Hệ Thống Đang Cộng Hưởng
Chương 36
Bách Điểu Triều Phượng: Biết mình phải làm gì hết rồi chứ?
Đồ Khâm Nguyên Hóa và bang chúng: Đánh lén tra nam nhân dịp rối loạn!
Bách Điểu Triều Phượng: Mục đích của chúng ta là gì?
Đồ Khâm Nguyên Hóa và bang chúng: Tự tay đâm chết tra nam để khôi phục bầu không khí yêu đương trong lành của game. Mục đích của chúng ta không phải là thăng cấp, chỗ nào có tra nam, chỗ đó sẽ có mặt chúng ta!
Bách Điểu Triều Phượng: Tốt lắm, lên thôi anh em ơi!
Sau khi game được chỉnh xong, bang hội Hữu Phượng Lai Nghi vừa online mà đã làm như mình vừa lột xác sống lại các kiểu, bang hội này tổ chức những vụ đánh lén tập thể trong game dựa theo nguyên tắc “bà chơi game chứ nào phải chơi tình” để làm loạn đường tình duyên của tra nam. Trong đó bao gồm Hữu Phượng Lai Nghi và 57 người khác, dù là một đại thần như Kiếm Chỉ Trời Cao mà gặp phải 57 người chơi hoàn toàn không chịu nói lý như vầy thì cũng chỉ có số phận bị đánh tập thể thôi.
Giữa lúc bà con đang thăng cấp ồ ạt lại có một bang phái đi quấy rối khắp nơi như vậy, nhưng chẳng ai dám mắng Hữu Phượng Lai Nghi trên kênh công cộng mà cũng không có người nào kêu gọi tất cả người chơi chống lại cô hết, chỉ có một lý do thôi, trừ Đồ Khâm Nguyên Hóa ra, 57 thành viên theo chân Hữu Phượng Lai Nghi đều là mấy em gái hết, dù mấy người này có thể không phải là con gái ngoài đời thì tài khoản của họ cũng là tài khoản nữ, hơn nữa giá trị nhan sắc lại còn nghịch thiên nữa chứ.
Đối tượng mà Hữu Phượng Lai Nghi tấn công toàn là vì có thù với nhau trước đó chứ chẳng có phân biệt đối xử với người chơi nam gì đâu. Đối với rất nhiều trạch nam trong game, cái thể loại tra bắt cá hai tay, độc chiếm một cô gái thì thôi đi, còn muốn gạt cả người con gái khác này cũng là kẻ địch của mọi người thôi. Mấy em gái trong game vốn đã dần ít đi rồi, ông thoát ế còn chưa tính nhé, vậy mà lại đối xử tệ bạc với con gái người ta nữa chứ, đây là chuyện mà cẩu độc thân có thể nhẫn nhịn được à?
Bởi vậy, Hữu Phượng Lai Nghi hành động gì cũng khá tự do và sẽ không bị người khác cản trở.
Nhưng vì cô nhắm đánh mãi một Bàn Long, gặp đâu đánh đó, đánh xong bang chủ sẽ xử tới thành viên của bang hội, thừa dịp mấy thành viên Bàn Long lạc đàn thì lại gặp đâu đánh đó tiếp, mà cô lại là bang chủ phu nhân cũ của Bàn Long, có không ít thành viên trong Bàn Long biết được chuyện bang chủ ngoại tình nhưng lại không kể cô nghe nên Bách Điểu Triều Phượng lại càng thù hơn nữa.
Sau khi game update và thăng lên cấp 120, mấy người chơi khác đều đang thăng cấp, dù điều kiện để thăng cấp thì khó đó, Kiếm Chỉ Trời Cao cấp cao nhất cũng mới có cấp 107 thôi, nhưng vị bang chủ bang Bàn Long này lại bị giết tuột xuống cấp 87 trong vòng 3 ngày.
Bàn Long – Tiểu Nhiếp: Bách Điểu Triều Phượng, đủ rồi nhé, một vừa hai phải thôi chứ.
Chỗ Nào Có Chuyện Tầm Phào Chỗ Đó Có Mị: Có gì hot? Thấy đại lão nổi tiếng nên tôi chạy tới liền luôn nè.
Bố Hiểu Rõ: Đã không còn là đại lão nổi tiếng gì nữa rồi nhé, cái cấp 87 này trông mới đẹp mắt ghê nơi.
Tình Yêu Là Cái Chi: Mấy hôm nay Hữu Phượng Lai Nghi không ngủ không nghỉ giết được bao nhiêu thành viên của Bàn Long rồi ta.
Đồ Khâm Nguyên Hóa: Mấy người còn đánh tuột tôi xuống cấp 79 nữa mà.
Bàn Long – Tiểu Thất: Ủa chẳng phải vì ông hôi của phó bang chủ của bọn tôi nhân lúc nhà đang bị cháy nên bị cả bang phái truy nã à?
Đồ Khâm Nguyên Hóa: Phó bang chủ của mấy người bị thiếu đánh ấy nhá, hồi trước hắn kể bậy về bang chủ của bọn tôi như thế nào vậy nhỉ? Cái gì mà đám gái già phải chơi audition các kiểu chứ sao lại đi chơi game online thực tế ảo, trình chơi gà quá chẳng trách người ta không cần mình. Hắn nói như vậy thì tôi nhịn được chắc?
Niết Bàn Tiểu Phượng: Là như vầy nhé, hồi trước bang chủ của bọn tôi lén luyện trình chơi suốt nửa đêm vì Bàn Long – Tiểu Nhiếp đến nỗi rụng không ít tóc đâu, mấy người có biết một mái tóc đẹp quan trọng tới mức nào đối với một nữ sinh hay không vậy?
Bàn Long – Tiểu Tửu: Đó cũng là vì bang chủ mấy người có thù riêng với bang chủ nhà bọn tôi cơ mà? Tự nhiên đánh luôn cả thành viên trong bang hội là sao? Mấy người vừa lấy trang bị mãn cấp của tôi xong là trực tiếp bán đi luôn, thù này tôi còn chưa báo đâu nhé! Còn nữa, mấy người nhìn đi, có thành viên nào của Hữu Phượng Lai Nghi không phải là hồng danh không, không phải chúng ta đã ngầm đồng ý là sẽ chuyên giết hồng danh à, sao mấy người không giết đi? Sao cứ trơ mắt nhìn Bàn Long bọn tôi bị vây đánh thế hả?
*hồng danh: người chơi hay tấn công người khác liên tục, dẫn đến rối loạn trong game.
Vạt Áo Xanh Lè: Vụ này chủ yếu là vì nếu bọn tôi nhúng tay vào thì sẽ không ổn tí nào đâu, dù sao cũng là thù riêng của mấy người mà.
Bố Thích Ăn Sầu Riêng Đấy: Đúng vậy, hơn nữa mười mấy em gái đánh đẹp như vậy, tôi nhịn không nhảy vô giúp thì cũng hay lắm rồi ấy chứ……
Bàn Long – Tiểu Nhiếp: Bách Điểu Triều Phượng, bọn tôi nhường cô trước đấy, nếu còn dám ném đá giấu tay nữa thì đừng trách tôi không khách khí nhé.
Cuộc đối thoại kéo dài không bao lâu, Bàn Long và Hữu Phượng Lai Nghi lại rạn nứt hoàn toàn và khai chiến với nhau. Nghe nói Bàn Long cầu hòa không thành công rồi bị giết thêm lần nữa, bang chủ thật sự không thể đựng nổi sự phát triển tiêu cực này nên cuối cùng quyết định khai chiến.
Bàn Long là một bang lớn, khác hoàn toàn với kiểu bang nhỏ như Hữu Phượng Lai Nghi vì có hơn trăm thành viên, một khi đã tụ lại đuổi giết Hữu Phượng Lai Nghi thì mấy em gái này căn bản không đánh lại, cấp hạng trung bình của các thành viên trong bang phái bị đánh tuột xuống dưới cấp 60 luôn. Bản đồ của <Ngao Du Thái Hư> có giới hạn cấp bậc, cấp 60 không thể đi rất nhiều bản đồ, mọi người đánh qua đánh lại rồi chẳng biết sao lại đánh tới gần khu núi lửa dung nham nơi Phong húi cua đang ngâm mình.
Cũng có thể xem như Hữu Phượng Lai Nghi đang cố ý làm vậy, bây giờ một tập thể gồm mấy trăm người của Bàn Long đuổi giết mấy cô, họ chỉ còn cách offline thôi, nếu không dù có trốn tới chỗ nào cũng phải bị giết hết. Hữu Phượng Lai Nghi bị tính là mấy người chơi hồng danh, dù có trở về chủ thành thì Bàn Long cũng có thể bật mode “trừ ác” và đuổi giết được rất nhiều người chơi hồng danh trong khu vực không chiến đấu.
Nếu đường nào cũng chết thì không bằng bao vây núi lửa, chọc giận Phong húi cua rồi cho bà con chết chùm luôn vậy.
Nhìn vào có style đuổi giết Bàn Long của Bách Điểu Triều Phượng là biết ngay cô là một người con gái rất quyết đoán rồi, bản thân cô không ổn thì cũng không để Bàn Long thoải mái được.
Mà bây giờ Phong húi cua lại đang biến thành một con rồng nhỏ ngủ ngon lành trên miệng núi lửa, da của con rồng đó rất dày, bị ảnh hưởng nhẹ bởi kỹ năng mà cũng chẳng phản ứng gì lại, có đôi khi còn điều chỉnh tư thế để kỹ năng đánh thẳng tới lưng mình nữa chứ.
Thấy Phong húi cua không có ý định chiến đấu, Bàn Long càng thả lỏng chân tay rồi ép Hữu Phượng Lai Nghi tới miệng núi lửa hơn nữa.
Bàn Long – Tiểu Nhiếp mở mode nói chuyện lên rồi nói với Bách Điểu Triều Phượng: “Đúng ra tôi muốn thả một đường cho mấy người chạy đi rồi, nhưng mấy người thật sự không buông tha người khác mà, chơi khổ lắm mới thăng cấp được, mấy người lại đuổi theo không bỏ, tôi đây cũng chẳng còn cách nào nữa đâu nhé. Một là hòa giải, từ biệt hai hướng bên nào cũng mạnh khỏe; hai là bọn tôi đánh cho đến khi mấy người bỏ game luôn mới thôi, thế nào?
Đồ Khâm Nguyên Hóa: “Tra gì mà dữ vậy, ông chẳng có một tẹo áy náy gì luôn ấy. Nếu còn là đàn ông thì phải tự nhận lỗi, từ chức không làm bang chủ của Bàn Long, công khai xin lỗi trong diễn đàn rồi xóa luôn cả nick đi nhé. Ông muốn chơi game tiếp thì cũng được, tạo một nick mới rồi luyện cấp lại lần nữa là được thôi.”
Bàn Long – Tiểu Thất: “Đồ Khâm Nguyên Hóa, ông quá lắm rồi nhé, cũng chỉ là game thôi mà.”
Bách Điểu Triều Phượng vốn chẳng nói gì nãy giờ cười lạnh một tiếng, cô nói: “Game thôi mà hả? Nếu bang lớn mấy người thật sự cảm thấy đây chỉ là game thôi thì vì sao hôm đó lại hành hạ Phong Liên Trúc chết lên chết xuống suốt cả đêm ở U Trúc Cốc hả? Là tôi tính toán chi li hay là mấy người so đo từng tí đây? Boss nhỏ cấp 30 mà anh cũng đánh tới nỗi vậy, không biết đầu óc nhỏ tới cỡ nào luôn ha! Hơn nữa, tôi và hắn chỉ có một mối quan hệ trong game thôi à? Bọn tôi cũng gặp nhau ngoài đời hết rồi mà hắn lại đối xử với tôi như thế đó hả?”
Giữa lúc mọi người đang giằng co, chẳng ai để ý tới con rồng lớn trên miệng nửi lửa đang chậm rãi mở to đôi mắt trong khi Bách Điểu Triều Phượng đang nói chuyện cả.
“Xem ra chúng ta không còn gì để nói với nhau nữa rồi.” Bàn Long – Tiểu Nhiếp nói, “Kéo dài khoảng cách và cố gắng hết sức khiến bọn họ cách xa khỏi con rồng núi lửa đó.”
Trước mắt, game thiết lập để Phong húi cua ngủ say, chờ tới khi người chơi đạt tới cấp 120 và đến khiêu chiến mới thức tỉnh được. Nhưng Phong húi cua cũng không phụ lòng kỳ vọng của công ty game, anh luôn ngủ ngon lành mấy hôm nay chứ không chủ động trêu chọc người chơi khác gì cả, dáng vẻ trông rất an phận thủ thường, nếu không Bàn Long đã bị thương nặng như vậy cũng không dám tới cái nơi này làm gì đâu.
Lúc đang định đánh nhau, Bách Điểu Triều Phượng chợt cảm thấy lưng mình bị ai đó nhéo, cô tưởng là thành viên của Hữu Phượng Lai Nghi, ai ngờ vừa quay đầu lại lại nhìn thấy Phong húi cua đang lườm mình.
Bách Điểu Triều Phượng: “……”
Cô sợ tới mức tuột mất một nửa thanh máu trong nháy mắt, tưởng mình sắp bị con Boss này giết chết, ai biết Phong húi cua lại chỉ vào Bàn Long – Tiểu Nhiếp xong lại chỉ vô mặt mình, nói lắp bắp ra mấy chữ: “Hắn… giết… Phong?”
Bách Điểu Triều Phượng ôm tim nói: “Vâng, một tháng trước……”
Cô kể lại từ đầu tới cuối mọi chuyện đã xảy ra với Phong húi cua, còn cố ý điểm danh rằng mấy người chơi có hai chữ “Bàn Long” trên đầu toàn là thành viên của Bàn Long hết thôi, bọn họ giúp người xấu làm việc ác, chẳng phải thứ tốt gì hết.
Quả thật người có thể giúp Tiểu Nhiếp đuổi giết Bách Điểu Triều Phượng cũng chẳng biết nói lý gì cả.
Nghe lời của Bách Điểu Triều Phượng xong, Phong húi cua gầm lên một tiếng đinh tai nhức óc dài thòn lòn với trời cao rồi tấn công xung quanh chẳng chừa mạng nào, bà con tụ tập đánh nhau ở đây cùng rớt một phần ba thanh máu.
Gầm xong, anh vọt vào giữa vòng chiến, tốc độ nhanh đến mức mắt thường khó thể thấy rõ, tay một cú, chân một phát, không tới một phút đồng hồ mà đã ném hết mọi thành viên của bang Bàn Long vào trong miệng núi lửa rồi.
Có không ít thành viên cấp cao có thể chống lại nhiệt độ của núi lửa, nhưng lúc cả đám bọn họ cố gắng bò ra thì chỉ thấy Phong húi cua lắc mình biến thành mode rồng cục súc, ngồi xổm trên miệng núi lửa, mở to mồm ra rồi phun một đống lửa tới!
Phong húi cua đã ở trong game lâu đến vậy, mặc dù lực tấn công rất mạnh, nhưng anh vẫn chỉ dùng mấy kiểu tấn công què thôi, đó giờ anh chưa từng sử dụng bất kỳ kỹ năng đặc biệt nào cả, đây là lần đầu tiên anh thi triển nó đấy.
Như thể mấy cuộc chiến trước đó chỉ là một trò đùa đối với Phong húi cua mà thôi, căn bản chẳng cần anh phải phà lửa ra làm gì hết. Nhưng lúc này đây, Bàn Long đã chọc giận Phong húi cua thật rồi, một chiêu hơi thở lửa của rồng, sức mạnh vượt mặt luôn cả kỹ năng hệ hỏa cấp cao nhất trong game, chỉ một chiêu thôi, mấy thành viên của Bàn Long đã chết hẳn trong dung nham rồi, chẳng có người nào sống sót cả.
Vậy còn chưa xong đâu, mọi người chỉ thấy rồng Kirates xòe hai cánh ra, tiếng gầm đáng sợ hơn truyền tới, linh khí đất trời gần núi lửa bị rồng cục súc quét sạch, anh hấp thu còn sạch hơn cả trận pháp ngai vàng đóng băng hồi trước nữa cơ.
Bách Điểu Triều Phượng đứng cách đó gần nhất nên thấy rất rõ, cánh trái của rồng cục súc hấp thu linh khí, cánh phải chuyển hóa linh khí vừa hấp thu được thành một loại năng lượng khác.
Cô còn chưa kịp tự hỏi đây là năng lượng gì thì đã cảm nhận được tình trạng vết thương trên người mình khôi phục rồi.
Đây là…… sức mạnh trị liệu hả? Hắn muốn làm gì vậy? Trị liệu cho Hữu Phượng Lai Nghi à?
Sự thật chứng minh rằng Bách Điểu Triều Phượng đã nghĩ quá nhiều, năng lượng trị liệu khuếch tán tới cả bản đồ, tất cả thành viên của Bàn Long vừa bị đánh chết sống lại hết rồi!
Dù là dung nham cực nóng nhưng chỉ rớt chút thanh máu thôi, thi thể của người chơi sẽ không bị nóng chảy thật, chết xong sẽ nổi lên trên dung nham và chờ đồng đội sống lại.
Là một con rồng Kirates đang trong thời kỳ lột xác, Pang đã có thể sử dụng sơ sơ năng lượng thần bí và đáng sợ nhất của Kirates —— năng lượng sinh mệnh rồi. Trước đây Sao Nguyên Thủy đã ra đời vì năng lượng sinh mệnh của mẹ Pang, bây giờ sức mạnh của Pang vẫn chưa bằng mẹ, nhưng làm sống lại người chơi khác cũng chẳng phải là vấn đề gì cả.
Thành viên của Bàn Long vừa chết xong, còn chưa kịp offline mà đã bị người ta bắt sống lại, bọn họ thậm chí còn chẳng mình ai đã phục sinh cho mình là đã húp trọn ngọn lửa của rồng, lại bị thiêu chết rồi lại bị bắt sống lại thêm lần nữa.
Lặp lại như thế vài lần, thành viên của Bàn Long offline hết cả đám, chẳng ai chịu nổi kiểu giết như thế đâu. Mức độ chân thật của game online thực tế ảo vậy chứ cao lắm, dù cảm giác đau đớn đã được chỉnh tới mức thấp nhất nhưng tinh thần vẫn bị kích thích quá nhiều, trông còn dọa người hơn cả phim kinh dị nữa cơ.
Dưới tác dụng của sức mạnh sinh mệnh, chỉ có mấy thành viên của Hữu Phượng Lai Nghi còn ở lại và đã được rồng béo chữa khỏi là đang thăng cấp thôi!
Thấy ai cũng đi mất tiêu nhưng cơn giận của rồng béo vẫn chưa dịu xuống, anh nhìn Bách Điểu Triều Phượng bằng một đôi mắt màu xanh.
Bách Điểu Triều Phượng tỉnh ngộ và nói: “Nếu không tôi mang ngài tới chủ thành rồi lại quật chỗ đóng quân của Bàn Long thêm lần nữa nhé?
“Gào~” Pang cố ý chỉnh thấp âm thanh để không đánh chết loài người nhỏ yếu trước mắt này, đây là điều mà Phong Liên Trúc đã dạy anh.
Tác giả có lời muốn nói:
Rồng béo: Nghe nói có người từng giết Phong Liên Trúc nhỉ? Đánh, đánh cho gần chết mới thôi, đánh chết xong thì bắt nó sống lại rồi đánh tiếp!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!