Hệ Thống Đang Cộng Hưởng
Chương 40: Rồng vàng hiện thế
27 người còn lại chia thành 3 tổ, mỗi tổ 9 người thay phiên nhau canh giữ gần người rồng cục súc. Khi có một tổ bảo vệ, hai tổ còn lại có thể offline nghỉ ngơi. Nói gì thì nói, <Ngao Du Thái Hư> cũng chỉ là một game thế giới giả tưởng, có rất nhiều người còn việc làm ngoài đời thật nên không thể online mãi được.
Phân việc như vậy xong, mỗi người đều có thời gian nghỉ ngơi. Sau khi cả bang Hữu Phượng Lai Nghi thông qua quyết định này, Bách Điểu Triều Phượng phái Đồ Khâm Nguyên Hóa đi bắt thú lông hổ, còn mình thì dẫn đội viên đi đánh phó bản.
Trước tiên, cô đi thăm Phong húi cua một cái nhưng chỉ thấy dường như anh rất hiếu kỳ về thuộc tính đất sét của Nữ Oa. Anh giơ ngón tay nặn mũi của Nữ Oa, chờ tới khi chiếc mũi dài ra, anh lại đi nặn trán của người ta.
Kỹ năng khó giải quyết nhất của Nữ Oa là “gom đất nặn người”, chỉ cần con Boss này đặt chân lên đất thì tuyệt đối sẽ không thể giết chết được nó, dù chỉ còn lại một xíu đất thì nó vẫn có thể sống lại.
Biện pháp duy nhất là tách nó khỏi mặt đất và chiến đấu trên không trung thôi. Điều này lại cần tới những người chơi có kỹ năng khống chế hệ pháp, một là kéo Nữ Oa lơ lửng lên trời rồi tấn cống, hai là bố trí một trận pháp hệ thủy rồi ngâm con Boss này trong nước.
Nó vốn là một con Boss rất khó để đối phó, vậy mà Phong húi cua lại xử lý rất nhẹ nhàng. Anh biến thành rồng cục súc size nhỏ, cánh rồng vẫy phát thổi Nữ Oa lên trời, miệng phà ra lửa một cái là tượng đất đó bị lửa hong khô trong chớp mắt. Nó là một con Boss có hai thuộc tính thổ thủy, nếu không có thổ thủy thì chỉ có nước tan rã vì không thể cố định được hình dạng thôi. Khi thổ thủy hòa quyện vào nhau thì mới có thể biến thành đất nặn được. Rồng cục súc hong khô tượng đất xong là Nữ Oa biến ngay thành cát đá và bị cánh rồng thổi tan trong làn gió.
Mạnh ghê luôn, đây là sức mạnh mà Bách Điểu Triều Phượng đang theo đuổi. Cô luôn muốn trở thành một người phụ nữ mạnh mẽ về nội tâm lẫn năng lực, không sống dưới cơ bất cứ kẻ nào mà chỉ sống độc lập vì bản thân mình thôi.
Giết chết Nữ Oa xong, khi Hữu Phượng Lai Nghi đang bàn chuyện phải giúp rồng béo đánh trang bị như thế nào thì giờ đã điểm và Nữ Oa đã sống lại, nó vừa bò lên kiệu Cửu Phụng là mắt của rồng béo sáng lên ngay, anh lẹ tay vo nó xuống.
Bách Điểu Triều Phượng thấy Phong húi cua chơi vui tới vậy thì gật đầu với bang chúng ở lại bảo vệ anh rồi mới đi về phía điểm truyền tống.
Ai ngờ Bách Điểu Triều Phượng vừa rời khỏi không bao lâu, Phong húi cua chơi nặn đất nãy giờ chợt lóe mắt.
Một em gái trong bang luôn để ý tới anh nhào tới hỏi: “Ngài có yêu cầu gì sao ạ?”
“Gào~” Phong húi cua gầm lên một tiếng với cô.
Em gái trong bang chớp mắt rồi gật đầu làm bộ mình hiểu được: “À à, vậy sao ạ.”
Thấy cô không hiểu, Phong húi cua xoay vòng tại chỗ, hơn nửa ngày sau mới lắp bắp ra: “Đại…… bàng…… vàng……”
“Đại Bàng Cánh Vàng hả?” Em gái cũng là một người thông minh, lập tức đoán ra ý của anh.
Phong húi cua gật đầu liên tục.
“Nó là một con chim đại bàng có hai chiếc cánh vàng dài luôn bay quanh bên Bắc Hải đó ạ.” Em gái trả lời, “Bên công ty chính thức có giải thích rằng nó là con của Côn Bằng và Rồng Vàng. Cha mẹ sinh con trời sinh tính mà, dù sao rồng sinh ra thứ gì cũng được hết, trò chơi cứ xạo đại thôi.”
*Côn Bằng: một thượng cổ linh thú có hình hài một con chim biến hóa từ một loài cá cực kỳ to lớn (từng nhắc tới ở chương 3)
cha mẹ sinh con trời sinh tính: nguyên văn là long sinh cửu tử (龙生九子), ý đề cập tới chuyện từ xa xưa khi rồng sinh ra chín con thì chín đứa chẳng đứa nào tính giống đứa nào hết.
“Dẫn ta…… đi gào!” Miễn cưỡng nói được mấy từ xong, Phong húi cua lại không nhịn được mà gầm lên.
“Đừng nóng vội đừng nóng vội nha,” em gái nói, “Mà cũng phải nói, đại bàng thuộc hệ kim và thủy, giết chết nó có khi cũng nhặt được vật liệu hiếm như “chim lông vàng” nè, nói không chừng luyện xong thì sẽ dùng được đó. Vậy bọn tôi dẫn ngài đi liền nhé, giờ ngài ngồi đàng hoàng vào đi, một chút chuyện nhỏ như vậy còn cần ngài phải bay đi à? Kiệu Cửu Phụng có thể truyền tống mà, làm vậy nhanh hơn nhiều!”
“Gào!” Phong húi cua vừa lòng thấp giọng rống vang và nâng tay lên, một tay biến thành vuốt nhỏ của rồng, anh quệt một tay đầy đất rồi đè móng vuốt lầy lội lên quần áo của cô gái ấy.
Em gái nọ: “……”
“Gào~” Sau khi trao cho ngươi dấu vuốt đó, ta sẽ giúp ngươi làm mọi chuyện miễn là ngươi giơ tay lên thôi nhé.
Rồng béo cũng mặc kệ em gái có thể hiểu được hay không, anh bò lên kiệu Cửu Phụng, vỗ vỗ tay vịn của ghế để thúc giục mấy cô mau nâng ghế lên.
Em gái tên Thiên Nữ Phóng Yên Hoa nhìn mấy dấu vuốt trên bộ đồ của mình mà thở dài, vừa nâng kiệu Cửu Phụng lên vừa phát một tin lên kênh bang phái: “Chị em ơi, rồng tổ tông muốn tới Bắc Hải túm cánh đại bàng, tụi tui xuất phát đây, xong việc tụi mình lại tụ họp ở Bắc Hải nhé.”
Tốc độ của kiệu Cửu Phụng cực nhanh, mới vài giây tới đã trận tuyền tống rồi đến Bắc Hải trong nháy mắt.
Trước đây khi đi tìm Nữ Oa, Bách Điểu Triều Phượng không hề gấp gáp, cứ bay tới thôi chứ chưa bao giờ truyền tống. Lúc này đây, rồng béo lại vội muốn túm cánh vàng nên Thiên Nữ Phóng Yên Hoa mới sử dụng trận truyền tống.
Rồng béo không ngừng gật đầu trước tốc độ như vậy, ừm, cũng có một phần ba tốc độ của anh sau khi trưởng thành nhở.
Mấy cô nhanh chóng tìm được Đại Bàng Cánh Vàng đánh thương dưới ánh nắng mặt trời, nó vẫn chưa biết số phận sau này của mình sẽ như thế nào nữa đây.
Chỉ mới nhìn thấy đôi cánh lấp lóe ánh vàng đó mà rồng béo cũng phải chảy nước miếng tới nơi luôn rồi.
Không đợi Thiên Nữ Phóng Yên Hoa nâng kiệu Cửu Phụng sang, Phong húi cua đã gấp muốn chết mà biến thành mode rồng cục súc rồi bay về phía Đại Bàng Cánh Vàng rồi.
“Gào!” Một tiếng hô tuyên chiến vang lên, không biết bao nhiêu con cá nhỏ bị tiếng động này đánh chết nổi lên và phơi bày cái bụng trắng trên mặt biển.
“Má ơi, trâu bò dễ sợ luôn, quay lại quay lại, nhanh chóng quay phim lại đi!” Thiên Nữ Phóng Yên Hoa nói trong vẻ kích động, “Tui phải xin tạo topic rồng cục súc trên diễn đàn, tuyên bố cho nhà nhà biết hình ảnh và video của thần thú bảo vệ bang Hữu Phượng Lai Nghi mới được!”
“Để nói về kích thước thật của rồng nhà tụi mình á, lúc bị đè đánh ở Nghiệt Tình Hồ thì dài tới vài trăm thước; lúc ngâm mình trong miệng núi lửa thì mấy chục mét; lúc ở bang hội của tụi mình thì dài 20 mét; bây giờ còn có thể dài ra chỉ mười mét và đánh ngang sức với đại bàng nữa cơ.” Một em gái khác lên tiếng.
“Hắn có thể biến lớn biến nhỏ và biến thành người được nữa chứ, không biết hắn có thể biến thành size mấy cen-ti-mét để mình bỏ vô túi được không nhỉ, há há há!” Thiên Nữ Phóng Yên Hoa phát ra tiếng cười kỳ lạ.
Rồng béo có thể tự mình đấu với 30 người chơi đỉnh cấp 100, đối phó với một con Boss cấp 90 lại dễ như trở bàn tay, chỉ khổ cái là anh lại thích cánh của Đại Bàng Cánh Vàng khủng khiếp luôn. Anh đang nhổ từng cọng lông chim xuống, bỏ vào trong miệng để giấu kỹ rồi mới xử lý con Boss này, giúp Phong Liên Trúc hoàn thành nhiệm vụ giai đoạn thứ tư và hoàn thiện hoàn toàn các thuộc tính trong ngũ hành của cậu.
Thiên Nữ Phóng Yên Hoa nhìn toàn bộ quá trình anh rồng ngược đại bàng, vừa xem vừa thở dài: “Tàn nhẫn quá, tàn nhẫn quá luôn ta ơi! Lúc tụi mình đánh Boss cũng toàn chờ lông chim rụng xuống sau khi Boss chết không thôi, vậy mà rồng cục súc lại nhổ lông ngay khi người ta còn sống sờ sờ cơ đấy!”
Sau khi làm xong nhiệm vụ, rồng béo nhớ tới lời mà Phong Liên Trúc từng nói, ở đây là game, đồng vàng là giả, sau khi đại bàng chết đi, lông chim màu vàng bị anh cất giấu sẽ biến mất thôi.
Nghĩ tới đó, rồng béo thấy hơi chán nản, anh sờ bụng của mình rồi bò lên kiệu Cửu Phụng lại, chỉ một lát nữa thôi là lông chim màu vàng vẫn còn nằm trong bụng mình sẽ mất tiêu rồi á.
Lúc này, Thiên Nữ Phóng Yên Hoa lại gần: “Thần Rồng ơi, ngài phải để cho người chơi tự nhặt đống lông vàng đó trong một khoảng thời gian nhất định, nếu không chúng sẽ biến mất đó ạ!”
Có thể giữ lại hả? Đôi mắt màu đen của Phong húi cua nhuộm một màu vàng ánh, tay anh phất lên giữa trời, mấy trăm cọng lông chim xuất hiện trên kiệu Cửu Phụng và che mất cả Phong húi cua luôn.
Ủa không ói ra hả? Chẳng lẽ Thần Rồng có không gian của người sao ta?
Thiên Nữ Phóng Yên Hoa thấy hơi nghi ngờ, nhưng không ói ra lại càng tốt, nếu không cô sẽ thấy ớn đó chứ.
Nhiều lông chim màu vàng, một vật liệu hiếm, xuất hiện trên người rồng béo nhưng đang đem đi bán sỉ như thế này, những thành viên Hữu Phượng Lai Nghi trước đây chỉ nhặt được một túm nhỏ sau khi đánh con Boss này mấy chục lần đột nhiên hơi hiểu được tâm tình khi nằm trên đồng vàng của Phong húi cua.
“Chị em ơi, nhặt mau lên nào!”
Thiên Nữ Phóng Yên Hoa vừa ra lệnh một tiếng, chín thành viên trong bang phái ba chân bốn cẳng chạy đi nhặt lông vàng, thấy lông chim trên người ngày càng ít đi, sắc mặt của Phong húi cua ngày một đen thùi lùi.
“Thần Rồng đừng nóng giận ạ!” Thiên Nữ Phóng Yên Hoa vội giải thích, “Đống lông chim này sẽ được dùng để làm áo giáp cho ngài mà, bọn tôi đã chọn mấy con Boss hệ hỏa và thổ rồi, xác suất thất bại khi luyện chế thành vũ khí của hai loại vật liệu này khá cao đó, nếu có lông chim màu vàng làm chất trung hòa thì xác suất thành công sẽ tăng cao ngất ngưỡng luôn ạ.”
Rồng béo miễn cưỡng chấp nhận lời giải thích này, nhưng anh vẫn không thấy vui gì hết trơn, tạm thời cũng không muốn nói chuyện phiếm với Phong Liên Trúc, tâm tình của anh đang không ổn, anh sợ mình sẽ rống to với Phong Liên Trúc, cậu từng bảo anh phải nói nhỏ lại chút rồi á.
“Đánh đại bàng xong thì trở về bang phái ngay,” Bách Điểu Triều Phượng gửi đoạn ghi âm vào kênh bang phái, “Chúng ta đã có được thứ mình muốn rồi.”
Không cần nói nhưng người người ai cũng biết, nếu là người đầu tiên giết chết Boss và phá được phó bản trong game thì sẽ được thông báo, hơn nữa xác suất được thưởng nếu giết Boss cũng là 100% luôn. Nhìn thấy sự vùng lên đột ngột của Hữu Phượng Lai Nghi, Kiếm Chỉ Trời Cao đang giết quái nhỏ bên kia mà đỏ hết cả mắt, hắn nhất định phải nhảy lên hạng nhất của bảng xếp hạng một lần nữa!
Sau khi trở lại bang phái, Đồ Khâm Nguyên Hóa đi vào căn phòng nhiều linh khí nhất bang phái, lấy thú triệu hoán, sách áo giáp và lò luyện khí ra, ném hết xương cốt của thú lông hổ, gân của thuồng luồng, thiên thạch cấp 120 được dùng khi luyện khí cùng với không biết bao nhiêu lông chim màu vàng vào trong lò luyện khí.
Những người chơi hệ thổ, hỏa và kim của Hữu Phượng Lai Nghi đứng vào vị trí mà Đồ Khâm Nguyên Hóa đã sắp xếp rồi rót năng lượng thuộc tính tương ứng vào cho vũ khí.
Pang Kirates luôn chỉ lười biếng biết mọi người đang chế tạo trang bị cho mình nên cũng biến thành một con rồng bụng bự lớn chừng lò luyện khí rồi lắc đuôi chờ ở bên cạnh lò, trông dễ thương đến nỗi xém chút nữa Bách Điểu Triều Phượng đã không nhịn được mà sờ bụng của anh rồi.
“Mở!” Lò luyện khí mở ra theo tiếng hét lớn của Đồ Khâm Nguyên Hóa, một chiếc lân giáp mềm mại màu vàng lơ lửng trên không trung.
Pang Kirates gấp gáp tới mức xoa xoa hai chân trước.
Đồ Khâm Nguyên Hóa kiểm tra thuộc tính của chiếc áo giáp xong thì kích động đến nỗi lăn lộn trên mặt đất: “Trời ơi, Thần Khí nè, Thần Khí cực phẩm nè, tôi thề đây là trang bị thần thánh trâu bò nhất từ khi <Ngao Du Thái Hư> mở tới giờ luôn đó. Nó có ba hệ là thổ, hỏa và kim, người chơi hay thú triệu hoán đều dùng được hết. Nó còn có thể thay đổi kích thước dựa theo hình thể của người sử dụng nữa cơ, dù mình có lớn như địa cầu thì có cũng mở rộng đến vô tận được luôn đấy!”
“Thuộc tính hệ thổ của nó có thể nâng cao 50% lực phòng ngự của người sử dụng, 50% này còn là kiểu phòng ngự không góc chết nữa cơ. Nếu mình có 100% lực phòng ngự thì mặc nó vào sẽ có ngay 150% luôn, nếu mình có lực phòng ngự mười nghìn thì mặc nó vào sẽ thành mười nghìn rưỡi đó!
Hai thuộc tính hệ kim và hỏa giúp nó có được đặc chất cứng rắn nhất, sau khi được trang bị, nó sẽ dự trữ năng lượng trong phạm vi mà lực phòng ngự có thể chịu đựng được. Sau khi đã trữ đủ năng lượng thì cứ bắn ngược lại một phát thôi, tổn thương cũng bị trở ngược về nữa cơ. Trời ơi, chiếc áo giáp này thần thánh quá đi thôi, vậy mà tôi lại có thể luyện ra một trang bị tốt đến như vậy lúc còn sống trên đời này cơ á!”
“Trang bị thần thánh…… Đệt, theo cài đặt của <Ngao Du Thái Hư>, nếu nó được trang bị lên người thì điều này sẽ được thông báo với cả game, sau đó hệ thống sẽ giáng kiếp thiên lôi xuống, nếu không gánh nỗi kiếp lôi thì trang bị sẽ bị hạ xuống một cấp đó!” Bách Điểu Triều Phượng nói.
Mà cô còn chưa nói xong, con rồng béo kia đã nhào về phía tia sáng vàng óng và mặc chiếc lân giáp vàng lên người giữa chùm sáng lóe mắt mất rồi.
Cùng lúc đó, thiên lôi cũng ùa tới theo, chín đạo kiếp lôi luôn!
Giữa chín tia sét đáng sợ đủ để hủy diệt cả đất trời, con rồng vàng hùng mạnh này lại không hề sợ hãi mà nhìn trời rống dài, mấy đám mây sét cũng biến mất trong tiếng rống!
Tác giả có lời muốn nói:
Thiếu tướng Laurie: Chỉ cần tấn công vị trí rớt vảy thì sớm muộn gì con rồng này cũng sẽ nằm trọn trong lòng bàn tay của mình thôi.
Phong Liên Trúc: Lo quá lo quá lo quá đi!
Bách Điểu Triều Phượng: Á.
Đồ Khâm Nguyên Hóa: Á.
Bang chúng Hữu Phượng Lai Nghi: Á.
Rồng béo: Gầm!!!!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!