Tu Ma Phi Thăng Quyển - Chương 27: Tỉnh ngộ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
152


Tu Ma Phi Thăng Quyển


Chương 27: Tỉnh ngộ


Lão giả Thoát Phàm Cảnh sơ kỳ của Ngũ Linh Môn nghe thấy giọng nói lạ vang lên,thì cảnh giác nhìn xung quanh quát”Ai đấy,nếu đã đến đây rồi,thì sao các hạ lại không hiện thân để lão già này chứng kiến diện mạo của các hạ,chẳng lẽ các hạ sợ sao”

Một giọng nói khàn khàn nghe không ra độ tuổi giới tính lạnh lẽo vang lên”Hừ,mấy trò khích tướng rẻ tiền này mà cũng đòi làm ta lộ mặt,thật nực cười,nhưng nếu ngươi đã muốn thấy diện mạo của ta thì để ta toạ nguyện cho ngươi”

Giọng nói kia vừa dứt thì một cột sáng từ phía xa xa loé lên,sau một thoáng đã bay tới trước mặt của lão giả kia vài chục mét,từ cột sáng đó hiện ra là một vị trung niên tu sĩ,mặt của người này cũng rất có góc cạnh nhưng lại đầy sẹo nên trông rất khó nhìn,không dừng lại ở đó,hai vai của vị trung niên tu sĩ này còn nhô dài ra đằng sau,trông đúng thật là y như là 1 con quỷ doạ xoa.(nói chung là không được đẹp mắt)

Lão giả Thoát Phàm Cảnh sơ kỳ của Ngũ Linh Môn thấy hình dáng của vị trung niên vừa mới đến thì kinh hoàng kêu lên”Tươi cười đoạt mệnh “Doạ Xoa Lão Ma”,Tạo Đan Cảnh sơ kỳ lão quái”

Doạ Xa lão ma nghe thấy giọng nói kinh hoàng của lão giả kia thì khạc khạc cười nói”khạc khạc khạc không ngờ danh tiếng của ta lại nổi như vậy a,để thưởng cho ngươi vì biết danh tiếng của ta,ta sẽ đặc ân cho ngươi một cái chết đau đớn nhất,khạc khạc khạc”

Lão giả Thoát Phàm Cảnh sơ kỳ của Ngũ Linh Môn nghe vậy thì cả kinh,lão không suy nghĩ nhiều vội quay người lại chạy lên đỉnh núi,ý định của lão là mong muốn sẽ có một Tạo Đan Cảnh lão tổ nào đó của Ngũ Linh Môn phát hiện ra và cứu giúp lão,nhưng liệu ý định đó có thực hiện được.

Chỉ thấy Doạ Xoa lão ma mỉm cười dữ tợn,sau đó khuôn mặt của hắn bắt đầu vẹn vẹo rồi giữa trán mọc ra hai cái sừng,hai cục u sau lưng của hắn cũng biến dài ra rồi được bao bọc bởi một tầng ma khí làm cho người ta nhìn vào cứ tưởng nó là một đôi cánh,đây chính là hình thái chiến đấu của Doạ Xoa Lão Ma,có thể thấy hai từ doạ xoa cũng không phải là nói diêu.(sau này còn nhiều tên còn ghê tợm hơn nhiều,chờ xem đi a,keke).

Doạ Xoa lão ma sau khi biến hình thì quay đầu lại khạc khạc nói với Huỳnh Trấn Thiên”Đi xuống núi tụ hợp với người của Điện đi,chúng ta chuẩn bị rút lui,đừng có để bị tuột lùi lại đằng sau,sẽ không có ai chờ ngươi vì ngươi bị thương đâu”nói xong hắn bay vèo một cái,ý định chắc là đuổi theo giết chết lão giả kia.

Huỳnh Trấn Thiên thì nghe cũng như không nghe,bây giờ trong đầu hắn chỉ toàn là cảnh tượng khi nãy bị lão giả kia đánh trọng thương,hắn cảm thấy có phải mình đã quá tự tin rồi không,một Tụ Linh Cảnh tầng 7 mà lại dám khinh thường 1 Thoát Phàm Cảnh sơ kỳ,nếu lúc nãy không có Doạ Xoa lão ma tới thì có phải kết cục của hắn sẽ là chết không,đúng vậy,hắn đã quá tự tin.

Tại Huỳnh Trấn Thiên đang ngơ người suy nghĩ thì 3 tên Tụ Linh Cảnh tầng 9 còn lại của Ngũ Linh Môn cũng bắt đầu hành động,bọn họ tưởng Huỳnh Trấn Thiên bị thương quá nặng không cử động được nên động sát niệm,cả 3 đều tế ra linh khí của mình,bắt đầu tấn công đến vị trí của Huỳnh Trấn Thiên,nếu hắn còn không có phản ứng thì chắc chắn kết quả của hắn là chết không thể chối cải.

Chít……chít…….Huyễn Mộng Thú thấy vậy cũng kêu lên vài tiếng,nhưng hình như nó đã hết năng lực làm cho người khác ngơ người,cho nên nó cũng chỉ có thể kêu vài tiếng ý muốn cảnh tỉnh Huỳnh Trấn Thiên thôi.

Nhưng bấy nhiêu đó là quá đủ với Huỳnh Trấn Thiên rồi,chỉ thấy hắn ngẩn đầu lên nhìn vào 3 tên Tụ Linh Cảnh tầng 9 của Ngũ Linh Môn đang đứng ở đằng kia,sau đó đột nhiên hắn gầm lên rồi biến mất khỏi vị trí hắn đang đứng,3 tên kia thấy vậy thì cả kinh vội ép sát người vào nhau rồi tập trung quan sát tình hình xung quanh.

Quan sát một lúc mà cũng không thấy tung tích của Huỳnh Trấn Thiên đâu,một trong ba tên đệ tử còn lại của Ngũ Linh Môn lên tiếng”Này hai vị đồng môn,có khi nào tên nhóc kia sợ quá bỏ chạy rồi hay không,tại sao ta quan sát không thấy hắn đâu hết vậy nha”

Nhưng mà qua một lúc hắn vẫn không nghe thấy hai tên kia trả lời câu hỏi của mình,thấy vậy hắn đầu chảy mồ hôi lạnh từ từ quay đầu lại thầm cầu khẩn suy nghĩ của mình không chính xác,tuy nhiên sự thật bao giờ cũng khác với mong muốn của con người,chỉ thấy đằng sau lưng hắn là hai thân thể bị bịt miệng chết queo(bị khô queo do bị Huỳnh Trấn Thiên hút hết linh khí),hai thân thể này không phải ai xa lạ mà chính là hai tên đệ tử Tụ Linh Cảnh còn lại của Ngũ Linh Môn,và người đang bịt miệng hai thân thể khô queo đó chính là Huỳnh Trấn Thiên.

Tên đệ tử Tụ Linh Cảnh tầng 9 còn sống duy nhất của Ngũ Linh Môn thấy vậy thì há miệng định la lớn một tiếng,nhưng chưa kịp phát ra tiếng thì đã bị một bàn tay bịp miệng mình lại,hắn đang định giảy dụa thì cảm thấy toàn thân trên dưới vô lực,đó không phải pháp thuật gì cao thâm mà chính là thuật điểm huyệt lưu hành ở giới võ lâm.

Huỳnh Trấn Thiên nhẹ nhàng nhấp bổng thân thể của tên đệ tử kia lên,sau đó lạnh lẽo nói”Ta chưa định lấy mạng của các ngươi mà các ngươi đã muốn lấy mạng của ta,ta đang suy nghĩ mà các ngươi dám gián đoạn ta suy nghĩ,ta rất bực,vì thế kết cục của các ngươi chỉ có thể là Chết”nói hết câu hắn sử dụng Hấp Khí Hỗn Độn Quyết với tên đệ tử kia,biến tên đệ tử kia từ người sống thành cái xác khô trong câm lặng.

Xong xuôi tất cả mọi chuyện,hắn lục đồ của 4 cái xác chết nơi đây,có cái gì là hắn đều lấy hết,rồi sau đó chạy nhanh xuống chân núi,dù gì cũng không thể lên núi được,vì thế chỉ có thể xuống núi thôi.

…………………←_←→_→………………….

Ở dưới chân núi hoả sơn hiện tại đang tụ tập rất nhiều người,nam có nữ có,nam thì bộ đạng quái dị thật không dễ nhìn chút nào,nữ thì toàn bộ che mặt nạ,nhưng cũng rất có thể xấu banh nóc giống như nam vậy,vì thế ta khuyên mọi người đừng có mộng tưởng các thứ a,sẽ rất xấu đấy(tiết lộ luôn là do công Pháp tu luyện của Hắc Ám Ma Điện a).

Huỳnh Trấn Thiên từ trên sườn núi đi xuống thì dẫn đến sự chú ý của một vài người,ngay lập tức có vài ba tên đệ tử của Hắc Ám Ma Điện ra chặn đường,một tên có lỗ mũi heo hỏi”Ngươi là ai,có phải là đệ tử của Ngũ Linh Môn không,sao lại xuất hiện ở đây,hay ngươi là đệ tử mới gia nhập của Điện của bọn ta”(Dệt mịa viết xong mới thấy ngu vãi,người của HAMĐ đều là dị dạng,thằng main thì lại bình thường,thế đéo nào nhận nhầm được😑😑😑,không sao ta là tác ưng viết gì thì viết a)

Huỳnh Trấn Thiên nghe tên kia hỏi vậy thì thật không biết nói gì,chẳng lẽ nói hắn là vô tình đi lạc vào hoả sơn a,nói vậy có ma nó mới tin ấy.

May cho Huỳnh Trấn Thiên là đúng lúc này thì Doạ Xoa lão quái xuất hiện,lão thấy hắn thì cười cười khặc khặc nói”Thật có ý tứ a,không ngờ 1 Ma Binh tầng 7 như ngươi lại giết được 4 tên Tụ Linh Cảnh tầng 9 của Ngũ Linh Môn,thật có ý tứ a,ha ha ha,cho hắn nhập điện đi,ta muốn nhận hắn làm đồ đệ”(Logic là đây chứ đâu,ta tính trước cả rồi đấy,ha ha ha ha)😁😁😁(phục ta quá cơ).

Vì lời nói của Doạ Xoa lão quái nên cũng không ai dám cản trở Huỳnh Trấn Thiên nữa,mà Huỳnh Trấn Thiên cũng không dám không nhập điện,cho nên hắn đành phải mang theo Huyễn Mộng Thú gia nhập đoàn người này chuẩn bị đi về Điện,thế là cuộc vui mới lại bắt đầu,thế nào có tò mò chuyện gì xảy ra tiếp theo ko,nếu có thì ngại gì ko cmt và nhấn thích cho ta a,cảm ơn mọi người rất nhiều.

………………….HCVVCH……………………

Thơ,thơ,thơ,thơ,thơ,thơ,thơ,thơ,thơ

Tỉnh Ngộ

Một Chưởng Tỉnh Ngộ Yếu Hèn

Tự Tin Thái Quá Chỉ Tội Ra Đi

Tức Tối Chẳng Làm Được Gì

Liệu Anh Ta Sẽ Biến Đổi Làm Sao

(Vỗ tay,vỗ tay)

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN