Sam Sam Đến Đây Ăn Nè ! [ Full ]
Chương 65
Part 37
Trên vai thỉnh thoảng truyền đến cảm giác ấm áp, làm cho người ta phát run, Sam Sam nửa tỉnh nửa mê mặc cho ai đó hôn một hồi lâu, cô còn ngái ngủ kháng nghị: “Không muốn đâu, muộn rồi.”
“Hôm nay là thứ bảy mà, em muộn cái gì chứ?”
Sao, thứ bảy rồi à?
Nhưng mà có người nào đó thực không đáng tin, Sam Sam không thèm tin anh. Lần trước, mới sáng sớm đã bị ai đó đè nặng ăn, cô viện cớ thứ hai phải đi làm, kết quả là ai đó liền cứng rắn nói là chủ nhật, cô chưa tỉnh ngủ, đầu óc còn mơ hồ, nên đã bị lừa. Bị ai đó ăn đến mệt lã người, cô ngủ thẳng đến giữa trưa, lúc tỉnh dậy thì mới phát hiện…. Đúng thật là thứ hai !
Anh muốn đáp máy bay đi công tác không cần phải hãm hại cô vậy chứ !
Tiền thưởng tháng này của cô…
Cô kháng nghị, bực tức với ai đó vì tiền thưởng tháng này mất hết, thế mà ai kia lại còn nói : “Tiền thưởng gì chứ ? Anh trực tiếp cho em, mà còn không khấu trừ thuế nữa. ”
“Vậy là trốn thuế rồi !”
= = Sam Sam cảm thấy anh rất không biết xấu hổ.
Sáng sớm đã giở trò thú tính như vậy, mà còn bảo cô trốn thuế nữa chứ !
Tức nhất chính là ai đó ra vẻ đăm chiêu nói : “Sam Sam, nếu không thì chúng ta lấy cái khác thay cho tiền đi thưởng đi ?”
…… Sam Sam nằm trên giường lăn qua lăn lại, thấy lịch để bàn, cô liền cầm lên xem, đúng thật hôm nay là thứ bảy. Phong Đằng cũng không sốt ruột, lúc này mới cúi đầu cười hỏi : “Có thể rồi chứ ?”
Sam Sam chống cự một chút : “….. đừng cắn cổ em chứ.”
Phong Đằng nhìn cô cười rất gian xảo : “Nhà tư bản đều là kẻ hút máu mà.”
Buổi sáng sau khi thu đủ thuế rồi, người nào đó mang tâm trạng mỹ mãn đi tắm rửa, Sam Sam không ngốc đến nỗi cùng anh tắm, ở trên giường lăn 2 vòng, sau đó đứng lên sửa soạn.
Đồ đạc của cô đã chuyển qua nhà anh gần hết , mọi thứ được sắp xếp hết rồi, hiện tại chỉ còn 1 ít quần áo vẫn chưa biết sắp thế nào. Đi tới tủ quần áo, Sam Sam vừa mở tủ, không khỏi 囧 .
Ở nhà cũ, quần áo nam nữ đều tách ra để riêng, nhưng mà ở trong thành phố thì lại không như vậy. Quần áo của cô và Phong Đằng để chung với nhau. Không xem thì không biết, vừa thấy tủ quần áo của anh thì cô đã bị dọa nhảy dựng lên, thì ra tủ quần áo của Đại Boss lại đồ sộ tới như vậy! So với tủ quần áo của cô thì thật là quá đáng thương.
Ngón tay Sam Sam cọ cọ trên tây trang của anh, không biết nhớ tới cái gì, 2 gò má bỗng nhiên hồng lên.
Phong Đằng lau lau tóc bước ra từ phòng tắm, nhìn về phía tủ quần áo, nhướng mày : “Buổi chiều em cùng Phong Nguyệt đi dạo phố đi, mua nhiều quần áo vào.”
Anh cũng không muốn tủ quần áo của đàn ông mà còn nhiều hơn phụ nữ !
Lại nghĩ tới chuyện gì đó, Phong Đằng nhắc nhở cô : “Tiết Sam Sam, anh đưa cho em thẻ tín dụng, em định khi nào mới dùng đây ?”
Anh đưa cho Sam Sam thẻ tín dụng cũng lâu lắm rồi, nhưng mà giấy tờ thanh toán thẻ của anh tới bây giờ cũng chưa có phát sinh chi phí nào của Sam Sam cả. Anh cũng từng đề cập qua 1 lần, kết quả lúc ấy hai mắt của đồng chí Tiết Sam Sam lóe lên mạnh dạn vuốt mông ngựa : “Em hoàn toàn không dùng được, ông chủ của em rất lợi hại, kiếm tiền lại rất nhiều, tính tình lại hào phóng, phát tiền thưởng rất nhiều, căn bản dùng không hết !”
Được rồi…. Phong Đằng anh là người bạn trai biết đối nhân xử thế, tuy rằng câu trả lời không thật thỏa mãn, nhưng lấy tư cách là nhà tư bản tham hư vinh thì đương nhiên nghe vậy thì thật là thỏa mãn, giả bộ bị cô đánh lừa không hỏi thêm nữa.
Anh vừa mới lên tiếng làm đầu óc Sam Sam hoảng sợ, liền dời ngón tay khỏi tây trang của anh, tiếp tục vùi đầu sắp xếp lại quần áo: “Em không cần quẹt thẻ của anh.”
Ánh mắt Phong Đằng trầm xuống, trong lòng nổi lên cơn giận. Anh không ngờ Sam Sam lại nói vậy, liền đi tới kéo tay Sam Sam, tức giận nói :”Vì sao em không thể quẹt thẻ của anh ?”
Sam Sam nghe anh hỏi không trả lời liền mà nhìn anh thật lâu….
“Mỗi lần đều là em cùng Phong Nguyệt đi dạo cả. Từ lúc chúng ta ở cùng nhau đến giờ, anh có bao giờ chở em đi dạo phố, mua sắm này nọ đâu ! Đáng ghét !”
Vừa dứt lời, cô bị kéo mạnh vào trong lòng, hai má đang đỏ lên do tức giận bị ai đó nhéo, Phong Đằng cười nhẹ : “Giúp anh chọn áo sơmi đi.”
“Hả ?”
“Không phải muốn anh đi quẹt thẻ dùm em sao ?”
Tuy rằng việc chọn áo sơmi cũng không làm Sam Sam nguôi giận, nhưng mà lúc đi thì cũng là buổi chiều rồi, Đại Boss lần đầu tiên cùng cô đi dạo phố, Sam Sam rất phấn khích, vì muốn tỏ ra coi trọng ý kiến của anh, trên đường đi cô bắt đầu hỏi lung tung : “Anh cảm thấy em mặc quần áo gì thì đẹp ?”
“Chẳng có gì khác biệt lắm.”
Cái này mà gọi là trả lời sao ? Sam Sam cẩn thẩn chứng thực : “Mặc gì cũng đẹp hết hả?”
“Sam Sam, lúc lái xe cần yên lặng, đừng làm loạn hay nói giỡn.”
“……”
Vì thế Sam Sam có dự cảm việc mời anh đi quẹt thẻ dùm cô, khả năng cô phải nỗ lực trả giá rất cao…. Quả nhiên, mới tới được cửa hàng đầu tiên, thiên tính soi mói của anh bắt đầu bộc phát.
“Cái này đẹp không ?”
“Ừh…” Mày hơi hơi nhíu lại.
Sam Sam yên lặng trở về phòng thử đồ.
“Cái này thì sao ?”
“……Ừ.”
……. Lại thay.
“Còn cái này ?”
Sam Sam lần này đã biết kiên nhẫn, không nóng nảy, lần lượt thử đồ cho Phong Đằng xem, kết quả anh chỉ đánh giá sơ sơ, rồi phán 1 câu xanh rờn : “Em không mặc còn hơn. ”
Người gì đâu mà miệng lưỡi thật độc ác !
Sam Sam lập tức vào phòng thử đồ, một hồi lâu…. Sam Sam đi ra, trên người vẫn mặc y nguyên quần áo lúc nãy đến. Nhân viên cửa hàng nhìn cô tha thiết, Sam Sam khụ khụ một chút, đem quần áo trả lại cho cửa hàng.
“……Không hợp với tôi lắm.”
Xoay người thấy Phong Đằng đang cười, cô thẹn quá hóa giận !
ẻ mặt ủ rũ ra khỏi cửa hàng, Sam Sam thành khẩn đề nghị : “Nếu không anh về nhà trước đi.”
Phong Đằng tỏ vẻ không đồng ý : “Là ai kêu anh chở đi dạo phố ?”
Tự mình nhảy vào cái hố mà mình đào, cô đúng thật là ngốc ! Sam Sam theo anh vào cửa hàng tiếp theo, hung hăng cảnh cáo ai đó, “Ngoại trừ chuyện quẹt thẻ, anh cái gì cũng không được cho ý kiến đó.”
Nói xong vừa quay đầu lại đã thấy nhân viên cửa hàng kính sợ nhìn nàng. (lần đầu đc oai phong nhá =]] )
T__T Phong Đằng ngồi ở 1 bên nhìn Sam Sam tràn đầy sức sống thử hết cái này đến cái kia, rồi lại ngắm nghía trước gương, quay đầu hỏi nhân viên cửa hàng xem đẹp không, và đương nhiên nhân viên cửa hàng đều gật đầu nhất trí toàn bộ đều đẹp.
Vì thế cô cũng rất do dự, chẳng biết chọn cái nào. Cô quay đầu, ánh mắt giống như đang trưng cầu ý kiến của ai đó, nhưng lại rất nhanh phụng phịu quay đầu lại.
Phong Đằng trong lòng cảm thấy buồn cười không thôi. Kỳ thật quần áo nãy giờ cô mặc cũng đều rất đẹp, chỉ là anh cố ý soi mói, muốn xem bộ dạng muốn làm cho anh thích mà cô lo lắng buồn rầu thế nào mà thôi.
Phong Đằng vẫn ngồi đó nhìn bộ dáng buồn bực của ai kia, vừa liếc mắt, đã thấy ai kia cầm một đống quần áo chạy tới.
“Phong Đằng, mấy cái áo này hợp với anh nè !”
Cô đúng thật là không thể giận ai quá 3 phút, Phong Đằng bật cười, cũng không thử áo, trực tiếp bảo nhân viên cửa hàng gói lại.
“Anh không thử xem vừa hay không sao ?”
“Em chọn chẳng lẽ không vừa với anh ?” (hố hố…. cái nì hiểu nghĩa bóng nhá, chứ k phải nghĩa đen nhá =]] có ai nghĩ giống ta k nhỉ ???? )
Lời nói của anh mang đầy hàm ý, đáng tiếc người trước mắt hiển nhiên không hiểu, còn tưởng anh khen cặp mắt sáng suốt của cô, đắc ý hề hề.
“Cửa tiệm đằng trước cũng không tệ.” Phong Đằng nói.
“Hả ?”
“Chúng ta đi mua tiếp đi.”
“Hả ?”
“Nhiêu đó quần áo vẫn chưa đủ.”
…… Sam Sam yên tâm, Đại Boss quả nhiên vẫn bình thường.
Đại Boss bỗng nhiên không thèm soi mói nữa… Sam Sam chạy nhanh nắm bắt cơ hội mua vài món đồ = = loáng cái cô thu hoạch được rất nhiều, nhưng mà so với tủ quần áo của Phong Đằng thì còn cách xa lắm >,
Đi ra khỏi trung tâm thương mại, Phong Đằng thuận tiện giúp cô cầm túi quần áo mới mua.
“Mấy cái áo đó anh không thử, làm sao biết mặc vừa hay không ?”
“Không vừa ?” Phong Đằng ra vẻ tư lự (tự hỏi) một chút rồi nói, “Vậy thì cởi ra.”
…… Sam Sam lần này đầu óc cũng thông minh được tí, hiểu được ý anh nói là gì, ngượng ngùng liếc nhìn nhân viên cửa hàng, lập tức kéo anh chạy đi.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!