Quay Ngược Thời Gian
Chương 1
Cùng anh đi qua những màu nắng tinh khôi của buổi sớm mai, ngắm những chặng đường tấp nập của ngày mới, trải qua bữa cơm giản đơn mà hạnh phúc, đi qua hoàng hôn huy hoàng mà trong mắt chỉ có anh.
Đối với Uyển Lạc, hành trình cuộc đời của cô không thể thực sự hạnh phúc bên anh, nhưng sự có mặt của anh cũng đủ làm cô thấy trọn vẹn. Từ khi cô biết mình mắc bệnh ung thư não, sự phiền não trong lòng cô vơi bớt đi nhiều, bình yên nơi tận đáy lòng làm cô muốn rời khỏi tất cả, tìm thấy những khoảng lặng, những năm tháng cô từng nồng nhiệt, cháy bỏng, đam mê hết mình với những thứ tham vọng, tình yêu.
Uyển Lạc từ nhỏ đã sống ở một vùng nông thôn nhỏ, tuy gia đình không phải quá khá giả, nhưng sự đủ đầy của hạnh phúc gia đình, cô có cha, mẹ yêu thương, có người chị bầu bạn, sẻ chia mọi lúc vui buồn làm cô thực sự hạnh phúc. Cô là một học sinh giỏi luôn đứng top đầu của trường, giành được nhiều giải thưởng với những môn xã hội và bước vào ngôi trường đại học sư phạm một cách thuận lợi. Nhưng con đường tình duyên của của Uyển Lạc thì lại trầm tĩnh đến kì lạ, thực tình cô cũng được nhiều người theo đuổi, tuổi dậy thì làm cô trở nên nảy nở, xinh đẹp tuy không quá xuất sắc, yêu kiều nhưng lại có nét nhân hậu, dễ nhìn. Mọi người đều không biết rằng, cả chặng đường của thanh xuân, Uyển Lạc vẫn luôn âm thầm chuyển bước nhẹ nhàng phía sau Trịnh Sâm – một chàng trai ngỗ nghịch nhưng phóng khoáng, luôn biết quan tâm, bảo vệ người khác. Theo sau anh mỗi sáng bình minh đến trường, qua từng con đường, cách hai bàn nhìn anh ăn cơm, vui đùa với những người bạn của mình, nụ cười anh tỏa sáng làm rọi chiếu trái tim nhỏ bé của cô thêm hạnh phúc, cùng anh ăn một loại kem vali quen thuộc mà anh thích, uống loại nước ngọt làm anh vui vẻ, cao hứng, cùng anh theo ánh hoàng hôn trở về nhà.
17 tuổi, Trịnh Sâm có bạn gái, người đó không phải cô, là một chị khóa trên xinh đẹp nhất nhì trường, Uyển Lạc thấy Trịnh Sâm trở nên chăm chỉ học hành vì chị ấy, vì chị ấy mà vào top 100, vì chị ấy mà chọn con đường quanh co đến trường, vì chị mà từ bỏ phong thái ngỗ ngược trở nên thành thục, trầm ổn hơn. Nhìn anh sánh bước bên chị mà Uyển Lạc thấy tình cảm nơi mình là thừa thãi, là đau lòng, là buồn bã, tự tình… Có lẽ bởi họ qúa xứng đôi.
18 tuổi, hai người chia tay, anh xuống dốc dữ dội, thấy chị trong quán bar vui vẻ cùng người khác, lần đầu anh đã khóc, Uyển Lạc thấy anh hút thuốc, thấy anh 2 tháng thay đến 6 người yêu, thấy anh bỏ học theo đám bạn trong có vẻ du côn đánh nhau đến vào bệnh viện, bị kỉ luật… Và chính lúc ấy trên chiếc ghế đá bên công viên, Uyển Lạc bước trên những thảm cỏ xanh mướt, đến bên cạnh anh, ngồi cạnh anh trên cùng chiếc ghế đá, đó có lẽ là lần đầu tiên cô ngồi cạnh anh đến thế, đưa anh chiếc kem vali và nói:
– Ai cũng đều có lựa chọn riêng của mình, kết quả vẫn là tương lai.
Anh ngước mắt lên nhìn cô với ánh mắt lạnh như sương, khóe môi nhếch lên cầm lấy chiếc kem vali đưa nó lên miệng cắn và nói:
– Cũng đúng – giọng anh trầm ấm, thoang thoảng hương vị ban đêm tinh khiết.
Từ đó về sau Uyển Lạc với Trịnh Sâm trở thành bạn, cô giúp anh học tập, ôn luyện vào trường quản trị kinh doanh như những gì anh muốn. Hai người về sau cũng không biết rằng thời điểm đó vì sao lại thành bạn, lẽ nào chỉ bởi một câu nói? Cũng không rõ, nhưng mọi thứ đều thuận buồm đến sau khi nhận kết quả thi đại học cùng nhau ăn mừng. Hôm nay, Uyển Lạc mặc một chiếc váy trắng dài qua đầu gối điểm những bông hoa cúc vàng , vùng cổ chữ V làm cho vẻ quyến rũ được tôn lên cùng một đôi giày thể thao màu trắng, làm vẻ thành thục của cô thêm trầm ổn. Trịnh Sâm lại một thân phóng khoáng, quần âu đen hơi bó, áo sơ mi trắng bỏ 2 cúc làm anh thêm nét tự do kì lạ. Kết thúc buổi liên hoan, hai người cùng bước trên con đường về nhà, bỗng hai người nói:
– Mình có chuyện muốn nói – Uyển Lạc
– Tôi có chuyện muốn nói – Trịnh Sâm
Một sự ngượng ngùng tràn ngập không khí, khi ấy Uyển Lạc đã rất mong muốn rằng, họ đang cùng muốn nói một chuyện, cô muốn tỏ tình anh, và hơn hết cả cô cũng mong anh đang định nói điều đó với cô, tâm trạng vui vẻ và hứng khởi dần tràn đầy trong lòng cô vì đó có lẽ là lần đầu tiên cô can đảm hết mức muốn được thực sự bước đi cùng một chàng trai. Chỉ tiếc là….
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!