là bạn đánh cờ vây, vậy sau này có thể thường xuyên cùng nhau bàn luận cờ nghệ rồi.”
Giản Khiết chạm chạm người em trai: “Mau đưa số điện thoại của em cho Thiên Thiên.”
Cả buổi chiều kế tiếp, Tân Tình cùng Trương Mật đưa Nhạc Nhạc đi truyền dịch, Thi Thiên Thiên liền cùng Giản Bạch trò chuyện, quan hệ giữa hai người nhanh chóng gần nhau hơn, khi đó trên mặt Giản Khiết không giấu được vẻ tươi cười.
“Thiên Thiên từ lúc nào cậu đối với người khác nhiệt tình như vậy?”
Trương Mật nhìn bên kia, Giản Bạch đang giúp một con mèo kiểm tra, Thi Thiên Thiên ở một bên cười tủm tỉm nhìn.
Tân Tình lắc đầu: “Không biết.”
Buổi tối Doanh Kình Thương tới đón cô, là tài xế chạy xe, bởi vì còn mang theo Monica. Doanh Kình Thương không để cho Tân Tình nghĩ là có người phụ nữ khác ngồi xe của mình. Sở dĩ Monica cũng đi theo, là bởi vì Tân Tình cảm thấy mặc kệ như thế nào cũng nên mời cô ấy ăn bữa cơm, coi như đón tiếp.
Trương Mật thấy náo thiệt như thế, liền nhắc nhở Doanh Kình Thương việc Doanh Kình Thương hứa mời cô ấy và Thi Thiên Thiên đi ăn. Sợ ngày khác không có thời gian, vậy hôm nay cùng đi luôn!
Vì thế bữa cơm này biến thành năm người, kết quả tới cửa tiệm cơm lại đụng phải cậu Thẩm đang ôm một mỹ nữ vừa lúc từ trên xe xuống dưới, vì thế một đống lớn người ngồi cùng một cái bàn để ăn một bữa cơm.
Sau khi ăn cơm xong, Tân Tình đi toilet, vừa lúc gặp mỹ nữ mà cậu Thẩm mang đến, cô nhìn Tân Tình có chút hâm mộ nói:
“Tôi biết cô, giám đốc Doanh đối với cô thật tốt, làm trò trước mặt nhiều người như vậy nói cô là vị hôn thê của hắn ta.”
“Ha ha, cậu Thẩm đối với cô cũng không tồi a!”
Tân Tình kỳ thật không biết nên cùng cô nói cái gì, ai đều biết cậu Thẩm đối nữ nhân là cái thái độ nào.
Quả nhiên kia mỹ nữ cười khổ một tiếng nói:
“Cô đừng nói giỡn, tôi biết rõ quy tắc của trò chơi, hiện tại hắn thích tôi, nên cái gì cũng đều theo tôi, qua mấy ngày lại không biết ở trên giường ai đâu!”
“Nhưng mà, giám đốc Doanh thật sự sẽ kết hôn cùng cô sao?”
Tân Tình nhìn mắt đối phương, phát hiện trong mắt cô ấy không có ác ý: “Có ý gì?”
“Cô còn không biết đi! Hiện tại mọi người đều đang đánh cuộc, đánh cuộc thời điểm nào thì cô sẽ bị giám đốc Doanh bỏ.”
Mỹ nữ nhỏ giọng nói: “Ai đều biết người như giám đốc Doanh, khi kết hôn thì nhất định phải tìm môn đăng hộ đối, người phụ nữ có trợ lực. Loại giống chúng tôi không có xã hội địa vị gì, có thể vẫn làm tình nhân là không tồi rồi.”
Tân Tình có chút mê man đi ra buồng vệ sinh, chờ sau khi rời đi, Monica đi ra cuối cùng, khóe miệng mang theo vẻ tươi cười.
Buổi tối Doanh Kình Thương tắm rửa xong phát hiện Tân Tình đang viết nhật ký.
“Lại viết cái gì vậy?”
Hắn từ phía sau ôm cô vào trong lòng.
Tân Tình nhanh chóng kép sổ nhật ký lại:
“Không có gì, theo thói quen thôi, mấy ngày không viết liền khó chịu.”
“Nhắc nhở bạn em một chút, Giản Bạch kia có vẻ như không giống vẻ ngoài vô hại của hắn đâu.”
Doanh Kình Thương cắn vành tai cô, Tân Tình bị hắn làm cho vừa ngứa vừa tê, dứt khoát xoay người dựa vào trong lòng ngực hắn:
“Thiên Thiên rất ít khi chủ động nói chuyện với người khác, hôm nay cũng không biết là xảy ra chuyện gì.”
“Cái tên Giản Bạch kia có vấn đề sao?”
Cô ngẩng đầu lên, Doanh Kình Thương đặt ngón tay trên môi Tân Tình vuốt ve:
“Cậu Thẩm nói đã nhiều lần nhìn thấy tên nhóc kia lui tới cùng với người khác trên đường.”
Tân Tình phản ứng một chút, hiểu ra người trên là xã hội đen, có chút nóng nảy:
“Vậy Thiên Thiên có thể gặp nguy hiểm hay không?”
“Có thể quan tâm nhiều như vậy thì hãy quan tâm chính mình, hoặc là quan tâm tới anh đi!”
Doanh Kình Thương búng một cái vào trán cô.
“Người bạn của em là người thông minh, hoặc ít nhất là thông minh hơn em nhiều. Chỉ cần em nhắc nhở cô ấy một chút là được, cô ấy sẽ tự mình xử lý.”
Tân Tình như mèo xù lông, cào loạn vài cái ở trên người Doanh Kình Thương:
“ Sao em lại không thông minh? Em chỗ nào không thông minh?”
Doanh Kình Thương đã sớm muốn đem người bế lên giường, Tân Tình làm nũng như vậy, tiểu Kình trực tiếp có phản ứng. Tân Tình còn nghĩ làm cách nào để hắn thừa nhận mình thông minh, đã bị lột sạch ném lên giường.
“A… Đừng làm tư thế kia mà.”
“Ngứa! Ha ha a…”
“Bảo bối kêu tên của anh!”
“Doanh Kình Thương…”
“Không cho phép gọi cả họ lẫn tên!” Người đàn ông tăng nhanh tốc độ.
Tân Tình chịu không nổi, đá chân nhỏ hô: “Tiểu Kình… Tiểu Thương…”
“Em vẫn nên kêu cả tên lẫn họ đi!”
Ngày hôm sau, Tân Tình sau khi tan học, còn phải đi bệnh viện thú cưng xem Nhạc Nhạc, Thi Thiên Thiên cũng muốn đi cùng cô.
“Thiên Thiên… Cậu sẽ không phải là thật sự thích cái Giản Bạch kia chứ?”
Tân Tình nhớ tới Doanh Kình Thương nói, nhắc nhở cô:
“Thằng nhóc kia hình như có lui tới với xã hội đen, cậu tốt nhất là đừng gần gũi với hắn như vậy.”
Thi Thiên Thiên cười một cái đầy vẻ thâm sâu, thích thú, Tân Tình nhìn thấy mà run cầm cập.
Buổi tối Doanh Kình Thương có bữa tiệc, tài xế tới đón Tân Tình, sau khi cô lên xe liền ngây ra một lúc.
“Chào!” Monica hướng cô vẫy vẫy tay, Tân Tình cũng chào rồi cười với cô, sau đó ngồi vào phía đối diện: “Tôi còn cho rằng cô sẽ cùng Doanh Kình Thương đi xã giao đấy!”
Monica thè lưỡi: “Một bàn toàn một đám đàn ông bốc mùi, tôi mới không thèm đi.”
“Ha ha, vậy cũng được.”
Ngoài miệng như thế nói, Tân Tình trong lòng lại nói thầm, Doanh Kình Thương giống như chưa bao giờ mang một thân toàn mùi rượu về nhà.
“Tân Tình à!”
Monica đột nhiên ngồi vào bên người cô nhỏ giọng nói:
“Người phụ trách quan hệ công chúng của chúng tôi hình như đối với bạn của cô có ý kiến.”
Người phụ trách quan hệ công chúng… Kia chẳng phải là Giản Khiết sao? Ý là Giản Khiết có ý kiến đối Thiên Thiên?
“Ý cô muốn nói là gì?” Tân Tình hỏi.
Monica gật gật đầu:
“Tôi nghe thấy cô ta nói chuyện điện thoại với ai, nói cái gì mà nếu như không có con nhỏ dư thừa Thi Thiên Thiên kia thì cô sớm đã là vợ của Đinh Lỗi rồi.”
Tân Tình trừng mắt nhìn trừng to mắt, không nghĩ tới Giản Khiết còn không từ bỏ.
“Cô ấy còn nói cái gì nữa không?”
“Cô ấy còn nói sớm muộn gì cũng sẽ giải quyết nha đầu chết tiệt kia, chờ cô ấy lên làm phu nhân Đinh thị sẽ đem nha đầu kia quăng ra ngoài.”
Monica có chút lo lắng nói: “Cô nên nhắc nhở một chút bạn cô một chút đi!”
Tân Tình cũng vì Giản Khiết mà lo lắng cho Thiên Thiên, Monica lại lẩm bẩm:
“Nhưng mà, tôi cảm thấy cái cô Giản Khiết kia là người viễn vông. Giám đốc Đinh thị làm sao mà cưới cô ta, tựa như A Thương, sau này nhất định sẽ cưới thiên kim tiểu thư tập đoàn tài chính khác, hôn nhân như vậy mới phù hợp thân phận của hắn, đúng không?”
Cô ta quay đầu nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Tân Tình nhìn cô, nhanh chóng xua xua tay nói:
“Ai nha, tôi không phải nói cô, cô đừng để trong lòng. Cô đối với A Thương mà nói là không giống nhau, cho dù trong nhà không đồng ý, hắn cũng sẽ cưới cô, cô yên tâm!”
Tân Tình nhếch nhếch khóe miệng, rồi mới nhìn ra ngoài cửa sổ xe không nói. Monica cẩn thận nhìn cô một cái, đáy mắt xẹt qua một tia sáng.
Nhạc Nhạc xuất viện, tâm Tân Tình cũng thả xuống, một là không cần lo lắng Nhạc Nhạc, hai là không cần lo lắng Thi Thiên Thiên lại phải gặp mặt Giản Bạch. Kết quả cuối tuần, vừa tan học, Giản Bạch thế nhưng lại tới cổng trường học chờ đón Thi Thiên Thiên tan học.
“Chúng tôi muốn đi câu lạc bộ chơi cờ.”
Thi Thiên Thiên ngồi lên xe Giản Bạch, vẫy vẫy tay với Tân Tình. Tân Tình cũng ngăn không được cô, đang muốn rời đi liền nhìn đến lại một chiếc xe dừng bên người cô, Đinh Lỗi từ trên xe xuống.
“Chào Tân Tình, chúng tôi đã gặp qua, tôi là anh rể Thiên Thiên, tôi gọi là Đinh Lỗi.”
Tân Tình bắt tay với hắn: “Chào anh, tôi biết.”
“Thiên Thiên không tan học cùng các cô?” Đinh lỗi nhìn xung quanh trường học.
Tân Tình đành phải nói: “Cô ấy đi cùng người khác rồi.”
Đinh Lỗi hình như không nghĩ tới sẽ có người đến đón Thi Thiên Thiên, kích động lớn tiếng hỏi:
“Bị ai đón đi rồi? Đón đi đâu?”
“Giám đốc Đinh, chú ý thái độ của anh.”
Không biết thời điểm nào mà Doanh Kình Thương đã đi đến sau lưng Tân Tình, cúi đầu hôn cô xong mới hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”
“Thực xin lỗi, thực xin lỗi!”
Đinh Lỗi nhanh chóng xin lỗi:
“Tôi quá kích động, Thiên Thiên trong khoảng thời gian này rất hay ra bên ngoài, một cô gái như cô sẽ không an toàn.”
Tân Tình gật gật đầu: “Anh đừng lo lắng, cô ấy nói đi câu lạc bộ cờ.”
“Câu lạc bộ cờ?”
Đinh lỗi nhíu nhíu mày, xoay người liền kéo cửa xe ra: “Cảm ơn, ngày khác tôi mời hai người đi ăn cơm.”
Trên đường về nhà, Tân Tình hỏi Doanh Kình Thương: “Anh có cảm thấy Đinh Lỗi kia thích Thiên Thiên không?”
“Em cảm thấy thế nào?” Doanh Kình Thương hỏi lại cô.
“Em không biết, em thì cảm thấy Đinh Lỗi xem Thiên Thiên như một cô bé, giống như em gái.”
Doanh Kình Thương suy nghĩ nói:
“Trong phạm vi tuổi của hắn rất ít người còn độc thân, vì lợi ích của gia tộc cũng sẽ cưới một người phụ nữ môn đăng hộ đối. Đinh Lỗi đến bây giờ còn chưa kết hôn, có lẽ thật là vì Thi Thiên Thiên, nhưng hắn rốt cuộc xem Thi Thiên Thiên là gì thì phải hỏi chính hắn.”
Lại là môn đăng hộ đối, lại là lợi ích của gia tộc. Đây từ mà Tân Tình trong khoảng thời gian này nghe được nhiều nhất. Vậy cô thì sao? Cô là một cô gái cái gì cũng không có, lấy cái gì để xứng với Doanh Kình Thương, lại lấy cái gì đem đến lợi ích cho hắn.
“Cho dù trong nhà không đồng ý, A Thương cũng sẽ cưới cô!” Lời nói của Monica rõ ràng trước mắt, Tân Tình có thể không thèm để ý người khác nói gì, nhưng Doanh Kình Thương đều đã tự mình nói ra.
Doanh Kình Thương thật sự sẽ cưới cô sao? Tân Tình bắt đầu hoài nghi, đột nhiên cô nghĩ đến, nếu Doanh Kình Thương sau này không cưới cô, mỗi tháng đều muốn cùng cô lên giường, chẳng lẽ cuối cùng vận mệnh vẫn trở thành tình nhân hay sao?
“Tình Tình? Tình Tình?”
Doanh Kình Thương phát hiện Tân Tình thất thần: “Xảy ra chuyện gì?”
Tân Tình quay đầu nhìn Doanh Kình Thương: “Nếu, sau này anh…”
“Reng reng…”
Di động Doanh Kình Thương vang lên, câu kế tiếp của Tân Tình biến thành:
“Nghe điện thoại đi.”
Từ ngày Tân Tình lo được lo mất đã qua được nửa tháng, thời tiết dần dần nóng lên. Khóa học bơi lội của trường sắp bắt đầu khai giảng, Tân Tình ở nhà thử bộ đồ bơi của trường. Doanh Kình Thương trộm chạy vào đánh giá cả nửa ngày.
“Xấu chết được, đen thui, vì sao không mặc quần áo treo trong tủ?”
Tân Tình nghiêng đầu nhìn hắn:
“Anh xác định muốn em mặc những bộ bikini đó?”
“Đương nhiên, những cái đó đẹp!”
Chủ yếu là lộ ra bên ngoài tương đối nhiều…
Tân Tình gật gật đầu: “Được, vậy em liền mặc bikini đi học lớp học bơi nha!”
“Lúc này mới đổi, muốn mặc bikini đi đi học…Ở trường học?”
Doanh Kình Thương một tay kéo Tân Tình vào trong lòng ngực: “Trường học của em còn có lớp dạy bơi sao?”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!