50 NGÀY YÊU EM
Phần 33
Phần 33 50 NGÀY YÊU EM
Sau sự ra đi của Ngọc hắn mới nhận ra hắn cần thay đổi. Bản thân nếu cứ cố chấp yêu mãi một người có lẽ cũng không phải là một cách hay. Hắn yêu em, thương em nhưng đó chỉ là đã từng bởi bây giờ , dù có yêu thì em đã thuộc về một người khác , gia đình đâu phải là thứ dễ dàng vứt bỏ đâu.
Hắn lại tiếp tục bận rộn với công việc của những ngày cuối năm. Sắp tết rồi,hắn nào có thời gian nghĩ đến Ngọc nữa. Coi như hắn và cô ấy vô duyên
-Sếp… Dạo này cô em ở cùng nhà với sếp sao rồi. Tiến triển gì hơn chưa?
-Cô ấy bỏ đi rồi
-Bỏ đi.?…. Hay là sếp không làm ăn gì đc nên ng ta…
-Cậu nghĩ tôi vô dụng vậy sao?
-em ko có ý đó nhưng em thấy sếp hơi có vấn đề vs phụ nữ
-Này đừng có bận tâm đến mấy thứ linh tinh ấy nữa.
Hắn không nhìn vào Huy mà dán mắt vào màn hình vi tính.
-Sếp… Này mai tất niên rồi. Sếp định thế nào?
-Thế nào?
-Thì tính xem ăn gì chơi đâu?
-công ty thế nào thì mình thế ấy.
-không phải . ca 1 đi ăn, ca 2 đi chơi, bọn em đang tính phòng mình solo thêm ca3 nữa
-vẽ chuyện
-bọn em sẽ giới thiệu cho Sếp 1 em. Đảm bảo sẽ giúp sếp thành đàn ông đích thực
Hắn phì cười. Hắn quá đích thực ý chứ.
-Cậu nghĩ tôi không đủ đích thực hay sao?
-em ko có ý đấy , nhưng mà nói thật sếp chả giống đàn ông bình thường chút nào. Đàn ông gặp đàn bà vc đầu tiên là phải nhìn xem ngực to không, mong nở không, mặt xinh không, đằng này em chả biết sếp nhìn cái gì.
-….
-Hỏi thật sếp , sếp đã yêu ai bao giờ chưa?
Hắn dừng tay bấm. im lặng mất vài giây
-Rồi
-Sếp và cô ấy đến giai đoạn nào rồi.?
-.gì?….
-à… là cầm tay, hôn, sờ…và chịch… hí
Hắn tủm tỉm. Hình như đàn ông chả chừa 1 ai nhắc đến cái chuyện này là khoái rồi
-Tất cả.
-Tất cả á?
-uh
Hắn thấy nó vân vê bàn tay trông đến buồn cười
-Sếp cho em hỏi thêm 1 câu
-…
-Thế mỗi lần thì mấy.
-mấy/???
-Tức là…
nó giơ ngón tay lên tính cho hắn xem
-1 , 2 , 3 lần
hắn tủm tỉm. cái thằng Huy này là chúa tò mò. Thôi thì chú thik thì anh cứ nổ cho chú xem
-Cả đêm mà. ko nhớ.
-cả… đêm ạ?
-uh
-Sếp ko đùa chứ?
Đôi mắt nó tròn xoe vẻ bất ngờ.
-ko
-vậy từ đó sếp yêu mấy người rồi.
Hắn im lặng nhìn vào màn hình máy tính
-mới 1
-Sao vậy ạ?
Hắn vẫn nhìn vào màn hình. rồi thở dài.
-Đừng hỏi
nó băn khoăn 1 lúc . rồi đứng tót lên đi sang bàn bên cạnh.
Cái thằng Huy này có họ với thằng ếch. Ko có chuyện gì giấu nổi nó mà không có chuyện gì nó giấu nổi.
Cuối giờ làm nó mới quay lại chỗ hắn. Không phải một mình mà là 3.Đôi tay nó vân vê vào nhau như kiểu có điều gì muốn nói. Hắn dừng công vc ngước lên
-có chuyện gì vậy?
-Sếp….
Đắn đo
-Kìa nói đi
-tao….Mày nói đi
-Thế mấy cậu có chuyện gì?
-à… chả là mai liên hoan. Việt nó có đứa em gái muốn đưa đi liên hoan cùng.
-thì cứ đưa đi tôi có cấm đâu.
-dạ… không phải. mà là chúng em muốn giới thiệu em ý cho sếp ạ.
-giới thiệu??
-Vâng
-Tôi chưa có nhu cầu đấy. cảm ơn mấy cậu.
-Sếp… sếp không còn trẻ nữa đâu. Mà đàn ông phải an cư mới lập nghiệp. Sếp kiếm cô vợ giữ tiền , có vài đứa con là động lực ở đâu nó chạy đến. lúc đấy sự nghiệp mới lên.
Hắn im lặng nhìn 3 người đối diện
-chúng em thật ra cũng không dám xen vào cuộc sống riêng của sếp, Nhưng đã đến đây cũng là anh em nên chúng em nói thật.
-Sếp. em cũng bị đá mấy lần. bọn con gái bây giờ ko yêu nó cũng đá mình mà yêu quá nhiều nó cũng đá mình được. Nhưng vc đấy ko quan trọng. Quan trọng là nó không vượt qua đc thì nó không xứng đáng để được mình yêu nữa.
-mà không xứng đáng thì quên nó đi rồi đi tìm người khác. sẽ tìm thấy người xứng đáng, tìm thấy người yêu mình thật lòng cùng mình vunvén gia đình
-Lúc em mới bị người yêu bỏ em cũng nghĩ ko yêu ai nữa, nhưng mà sau em cứ đi gặp thế là cũng vớ đc con vợ em bây giờ. lúc ấy em mới hiểu yêu không phải là suốt ngày lên giường ngủ với nhau, hay nhìn vào cái tốt cái đẹp, mà yêu là nó phải thông cảm được cho mình, khó khăn đến mấy nó cũng ko rời bỏ mình.
-Cho nên đấy là tự sếp giam mình lại thôi chứ không ai khác đâu.
-là sếp tự nghĩ , tự suy diễn về tình cũ thôi, Đến cuối cùng sau này khi nhìn lại mới thấy mình chờ đợi thì nó chả chờ đợi mình, mình đau khổ thì nó hạnh phúc bên người khác, lúc đấy thì mình đã đánh mất bao nhiêu cơ hội rồi.
-cuối cùng là chả vì cái gì chỉ vì ai mà cha mẹ mình đau lòng, bản thân mình khổ
-sếp phải sống cho nó thấy nó hối hận vì đã bỏ mình.
hắn im lặng nghe 1 bài thuyết giáo dài của mấy cậu nhân viên. Họ nói cũng có phần rất đúng. Hắn thật sự đã thu bản thân mình lại trong cái thế giới mang tên em. Bất cứ người nào hắn gặp hắn cũng mang họ ra so sánh với em. Cho tới cuối cùng khi hắn hi vọng có ngày đoàn tụ thì sự thật quả là phũ phàng. Người phụ nữ bây giờ hắn biết đã không còn là em của trước kia… vậy thì hắn còn theo đuổi làm gì… hắn có đành lòng phá tan hạnh phúc gia đình em ko?
Gia đình đối với hắn thiêng liêng lắm. Hắn nhớ bố mẹ… Hắn đã hoàn thành 1 nửa tâm nguyện của họ rồi. nửa còn lại… có lẽ bây giờ là lúc hắn bắt đầu tìm kiếm.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!