Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân
Chương 86: Hương tràm hoảng hốt
Sau khi ra công viên dợt quyền, trò chuyện phiếm cùng Lý lão, Hoàng Việt liền về nhà, về không được bao lâu thì có một tên đàn em của anh Vinh mặt thẹo tới lấy thuốc ngủ, trông tên này mặt mũi cũng lịch sự, đàng hoàng, đúng như yêu cầu của hắn, hắn cũng không muốn người đưa thuốc ngủ cho quản lý của ca sĩ Hương Tràm là một tên bặm trợn, nếu không như vậy rất dễ sẽ khiến người ta sinh nghi.
Hoàng Việt rất tin tưởng vào công dụng của loại thuốc ngủ này, phải nói chỉ cần không phải là bệnh quá nặng, tỷ như có một số người thậm chí là không thể ngủ được, chỉ cần không phải thuộc loại luôn luôn thức trong vài năm trời thì thật sự là hoàn toàn có thể chữa, ngoài ra, công dụng của viên thuốc ngủ này không chỉ như thế, mà là nó còn có tác dụng nâng cao chất lượng giấc ngủ, khiến người ta rơi vào trạng thái ngủ sâu lâu hơn, nhờ vậy, sau khi tỉnh dậy, tinh thần minh mẫn và sảng khoái hơn rất nhiều, nếu dùng cho những người vận động mạnh thì thậm chí còn có thể gia tăng tốc độ hồi phục của cơ bắp.
Bởi vậy, Hoàng Việt cho rằng, cho dù là người không bị bệnh mất ngủ, nếu như dùng viên thuốc này của mình cũng không hề gì, còn có những hiệu quả rất tích cực, hắn không chút nghi ngờ nào khi viên thuốc này được tung ra thị trường chắc chắn sẽ trở thành món hàng hot nhất.
Đến khi đó, tiền sẽ chảy vào túi như nước, cũng bởi vậy hắn mới không tiếc 1 tỷ đồng để mời Hương Tràm làm đại diện thương hiệu, thậm chí còn tính chia cho cô một ít doanh thu nho nhỏ, dù gì hắn cũng khá thích những bài hát của cô, nhất là bài Em Gái Mưa.
Ném những suy nghĩ này ra sau đầu, Hoàng Việt bắt đầu ngồi xếp bằng nhập định tu luyện, hắn đang rất mong chờ mình sớm đột phá cảnh giới Minh Kính trung kỳ, đến khi đó coi như là bản thân cũng có một chút sức tự vệ nhất định.
…
10h tối, tại một căn hộ chung cư nhỏ ở quận 4, lúc này ca sĩ Hương Tràm vừa mới nhận được một lọ thuốc ngủ từ anh quản lý Vũ, tuy nhiên trên mặt cô có vẻ không mấy vui vẻ.
“Hừ, có cần ki bo đến thế không, bảo là cho một lọ mà chỉ cho có 3 viên, công ty này có thật sự muốn mời mình làm đại diện thương hiệu hay không đây?”
“Thôi được, nếu xài xong 3 viên này mà không có công hiệu, thì mình nên từ chối vậy, mà kì quái thật, tại sao trên lọ không có ghi thành phần của thuốc, lỡ trong thuốc có chất độc hại thì sao????”
Hương Tràm xoắn xuýt không thôi, không biết có nên dùng hay không, nhưng nghĩ lại người ta là công ty có tài chính hùng hậu, chắc chắn sản phẩm sẽ không quá tệ, cô đành lấy một viên ra, sau đó nuốt vào rồi uống nước, thầm hy vọng viên thuốc ngủ này sẽ có tác dụng.
Nhưng cô cũng không quá kỳ vọng vào nó mấy, cô đã dùng rất nhiều loại thuốc ngủ, nhưng công hiệu của chúng nó thì không đáng là bao, thậm chí có một vài loại còn khiến cô càng thêm bơ phờ, vì vậy cô đã từ lâu không dùng thuốc, chỉ biết âm thầm chịu đựng căn bệnh đáng ghét này.
Thuốc ngủ rất nhanh thì hòa tan với nước, sau đó hòa vào mạch máu, được mạch máu truyền lên não, chỉ sau 2 phút, Hương Tràm đã ngáp ngắn ngáp dài.
“Ài… sao mà buồn ngủ dữ ta!” Đang nằm trên giường, Hương Tràm cảm thấy dường như mí mắt của mình muốn xụp xuống, sau đó, đầu óc cô mơ màng, chìm vào trong cõi u mê.
…
Sáng sớm, Hoàng Việt như thường lệ đến trường, tuy thức trắng một hôm nhưng tinh thần của hắn vẫn rất minh mẫn, cơ thể không có chút dấu hiệu nào của mệt mỏi, trong lòng hắn thầm nhủ hẳn là bây giờ ca sĩ Hương Tràm còn đang yên giấc đi, lần đầu sử dụng công hiệu của thuốc cũng sẽ hơi mạnh, ít nhất là phải đến trưa mới thức dậy được, haha, hắn rất chờ xem ba ngày sau, cô ta sẽ liên hệ mình yêu cầu thêm thuốc, không phải hắn không thể cho cô ta nguyên một lọ, nhưng nếu đưa một vài viên thì cô ta sẽ biết trân trọng loại thuốc này hơn, dù gì nó cũng là độc nhất vô nhị mà!
…
4h chiều, trong phòng ngủ căn hộ chung cư, Hương Trảm mơ màng mở ra hai mắt, ngáp dài một cái, trong lòng cực kỳ hốt hoảng.
“Giấc mơ hôm qua thật là thú vị, chứng mất ngủ của mình hoàn toàn được chữa khỏi, từ nay về sau mình sẽ luôn luôn trong trạng thái tinh thần tốt nhất, là thật sao…. À, mà hôm qua mấy giờ mình ngủ nhỉ!” Hương Tràm vẫn còn chưa tỉnh hẳn, đầu óc vẫn còn mơ hồ lắm.
“Đúng rồi, hôm qua sau khi mình uống viên thuốc kia, là không còn nhớ gì nữa, trời… viên thuốc đó thật sự lợi hại như vậy sao… à mà sao trời lại không có nắng???”
Hương Tràm nhìn về đồng hồ trên bàn ngủ, bây giờ đã là hơn 4 giờ chiều, cô dụi dụi mắt, còn cho là mình nhìn lầm, nhưng không sai, đúng thật sự là 4 giờ chiều, nói cách khác, cô đã ngủ một giấc 18 tiếng.
“MÁ ƠI!!!!!!!!!” Hương Tràm hét lên, bắt đầu nhảy cỡn lên trên giường, phải nói là cô mừng hết lớn, mình ngủ được một giấc dài gấp 3,4 lần các giấc ngủ thường ngày, có thật không đây, điều này là thật sao???
Ồ, đầu óc mình lúc này cũng cực kỳ sảng khoái, quả thật như là khi đang say trong tình yêu vậy, thoải mái muốn nổ, không được, mình nhất định phải ký hợp đồng gấp, thương hiệu thuốc ngù này dù phải trả bất cứ giá nào mình cũng phải làm đại diện, cho dù bọn họ không trả tiền cho mình mình cũng sẽ nhận, không kịp chờ đợi, cô lập tức gọi điện thoại cho anh quản lý.
Đầu dây bên kia rất nhanh liền nghe máy: “Tràm, có chuyện gì vậy em?”
“Anh Vũ, anh cho em số điện thoại liên lạc của công ty đó đi, loại thuốc ngủ này công hiệu tốt lắm!” Hương Tràm nói gấp.
“Ha ha, thế thì rất tốt, được, anh sẽ nhắn tin qua ngay cho em!”
Rất nhanh, Hương Tràm nhận được tin nhắn, cô lập tức gọi điện thoại qua cho số bên kia, nhưng rất tiếc là đối phương không nghe máy, làm cô có chút hụt hẫng, thôi, phải chờ đợi vậy, dù gì mình vẫn còn 2 viên, còn cầm cự được thêm hai ngày.
…
Hoàng Việt không phải là không muốn nghe máy, mà là hắn đang trong lớp học, hắn tuy thấy điện thoại rung, cũng đoán được đó là ai, nhưng hắn cũng không vội, chờ về nhà rồi gọi lại cho người kia cũng không muộn, rất có thể đó chính là đích thân ca sĩ Hương Tràm, xem ra thuốc ngủ đã phát huy đúng công hiệu của nó rồi, hắc hắc.
Chiều nay, sau giờ học, thằng Hoàng Tuấn có rủ hắn chơi đá banh cùng với bọn lớp 12A4, Hoàng Việt cũng không tiện từ chối, Hoàng Việt tuy không quá rành về đá banh nhưng hắn đôi lúc cũng sẽ xem những trận bóng đá, năm nay, đội tuyển Việt Nam gặt hái được rất nhiều thành tích tốt, nhất là hạng nhì giải U23 Châu Á được tổ chức tại Thường Châu, thế giới này cũng y như thế giới trước, trước đó khi xuyên không qua, hắn còn nhớ không khí vui mừng như dịp lễ hội của người dân khi đi bão ăn mừng các trận thắng của đội tuyển.
Sau khi tan học, Hoàng Tuấn đã đứng chờ trước cửa lớp, hắn rất tự tin vào Hoàng Việt giờ phút này, tin rằng đứa bạn của mình chắc chắn sẽ giúp mình chiến thắng bọn 12A4, mà quả thật Hoàng Việt không làm hắn thất vọng, trận đấu này Hoàng Việt phải nói là không ngừng phá lưới đối phương.
Lái mô tô về nhà rồi, Hoàng Việt chào ba mẹ rồi lên phòng, cầm điện thoại lên, bắt đầu liên lạc cho ca sĩ Hương Tràm.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!