Cưng Chiều Vợ Yêu Phúc Hắc Dễ Thương
Quyển 2 - Chương 112: Thiếu
Edit: windy
Cửa lớn đột nhiên bị đẩy ra, Gina mang theo một đám người tiến vào, nhìn về phía Make, lửa giận nổi lên.
“Y, anh cũng dám làm như vậy với cha tôi!”
Nhan Tử Diệp nhìn bàn tay sơn móng đỏ chót, mày hơi nhăn lên, quả nhiên không đẹp bằng đôi tay kia…
“Anh vậy mà xem như không có tôi? Người đâu, bắt anh ta lại cho tôi!”
“Vâng ạ.”
“Ai dám động!”
Arthur nhàn nhạt nói bên trong mang theo ngoan độc, họng súng nhắm vào sau đầu Make.
“Anh dám!” Lần đầu tiên Gina gặp phải cảnh như vậy, một người là người thân của mình, một người là mình có hảo cảm, kết quả chuyện khoa trương lại giả tạo lại cứ như vậy mà xảy ra trên người cô ta, mà giờ phút này cô ta đến ôm một chút hi vọng cũng không có, Y đối với cô ta một chút tình cảm cũng không có.
“Được rồi, Arthur, bỏ súng xuống, chỉ là chuyện hợp tác, sau bàn bạc lại biến thành như vậy.” Nhan Tử Diệp không thú vị nói.
Arthur buông Make ra, cất súng đi.
Gina nhẹ nhàng thở ra, liền bước lên phía trước, đỡ Make đang lảo đảo, nhẹ giọng hỏi: “Cha, sao rồi, có sao không?”
Make vẫy vẫy tay, bày tỏ ông ta không sao, chuyển mắt nhìn về phía Nhan Tử Diệp, “Y, tôi nói, hợp đồng này tôi sẽ không ký, nếu là thật sự có thành ý hợp tác, đưa ra một phần tôi sẽ hài lòng.”
“Một khi đã như vậy, Arthur, đưa bản khác ra.”
Mọi người hoàn toàn thật không ngờ, Nhan Tử Diệp lại chuẩn bị hai bản hợp đồng!
Arthur cầm hợp đồng đi tới trước mặt Make, “Mời xem.”
Make phản xạ có điều kiện lui về phía sau một bước, có chút hoảng sợ nhìn Arthur, mới run rẩy nhận bản hợp đồng.
“Này, này…” Kinh ngạc ngẩng mắt lên.
“Thế nào, có phải vẫn có chỗ không hài lòng?”
“Không, không phải!”
Hợp đồng này cũng không khác gì bản trước, tuy bản thân vẫn không có chủ quyền mấy, nhưng về phần tài chính đã khác rồi, cũng được rồi.
“Vậy ông còn không ký?” Chân mày nhíu lại, trong giọng nói nhàn nhạt mang không theo chút tình cảm nào.
“Ký, ký.”
Run rẩy cầm bút, nhanh chóng ký tên mình xuống đó, sau đó chuyển lại.
“Hợp tác vui vẻ.”
Đợi cho Arthur nhận lại văn kiện xong, nụ cười trên mặt càng thêm sâu sắc, vươn bàn tay được chăm sóc cẩn thận ra, bắt lấy bàn tay đang run rẩy.
“Hợp, hợp tác vui vẻ.”
Nhưng mọi người ở đây không cho rằng giờ phút này là Y đang thiện lương, trước anh ta có thể mặt tươi cười ra lệnh, hiện tại anh ta cũng có thể trong nháy mắt liền thay đổi.
Sau đó toàn bộ giống như đang châm chọc bọn họ suy đoán lung tung, hợp tác xong, tiến hành ăn một bữa tối như rất vui vẻ, sau đó liền nhà ai người ấy về.
“Make, hi vọng thời gian sau này chúng ta có thể ở chung hòa bình.”
Đây là câu nói cuối cùng Nhan Tử Diệp nói trước khi đi.
Nhìn xe rời đi, Make nói với Gina một câu: “Trở về rồi hãy nói”, tiện quay đầu trực tiếp lên xe.
“Sakura, cô thấy đây có tính là chó cắn chó không?”
Archibald rất hứng thú nhìn xe rời đi.
“Không, đây là kẻ đi săn giả vờ trêu chọc con mồi.”
Archibald gật đầu bày tỏ đồng ý, “Nhưng mà lợi hại nhất vẫn là chúng ta.”
Đế Đô.
“Đạo diễn Từ, ngọn gió nào thổi để cho người bận rộn đây tới tìm cháu vậy.”
Đẩy cửa ra, Mặc Khuynh Thành đi thẳng tới ngồi đối diện Từ Lập.
“Nha đầu Khuynh Thành, hôm nay ta tìm cháu tới, là có chuyện tốt.”
Mặc Khuynh Thành nhấp ngụm nước, ngẩng mắt,lên, chuyện tốt?
“Cháu cũng không nên cảm thấy là ta đang nói đùa, đây quả thực là một chuyện tốt, không tin cháu xem.”
Lấy một quyển kịch bản thật dày đặt lên bàn.
Mặc Khuynh Thành cúi đầu nhìn bìa tên, trêu chọc: “Đạo diễn Từ, người thật là kịch bản nào cũng có thể lấy ra mà.”
“Ha ha, ở trong vòng tròn này lâu như vậy, có quen mấy đạo diễn không tồi.”
“A…? Nếu đạo diễn Từ đã nói như vậy, xem ra cháu nên xem cẩn thận rồi.”
“Yên tâm, đảm bảo sẽ hài lòng.”
Mặc Khuynh Thành không dám nói không, mở trang đầu tiên ra, thật sự xem thử.
Từng giây từng phút trôi qua, Từ Lập uống một tách cà phê, lướt Weibo, một chút cũng không ngoài ý Mặc Khuynh Thành chuyên chú xem, bởi vì đây thật sự là một tác phẩm khó có được.
“Phù.”
Ngẩng đầu lên, vẫn buộc bản thân không cần nhìn xuống nữa, cảm thán: “Đạo diễn Từ, tác phẩm này thật sự là không tồi.”
Từ Lập vừa nghe, bị hấp dẫn rồi!
“Đúng vậy, lúc trước khi ta xem cũng bị hấp dẫn, vừa lúc đạo diễn này là người mới tìm được, tên là Bàng Tịch, các diễn viên khác đều đã tìm xong, chỉ có một vai, nữ chính, luôn nói với ta là không tìm ra được người thích hợp, cho nên, ta liền tiến cử cháu, nha đầu Khuynh Thành, thế nào, nể mặt đạo diễn Từ này chút, đi thử vai chút không?”
Mặc Khuynh Thành không lập tức trả lời, cho dù kịch bản này cô cực kì thích, cũng cực kì xác định, nếu là cô biểu diễn, nhất định có thể vượt qua, nhưng mà…
“Đạo diễn Từ, người với đạo diễn Tôn là bạn bè, nên cũng biết vai diễn bên kia cháu còn chưa quay xong.”
Nói cách khác, cho dù cô muốn diễn thế nào đi nữa, cũng không có thời gian.
Từ Lập gật gật đầu, “Chuyện này ta biết, nhưng mà, vừa rồi cháu cũng xem rồi, nói vậy cháu cũng không chê kịch bản này, huống hồ bên Bàng Tịch chờ đã lâu, ông ta là muốn tìm ra một người thích hợp, cháu xem, không cần lo lắng cứ thử một phen?”
Mặc Khuynh Thành xoắn xuýt một hồi, sau cùng chỉ có thể nói: “Đạo diễn Từ, bằng không người để cho cháu trở về nghĩ lại, này thật sự khiến người ta khó có thể dứt bỏ.”
Nghe câu này, Từ Lập cũng yên tâm, ông thật sự hi vọng cô gái nhỏ này do chính mình đưa vào Làng giải trí, có thể có tương lai tốt đẹp.
Sau đó, hai người cũng không nói chuyện nhiều, Mặc Khuynh Thành lập tức về nhà, muốn tìm người có thể giúp mình đưa ra quyết định.
“Phim chiến tranh?”
Mặc Dận ngẩng đầu, lặp lại.
Mặc Khuynh Thành gật gật đầu, đem kịch bản đưa ra trước mặt anh, “Chính là cái này, anh xem, em thật sự rất thích.”
Giọng điệu khiến cho anh cũng nghe ra cô thật sự cực kì xoắn xuýt.
“Được, để anh xem thử.”
“Ừm.”
Tốc độ đọc của Mặc Dận rất nhanh, cũng có một phần là vì nội dung kịch bản không nhiều lắm, rất nhanh, anh liền hiểu vì sao cục cưng lại khó nói lời dứt bỏ như vậy.
“Cục cưng, kịch bản này rất được, nếu là em diễn, nhất định có thể đạt được thành tích rất khá.”
Mặc Khuynh Thành tán thành: “Em cũng nghĩ như vậy.” Có thể tưởng tượng đến còn có trong lúc quay phim, mày nhăn lại, buồn rấu nói: “Nhưng còn chưa quay xong phim ở nước M, em thật là muốn nhận, nhưng thời gian không biết có vướng không?”
“Vấn đề này…”
Nếu là ở Hoa Hạ, đến lúc đó vất vả chạy tới chạy lui cũng được, nhưng đây là ở nước M xa xôi, bay máy bay cũng mất mười hai tiếng, đến lúc đó, càng thêm lãng phí thời gian.
“Cục cưng, bên kia rất vội?” Lắc lắc kịch bản trong tay.
Đỡ trán, kêu thảm: “Thật là rất vội, đạo diễn Từ cũng nói, đạo diễn bên kia chỉ thiếu mỗi vai nữ chính chưa xác định thôi.”
Mặc Dận đứng dậy, nắm lấy hai tay cô, dáng người mảnh khảnh cũng đứng lên theo, “Cục cưng, nếu em không bỏ được, liền đi thử xem, huống hồ kết quả cuối cùng thế nào, ai biết được.”
“Đúng vậy!” Hai mắt sáng lên, bản thân sao lại đi vào ngũ cụt như vậy được, kiểu người này có phải bản thân nên không có không.
“Dận, anh quả thật là phúc tinh của em!”
Môi mỏng hạ xuống, vui vẻ cầm lấy kịch bản chạy ra khỏi thư phòng, cô muốn nhanh chóng trả lời cho đạo diễn Từ, sau đó tiếp tục đi nghiên cứu kịch bản.
Mặc Dận cảm nhận được trong lòng hơi trống trải, cứ vậy mà đi mất, châm lửa xong liền đi, xem
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!