50 NGÀY YÊU EM - Phần 10
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
890


50 NGÀY YÊU EM


Phần 10


phần 10
Tình yêu là một cảm xúc của trái tim. Nó là thứ mà chúng ta khó có thể biết được nó đến khi nào và phải điều khiển nó ra sao.
Hắn đã yêu em mất rồi.
Kể từ khi có em. cuộc đời hắn hoàn toàn thay đổi. thay đổi nhanh và vô cùng bất ngờ. bây giờ mỗi buổi chiều đi làm về dường như cảm giác có 1 người nào đó trông ngóng khiến hắn thấy mình hạnh phúc hơn rất nhiều.
-Thật… thật…. hôm nay xưởng liên hoan đấy . ở lại nhé.
hắn ngoài đầu lại vẻ ái ngại.
-em xin phép anh… bố em ốm nên em phải về.
-ốm cái gì. chú là hay thoái thác việc vui của công ty lắm đấy nhé.
hắn cười khổ. mọi khi là vì bố hắn bệnh, nhưng mà bây giờ còn có em. hắn muốn về nhà.
-hôm nay không được phép từ chối rõ chưa.
Anh quản lí miệng nói rồi nhanh tay rút chìa khoá xe hắn. hắn ngồi ngơ ra cũng không biết phải giải thích làm sao. đúng là hắn đã thoái thác rất nhiều cuộc vui của công ty rồi.
-anh ơi…..
hắn cố nài nhưng rốt cuộc hắn đành thất bại.
NGồồi bàn rượu mà ruột gan hắn nóng như lửa đốt. đôi mắt không ngừng hướng ra cửa
-THật. mày làm sao mà nhấp nha nhấp nhổm vậy.
-Đm chả mấy khi anh em đc ngồi với nhau. ông già mày có bà già mày rồi. chăm thì chăm cả đời chứ đi váng lúc thì chết đc à
-mày như cái thằng đàn bà ý cái đéo gì cũng ôm vào thân
Hắắn hứng một tràng chỉ trích. rút cuộc cũng phải ngồi im.
Quả thật anh em ngồi với nhau cũng là vui. niềm vui này tuy không bằng niềm vui đc bên em nhưng cũng là một phần để hắn yêu công việc hơn rất nhiều.
-Cuto nhà ta dạo này có người yêu rồi đấy anh em ạ.
-thế hả. Thật mà cũng có đứa ỉa đái vào sao
tất cả cười ầm lên. mọi người quan tâm hắn chỉ nghe đc tin này mà bâu vào hỏi han. chúc tụng liên tục. hắn vừa vì nể vừa vì vui khi đc mọi người chúc mừng mà cũng chả từ chối chén nào.
hắn…. say mất rồi.
Khi hắn bước chân từ nhà vệ sinh ra. hắn bắt gặp một ánh mắt đang nhìn hắn chằm chằm. hắn có lẽ không hiểu nổi ánh mắt ngời đó muốn nói gì. hắn mỉm cười xã giao rồi quay đi.
-Anh thật….
HẮn đứng lại nhưng không dám quay mặt lại nhìn cô gái ấy.
-chuyện mọi ng nói là thật sao?
-chuyện gì?….
hắn dường như muốn né tránh hơn là muốn trả lời.
côgái bước về phia trước mặt hắn. đứng trực diện nhìn thẳng vào hắn khiến hắn ái ngại.
-chuyện anh có người yêu. có phải thật không?
hắn ngẩng lên nhìn vào ánh mắt đã bắt đầu rưng rưng. ánh mắt chờ đợi câu trả lời của hắn. hắn ái ngại lắm.
-anh nghĩ chúng ta không nên nói chuyện này ở đây. đây là chuyện riêng của anh mong em thông cảm
hắn thật sự không muốn làm cô ấy tổn thương. hắn ko đành lòng. hắn quay đi
-anh thật. hay anh muốn lấy chuyện có người yêu ra để từ chối em phải không? có phải anh chỉ làm vậy để em không yêu anh nữa phải không?
cố ấy đang dồn hắn. quả thật hắn đã 5 lần 7 lượt từ chối tình cảm của cô ấy. một cô gái xinh hắn ngoan ngoãn. cũng có rất nhiều người để ý vậy mà hắn lại chẳng tài nào rung động được.
hắn đứng ngây ra.
-Anh thật
tiềng nói vừa dứt thì 1 vòng tay đã ôm trọn lấy hắn.
-là em yêu anh. yêu anh từ rất lâu rồi tại sao anh không chấp nhận.
-em đã bỏ cả sĩ diện để theo đuổi anh tại sao. em có gì không tốt cơ chứ.
ôi…. cô ấy đang ôm hắn trước mặt biết bao nhiêu người.
một người con gái bất chấp sĩ diện để bày tỏ tình cảm bất chấp những ánh nhìn của dư luận để theo đuổi 1 người con trai… quả thật là yêu phải không… rất yêu nên ngời ta mới có thê làm như vậy. hắn có chút xúc động nhưng quả thật hắn không tài nào mở lòng được với cô ấy. bản thân hắn cũng ko hieur điều đó.
-Liên… buông anh ra. người ta đang nhìn kia kìa.
hắn cố gỡ tay cô ấy ra khỏi người nhưng dường như 1 cô gái đã có chút men vào ngời có lẽ cũng không thể làmchủ mình được nữa.
-em mặc kệ.
-Liên anh chị trong công ty ra người ta cười cho đấy. buông ra đi. chúng ta ra ngoài nói chuyện.
-em không buông. rồi anh cũng sẽ như mọi khi. anh nói rồi anh lại đi mất. tại sao…. em có gì không tốt…. tại sao anh lại tránh em… nếu anh muốn em là ng như thế nào nhất định em sẽ thay đổi. anh Thật…. em yêu anh…..
Sau cái khoảnh khắc này… cơn say của hắn dường như đã tan biến hết.. người đi qua lại càng ngày càng chú ý vào hắn. có lẽ ng ta đang nghĩ hắn là một thằng khốn nạn. chơi chán rồi chia tay khiến con nhà người ta khóc lóc van xin thế này….. ôi cha mẹ ơi… hắn phải làm sao bây giờ.
-Liên… em say rồi…. buông anh ra…. anh đưa em ra ngoài…. chúng ta nói chuyện.
hắn giờ cũng rất rối. không biết phải làm sao. chả nhẽ lại ôm cả cô gái này vào bên trong….. hay ôm cả cô gái này ra về….
cuối cùng sau một hồi khuyên giải cô gái cũng chịu theo hắn đi ra ngoài.
Như mọi khi hắn đang cỗ nghĩ cáchs để chuồn cho thật nhanh. có lẽ kế chuồn vẫn là thượng sách .
-Liên…. anh nghĩ hôm nay cả hai chúng ta đều uống say rồi. em có nói gì với anh ngày mai anh cũng không nhớ. nên anh nghĩ chúng ta nên về …. chuyện này đợi mai cả hai tỉnh táo ch úng ta sẽ bàn tiếp.
-em tỉnh táo … hoàn toàn tỉnh táo….
cô ấy nói chắc nịch khiến hắn đổ mồ hôi.
-Nhưng anh say rồi. emm vào bên trong đi. anh xin phép về trước. có gì mai gặp nhau chúng ta nói chuyện.
hắn quay đi lạnh lùng và dứt khoát như vậy. nhưng cô gái dường như ko cam lòng
-Anh Thật…..
cô ấy lại tiếp tục ôm chặt lấy hắn….cái ôm lần này chặt đến mức khiến hắn khó thở.
-Liên… em bình tĩnh….
-em không muốn bình tĩnh…. anh nói đi…. tại sao hết lần này đến lần khác anh từ chối em…. em có gì không tốt….
-em rất tốt. nhưng mà do anh… là anh không xứng đáng… quả thật anh hiện giờ chưa muốn nghĩ tới chuyện này.
-không phải thế…. anh là đàn ông mà. anh Thật là em yêu anh. em sẵn sàng làm tất cả mọi việc nếu anh muốn.
-không phải thế… không phải thế…
dường như sự việc đang đi quá tầm kiểm soát của hắn. hắn bối rối…. là cô ấy đã từ bỏ cả sĩ diện mời gọi hắn hay sao… ôi… sao hắn lại thấy ái ngại đến mức đô này…
hắn co tay lên và cố gỡ cô ấy ra khỏi người mình nhưng càng gỡ thì cô ấycàng siết chặt chếc áo phông trễ lộ rõ 1 phần ngực khiến hắn càng thêm ngại ngùng.Nhìn cảnh tượng này đúng kiểu ăn ốc nhưng mà không muốn đổ vỏ . Tình yêu quả thật là con dao hai lưỡi. hắn giờ không biết phải làm gì đây
-anh Cuto. có chuyện gì vậy?
giọng nói này quen lắm. bàn tay hắn bây giờ như bất động….
có phải…. có phải là tiếng con Hồng …. thế thì hắn … chết như Từ Hải cũng không hề oan uổng.
-Anh Cuto… em hỏi anh làm cái trò gì cơ mà….
cái giọng the thé của nó làm sao nhầm lẫn đc với ai. nơi này cách nhà hắn gần 2 chục cây số. vả lại cũng 8-9 giờ tối rồi cò gì… tại sao nó lại có mặt ở đây… và em nữa… nếu… thì lần này hắn chỉ còn nước mà lấy xẻng đào đất tự chôn mình .
-Hồng… không phải…. như…. em nghĩ đâu….
-vậy em hỏi anh đang làm cái trò gì mà ôm con nhà người ta như thế này.
nó quát lên khiến đôi tay hắn run lên cầm cập. hắn sợ… sợ em ấy sẽ nhìn thấy… sợ em ấy hiểu lầm. nhưng mà điều hắn lo sợ chắc chắn sẽ xảy ra….
– Hồng giúp anh…. cô ấy say rồi….
-em không say… em không say…. em yêu anh… tai sao anh lại bỏ em…
cha mẹ ơi… sự việc càng thêm bi đát với cuộc đời hắn mất rồi
-anh cu to cô ta là người yêu anh à. sao anh nói là anh chưa có người yêu.
-anh chưa có … là cô ấy….
– anh là thằng tồi…. tại sao…. chúng ta yêu nhau mấy năm rồi. tại sao anh lại nói như vậy….
cha mẹ ơi… lần này thì cô ta hại hắn rồi… ôi đàn bà thật là đáng sợ. không ăn được thì định đạp đổ cuộc đời của hắn sao.
-Hồng … không phải thế… em phải tin anh….
Hắn cố gỡ cô ta ra khỏi người nhưng bàn tay hắn lại đang chạm vào những nơi không nên chạm… hắn giật mình nhìn Hồng áy náy…
-Anh Thật. em đã dành cho anh Tất cả… tại sao,.. tại sao lại đối xử với em như thế này.
-xin lỗi … anh đã nói ngay từ đầu rồi mong em thông cảm…
-có phải vì cô ta vì cô ta mà anh bỏ em không?
Cô gài càng ngày càng gào khóc… càng ngày càng siết chặt hắn hơn…hắn bây giờ …. bối rối… quả thật đây là xì cang đan đầu tiên hắn được nhận trong cuộc đời.
con hồng hướng đôi mắt nghiêm khắc về phía hắn… khuôn mày nó cau lại… bàn tay nắm chặt như cố kìm chế….
-em cứ nghĩ anh là người đàng hoàng…. nhưng quả thật anh cuto ngày xưa mà em quen biết đã chết rồi. anh bây giờ thật ra cũng chỉ là một thằng đểu cáng….một thằng…..
-Hồng….
Tiếng gọi khiến hắn thót tim thêm 1 lần nữa…. hắn hướng đôi mắt về phía có tiếng nói…. em đang bước ra từ trong bóng tối…. đôi mắt em nặng trĩu. Phía sau lưng em là một người đàn ông…. em ngoái đầu nhìn liếc qua hắn. ánh mắt tỏ rõ sự thất vọng rồi lôi hồng đi… tim hắn dường như đang vỡ vụn. chưa bao giờ em lại nhìn hắn bằng ánh mắt ấy… hắn sợ lắm… sợ lắm…
hắn vung tay đẩy mạnh cô gái ấy ra khiến cô ta ngã nhào về phía sau
-Hương… không phải như em thấy đâu… không phải….
Hắn bước thật nhanh về phía em… hắn muốn giải thích….
-Hương… nghe anh nói đã.
em chả thèm dừng lại. vẫn cố đi cho thật nhanh tránh xa hắn… hắn chay kịp tới níu lấy tay em…
-Hương….
-Anh buông ra….
con Hồng gạt tay hắn ra khỏi tay em… đôi mắt nó trừng lên vô cùng hung dữ. Nó bây giờ trông giống 1 con sư tử mẹ đang cố bảo vệ đứa con của mình.
-tất cả đã rõ ràng rồi anh còn muốn gì nữa
-không phải thế… hãy cho anh giải thích.
-giải thích cái gì… mấy thằng đểu cáng lúc nào cũng sẵn lí do để giải thích lắm
-Hồng . đừng nói như vậy… anh và cô ấy chỉ làm chung công ty… bọn anh không có gì với nhau cả…
-Bọn anh….
con Hồng khoanh tay trước ngực nghiêm khắc nhìn vào hắn…
-tôi đéo quan tâm bọn anh là đứa nào… kể từ bây giờ… chúng ta coi như không quen nhau… những loại đàn ông như anh… tôi khinh….
hắn đứng thần người vì câu nói đầy tổn thương của con Hồng. còn vẫn lặng lẽ cùng người đàn ông lạ đứng phía sau nó. Nhưng khi con Hồng vừa quay đi thì Liên bất ngờ lao tới túm tóc nó.
-đmm . Hóa ra là mày….là mày làm cho anh ấy bỏ tao… con đ.
hắn bất ngờ nhưng cũng kịp lao vào giữ tay Liên. cô ta giờ này như một kẻ điên.
-Liên… buông cô ấy ra…liên
-em không buông… hôm nay em phải giết nó… là vì nó… tất cả là vì nó
Một tay cô gái tóm tóc con Hồng . tay còn lại không ngừng đánh vào mặt nó… hắn phải dùng hết sức để giữ lấy cô ta. Hắn không thể tưởng tượng… sự việc lại đi đến mức này…
Một trận hỗn chiến thật sự… tiếng chửi bới của Liên. tiếng gào vì đau của Hồng khiến hắn xót xa… Một đàn ông… hai cô gái…. và những người hiếu kì đang dần đông hơn…họ dường như coi đó là một màn kịch giải trí hơn là một thứ rắc rối cần họ giúp đỡ… hắn mặc kệ những người đang chỉ chỏ bàn tán giờ này hắn cần giải quyết cho nhanh sự việc này. đây sẽ là bài học đáng nhớ nhất trong đời của hắn….
có lẽ sau này khi hắn nhớ lại hắn sẽ phải nói lời biết ơn anh em trong công ty đã ra tay cứu hắn một bàn thua trông thấy….
khi con Hồng được gỡ khỏi bàn tay cô gái… khuôn mặt nó đỏ bừng lên vì tức…. không nể hả nó xông thẳng về phía Liên. Liên tiếp vung ra những cái tát trời giáng… quả thật ngay lúc này hắn thấy nó chính hiệu một đàn chị giang hồ. cả hắn cũng trúng một vài cái tát để đời. có lẽ nó đánh hắn là đúng lắm. hắn là thằng khốn nạn… hắn xứng đáng nhận được hàng trăm cái tát như thế…
27 tuổi đầu hắn mới nhận được một bài học đó là… một bông hoa hồng đẹp…. thì gai sẽ đau…cũng như người ta có thể yêu bạn tha thiết nhưng cũng có thể giết bạn bất cứ khi nào.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN